Livestream Siêu Kinh Dị

Chương 63

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~11 phút

Khi tìm được thông tin cần, tôi không do dự rút phăng dây điện máy tính. Căn phòng lập tức chìm vào bóng tối mịt mờ.

"Sao mày lại bị Trương Dung đuổi theo?"

"Mẹ kiếp, tao bị lạc trong cái chỗ quỷ quái này, đang định tìm đại một căn phòng nào đó để trốn vào, thì mày đoán xem, tao thấy cái gì?" Viên Phong hạ giọng thì thầm, vẻ mặt đầy thần bí.

"Lẽ nào mày thấy quỷ?"

Vốn dĩ tôi chỉ muốn thử thăm dò, ai ngờ gã gật đầu lia lịa như gà mổ thóc: "Chắc mọi người cũng thấy nó rồi, đúng không? Ngay giữa căn phòng bên kia đấy."

Gã bị hù dọa đến nỗi mặt cắt không còn giọt máu, vội vàng khoa tay múa chân để diễn tả: "Có bóng người đứng trong phòng. Ban đầu, tao cứ tưởng đó là người, rồi đi gần đến cửa sổ xem xét. Lúc đó, tao thấy gương mặt bọn chúng trắng bóc như tờ giấy, sợ xanh mắt ra, rồi tụi nó nói cái gì á, tao nghe mà chẳng hiểu gì sất."

"Bọn chúng nói cái gì?" Tôi chợt có cảm giác có điều gì đó không ổn. Hình như Viên Phong không phải nói về Trương Dung, mà đang kể về ai khác. Lại còn ai là quỷ ở khu vực này nữa?

Viên Phong lắc đầu: "Tao chỉ nghe loáng thoáng vài từ thôi! Hình như có liên quan gì đó đến xe tang, rồi cái gì đó về Thập Ác."

"Phòng đó ở đâu? Tao muốn đích thân đến xem một lần." Câu đố này sắp sửa có đáp án, đầu đuôi câu chuyện chuẩn bị được phơi bày ra khỏi màn đêm âm u.

"Ở ngay khu vực trung tâm của khu hỏa táng này. Chỉ là cửa chính bị khóa rồi. Mày muốn vào, chỉ có thể đi qua phòng giữ tro cốt, rồi mò mẫm tìm đường xuyên qua đó."

"Sao mày lại rõ đường đến thế!"

Tôi cố tình châm chọc, nhưng Viên Phong dường như chẳng hiểu được ẩn ý mỉa mai trong lời tôi nói: "Tao khuyên mày nên ở lại đây là tốt nhất. Đừng có đi! Trương Dung vẫn còn quanh quẩn đâu đây thôi!"

"Yên tâm, tao sẽ cẩn thận." Chờ thêm vài phút, nghe ngóng bên ngoài hoàn toàn im ắng, tôi bèn nắm tay Y Y, đẩy nhẹ cửa phòng.

"Đi! Nhanh lên!" Vừa định ra ngoài, tôi cảm giác quần áo của mình bị ai đó tóm lấy. Tôi quay lại, liền trông thấy kẻ nắm mình lại chính là cô bé kỳ lạ kia. Con bé nhìn tôi chằm chằm, môi khẽ nhếch, nói: "Đừng đi! Chú sẽ chết!"

Vừa nghe xong, tôi bỗng rợn cả da gà. Vừa định nói gì đó thì Trương Dung với đầu tóc bù xù bỗng xuất hiện trong hành lang, đồng thời trông thấy chúng tôi.

"Chia nhau ra chạy, tự cứu lấy mình trước đi."

Băng qua hành lang, đó là một mảnh sân rộng trong trung tâm hỏa táng. Nơi này được gọi là sảnh tưởng niệm, vốn là một khu vực trang nghiêm.

Nhưng hiện tại, có bóng người đang ẩn hiện nơi đó, mơ hồ, dập dờn, xen lẫn những giọng trò chuyện, tiếng khóc, tiếng cười pha tạp một cách kỳ dị.

Tôi nắm c.h.ặ.t t.a.y Y Y, đi vòng qua phòng giữ tro cốt, vừa đi vừa dặn dò: "Y Y, dù lát nữa có xảy ra bất cứ chuyện gì, con cũng không được ló mặt ra, nhớ chưa? Con phải ráng đợi tới khi trời sáng! Nhất định phải chờ đến khi trời sáng đấy!"

Mười mấy phút sau, có tiếng Viên Phong la thét bên ngoài vọng đến. Có lẽ gã ấy đã bị Trương Dung bắt được rồi.

Cái thằng sát nhân biến thái điên khùng ấy cuối cùng lại c.h.ế.t trong tay một người phụ nữ.

Những ngôi sao trên trời mờ dần, trời cũng sắp sáng, cũng là thời khắc đen tối nhất trong ngày.

Tôi vội vã lấy smartphone ra: "Lưu Bán Tiên ơi, ngài còn online không? Sắp đến trận chiến cuối cùng rồi đây!"

- Trận chiến? Cậu chiến bằng cái gì? thở dài thở dài

Lưu Bán Tiên nhắn tiếp một dòng bình luận, kèm theo biểu tượng thở dài:

- Nãy giờ, cậu chạy loanh quanh trung tâm hỏa táng này, tôi cũng gần như biết rõ bố cục phong thủy ở đây rồi.

- Khu vực bên dưới ngôi nhà hỏa táng này không phải để siêu độ vong hồn đâu, mà chính là để chuyển hóa âm khí thành sát khí, cốt yếu nhằm hỗ trợ một hung vật tuyệt thế phá vỡ phong ấn mà thoát hiểm.

"Hung vật ư?"

- Cậu nhóc ơi, đừng có ỷ vào số mệnh cứng cỏi, trong tay có vài lá bùa rồi m.á.u chó lên não, đòi đối đầu với con hung vật này. Cái tồn tại kia có đẳng cấp rất cao, chỉ cần thổi một hơi cũng đủ khiến cậu tan xương nát thịt.

"Mặc dù hung vật dũng mãnh, nhưng đâu phải tôi bó tay chịu chết." Tôi bèn lấy ra tờ giấy vàng mà lão đạo sĩ tại trạm Thanh Thổ Quan từng đưa cho mình, bên trên ghi một câu: "Xe tang lên đường, người c.h.ế.t về quê, 10 quỷ thiếu 01, Hung ma khó ra!"

Qua hai lần livestream tại nhà trọ An Tâm và trường cấp ba Tân Hỗ, tôi đã chạm mặt với hai người mang số mệnh Thần sát khác nhau: Nguyên Thần và Hồng Loan.

Với khả năng suy luận nhanh nhạy, sau sự kiện đó, tôi lập tức tìm hiểu mọi thông tin về khái niệm Thần sát trong Bát tự. Tuy rằng trong những thông tin hỗn độn trên mạng ấy, có rất nhiều bài viết là bịa đặt, thêu dệt nên, nhưng ít nhất đã cung cấp cho tôi thông tin về các tên chính thức của các loại Thần sát.

Lần này, trọng tâm câu chuyện lại là hai chữ "Thập Ác"! Tôi nhớ mình đã từng nghe hai chữ này từ miệng bà thím ở nghĩa địa, đúng vào lúc bùa Mẫu Tử linh nghiệm. Sau đó, vị đạo sĩ tại Thanh Thổ quan cũng đưa cho tôi một tờ giấy, trong đó cũng đề cập đến "Thập Ác". Vậy là rõ rồi, trong nhiệm vụ livestream lần này, tôi chắc chắn sẽ phải đối mặt với Thần sát Thập Ác theo Bát tự.

Chiếc xe tang khởi hành, đưa người c.h.ế.t về nơi an nghỉ, trên đó, người và quỷ hòa lẫn vào nhau, mỗi người đều đại diện cho một trong mười loại tội ác tày trời. Đó là những tội ác tày trời! Phải tập hợp đủ mười người này, rồi đối chiếu với số mệnh của họ, mới có thể giải mã ra một Thần sát Thập Ác hoàn chỉnh.

Sở dĩ tôi đủ can đảm để tiếp tục nhúng tay vào chuyện này là nhờ hai câu cuối cùng trong tờ giấy vàng vị đạo sĩ ấy đã đưa: "...Mười quỷ thiếu một, Hung ma khó thoát!"

Thập Ác vẫn chưa tập hợp đủ, vẫn còn thiếu một người, hay nói đúng hơn là thiếu một loại tội ác. Vì vậy, hung vật đang bị trấn áp tại trung tâm hỏa táng này chưa thể thoát ra ngoài. Kẻ tôi phải đối mặt đêm nay chỉ là chín con tiểu quỷ tay sai của nó mà thôi.

Trước đó, tôi từng chú ý đến cô bé Lưu Y Y. Tình trạng hiện tại là "mười quỷ thiếu một", và cái "một" còn thiếu này, rất có thể ứng nghiệm trên người Y Y.

Chính vì vậy, trong suốt một thời gian dài, tôi luôn đề phòng Y Y, sợ rằng cô bé là quỷ. Thế nhưng, sau khi nhìn thấy đống bưu thiếp trong ba lô và cái tên mẹ cô bé, Thiết Di, tôi chợt nhận ra. Trong cái tên "Di" ấy, có âm đọc gần giống với số "một" (yi).

Tiếp đó, tôi tra cứu tên mẹ cô bé trong máy tính tại trung tâm hỏa táng. Cách đây một tuần, bà ấy cũng vừa được hỏa táng.

Đây quả là một sự thật nghiệt ngã đối với cô bé Y Y. Chính vì lẽ đó, tôi không dám hỏi thẳng cô bé mà đành lòng vòng bóng gió lúc nãy. Hơn nữa, ai là người gọi điện thoại cho Y Y mỗi đêm? Thực ra, tôi cũng đã lờ mờ đoán được rồi.

Con quỷ váy đỏ có thể dùng điện thoại để hại người, vậy thì linh hồn người mẹ vẫn còn vương vấn trần gian cũng có thể làm điều tương tự, dùng điện thoại để gửi gắm nỗi nhớ thương cuối cùng.

Chuyện này cũng giống với hình ảnh tôi từng gặp ở trạm Mật Vân Công Quán. Trước khi lên xe, tôi đã thấy một bà cụ đứng đốt vàng mã lúc nửa đêm, mục đích chính là để gọi hồn.

Bà ấy làm thế không phải để cầu tài lộc hay vận may, mà chỉ mong được thoáng nhìn thấy người bạn đời đã cùng mình chung sống mấy chục năm qua.

Người c.h.ế.t như đèn tắt, âm dương cách biệt. Không phải tất cả ác quỷ đều muốn hại người, lại có những quỷ hồn dù trải qua bao kiếp luân hồi vẫn không muốn quên đi ký ức cũ, vẫn mãi nhớ một ánh mắt chân thành thuở ban đầu.

Y Y là một cô bé lương thiện, không thể nào phạm phải tội ác tày trời. Vậy thì, vấn đề cốt lõi nảy sinh: nhân vật cuối cùng đại diện cho Thập Ác là ai?

Theo suy đoán của tôi, rất có khả năng chính là mẹ của Y Y.

Bà ấy là một người mẹ dịu dàng, đáng kính, nhưng biết đâu ở một khía cạnh nào đó, bà đã phạm phải một tội nghiệt mà không ai hay biết.

Để giúp hung vật thoát khỏi vòng vây, mười tội lỗi cần kết hợp thành một, mới tạo thành Thần sát Thập Ác hoàn chỉnh! Khi đó, ý thức của từng cá thể sẽ bị xóa bỏ. Điều này đồng nghĩa với việc ký ức về Y Y trong bản thể linh hồn người mẹ kia cũng sẽ tan biến – một điều mà người mẹ ấy tuyệt đối không bao giờ chấp nhận.

Bà ấy không đồng ý dung hợp, nên kẻ chủ mưu đứng sau đã tìm mọi cách khiến bà khuất phục. Từ đó mới phát sinh ra cuộc điện thoại dụ dỗ Y Y bước lên chuyến xe tang số 14 vào nửa đêm.

Xe tang khởi hành, người c.h.ế.t về quê. Chiếc xe này vốn dĩ chỉ dành cho người đã khuất. Nếu như tôi không bước lên chuyến xe này, thật khó mà tưởng tượng cô bé Y Y sẽ bị lũ âm hồn này hành hạ đến mức nào.

Tiếp theo, là những suy luận mà tôi cho rằng gần đúng với đáp án chính thức nhất. Nguyên nhân tôi đến Mật Vân Công Quán để chờ xe buýt chính là xuất phát từ cuộc ủy thác Âm Gian do mẹ của Y Y khởi xướng. Nhiệm vụ chủ yếu của tôi trong tối nay chính là bảo vệ Lưu Y Y an toàn.

Chỉ cần Y Y không chết, mẹ cô bé sẽ không đồng ý dung hợp thành Thập Ác, và như vậy, hung vật sẽ không thể nào thoát khỏi phong ấn kia.

Trước sự xoay vần của nhân quả, tôi vội vã lấy lá bùa Mao Sơn Thất Cương ra: "Lưu Bán Tiên, đã đến thời khắc sống còn! Cầu ngài mau mau dạy cho con cách dùng lá bùa Thất Cương này!"

Lá bùa này chính là đòn sát thủ của tôi, nếu may mắn, có thể câu giờ đến hừng đông.

"- Này anh bạn trẻ, hồi xưa đi học, có phải cậu dốt đặc môn Đọc - Hiểu không vậy? Chính cậu cũng nói đây là bùa Mao Sơn Thất Cương mà. Còn đạo gia ta lại tu luyện tiên pháp ở núi Thanh Thành. Hai ngọn núi này cách nhau mấy ngàn dặm, cậu bảo ta dạy cậu cách dùng, ta làm sao mà biết được?"

Vừa đọc xong bình luận của Lưu Bán Tiên, tôi ngẩn người: "Chẳng phải lúc nãy, con dùng khẩu quyết của phái Thanh Thành cũng khởi động được lá bùa dẫn đường đấy thôi sao?"

"- Xời, bùa dẫn đường chỉ là loại bùa phổ thông, ra chợ vòng quanh một chút là mua được cả mớ. Trong khi đó, bùa Thất Cương lại là bùa chú trấn áp tà ma chính tông của phái Mao Sơn. Nếu không phải đệ tử thân truyền, ngay cả tư cách nhìn thấy nó cũng không có. Một người ngoài như ta làm sao biết cách sử dụng? Hay là, cậu thử dùng khẩu quyết khởi động lá bùa Sét mà ta từng chỉ ở nhà trọ An Tâm để khởi động xem sao?"

"Chết tiệt thật chứ!" Suýt nữa tôi đã ném chiếc điện thoại di động xuống đất. Vốn đang trong trạng thái cực kỳ cao hứng vì sắp phá giải được mớ bòng bong này sau một đêm vất vả, vậy mà một câu bình luận của Lưu Bán Tiên vừa rồi đã đạp tôi từ thiên đường rơi thẳng xuống địa ngục.

"Xem ra sau này, mình nên đi theo Lưu Bán Tiên học vài chiêu thực chiến mới được. À, với điều kiện là mình phải sống sót qua đêm nay đã." Tôi nặn ra một khuôn mặt méo mó, nhìn vào phòng livestream. Mặc dù đã quyết định sẽ học đạo tu hành, nhưng tiền đề tiên quyết chính là phải còn mạng, mới có thể học.

"Giang hồ cấp cứu mọi người ơi! Mọi người, có ai am hiểu thuật pháp của Mao Sơn không, nói một tiếng dùm!"

- Tôi biết nè, anh streamer! Anh nghe rõ đây! Hãy niệm theo tôi: Đại Như Lai Từ Hàng Phổ Độ – Minh Kính Diệc Phi Đài! Anh không cần cảm ơn tôi đâu, tôi chính là người từng học ở trường Phật học Harbin đây nè!

- Waoooo, thì ra chính là cậu bạn chung trường Harvard đấy ư? Thất kính, thất kính!

- Lúc nào rồi mà mấy bạn cứ đùa dai hoài vậy? Anh streamer, tôi là một người có tình yêu chân thành! Bản thân tôi là một sales manager trong ngành bất động sản mảng nghĩa trang. Chờ anh cưỡi hạc về tây, tôi sẽ cho anh một con rồng chuẩn VIP, thuộc dạng dịch vụ cấp đế vương đấy!

Trương Dung bò tới bò lui trên hành lang bên ngoài, sân trước vang lên đủ mọi tiếng than khóc, cười đùa, càng lúc càng chói tai nhức óc.

Tôi nhìn vào trong phòng livestream, lướt sơ qua những dòng c.h.é.m gió đủ màu sắc trong ấy. Chẳng còn cách nào khác, tôi đành phải bất đắc dĩ lôi ra một lá bùa cuối cùng. Đó chính là tấm bùa dữ có màu đỏ tươi như m.á.u kia!

Livestream Siêu Kinh Dị

Chương 63