Nhưng mưu hại hoàng tự, sẽ bị tru di cửu tộc. Người sống trong cung sâu, nào phải sống vì chính mình.
Chẳng qua là níu giữ vài tia hy vọng, vì những người ở ngoài cung. Có thể chịu đựng thêm một ngày, thì chịu đựng thêm một ngày.
Lâu sau, bàn tay nắm chặt vạt váy của ta mới từ từ buông ra. Nàng ta lặng lẽ đứng dậy, để cho cung nhân trang điểm, thay cho nàng bộ cung phục lộng lẫy.
Giống như đã nghe lời khuyên. Lại giống như đã chấp nhận số phận.
Sau khi Thẩm mỹ nhân mang thai, Hoàng thượng đã đặc biệt dặn dò cung nhân: “Tuyệt đối không được để một con chim nào bay vào Phượng Cẩm cung.”
Hắn thật sự đã sợ rồi.
Hắn đã hứa với Hoàng hậu một đời một kiếp một đôi, nhưng vì giang sơn xã tắc, chỉ đành thất hứa.
Hắn đã hứa với Hoàng hậu sẽ chỉ sủng ái một mình nàng, tình ý chung thủy, nhưng rồi lại không kiềm chế được bản thân, cưỡng đoạt sự trong sạch của một cung nữ.
Hoàng hậu Cố thị tuy xuất thân từ Định Châu hẻo lánh, lớn lên ở chốn thôn dã, nhưng tính cách lại cương trực, tuyệt đối không chấp nhận dù chỉ một chút lừa dối và phản bội.
Nếu có kẻ nào đó cố tình tiết lộ tin tức Thẩm mỹ nhân mang thai cho Hoàng hậu, chắc chắn sẽ gây ra họa lớn.
Nhưng cái nhân đã gieo bằng chính tay mình, sao có thể không gặt quả.
Xuân đi thu đến, tiếng chim nhạn vọng lại từng hồi. Khi Thẩm mỹ nhân mang thai được sáu tháng, cuối cùng vẫn bị Hoàng hậu phát hiện.
Tết Trung thu sắp đến, ta như thường lệ đến Phượng Cẩm cung để báo cáo việc cung vụ. Chưa đến gần điện, đã nghe thấy tiếng Hoàng hậu gào khản giọng tố cáo: "Bùi Chiêu, chàng không thể chờ đợi được sao? Chàng đã nói sẽ đợi thiếp sinh con mà...Chàng là Hoàng thượng, có thể sủng ái phi tần, nhưng vì sao lại phải cưỡng đoạt một cung nữ..."
Hoàng thượng để mặc cho nàng ta mắng, hết lần này đến lần khác, không ngừng nhận lỗi và nịnh nọt: "Chân Chân, là trẫm hồ đồ, là trẫm thất đức khi say rượu, trẫm có lỗi với nàng… Nhưng Thẩm mỹ nhân chỉ là một cung nữ, trẫm sẽ không phụ nàng. Chân Chân, tha thứ cho trẫm một lần..."
Hoàng thượng chưa nói dứt lời, trong điện đã vọng ra tiếng đồ sứ vỡ nát, sau đó là tiếng khóc tuyệt vọng của Hoàng hậu: "Năm đó ở thành Định Châu, chàng giấu thân phận, lừa thiếp là một công tử bình thường, thiếp mới cùng chàng định tình; giờ đây hậu cung đều biết những chuyện hoang đường của chàng, chỉ có một mình thiếp bị lừa dối. Bùi Chiêu, chàng lại lừa dối thiếp..."
Trời thu cao trong, nhưng vị Lý công công canh gác cửa điện lại mồ hôi đầm đìa.
Xem ra, ta đến không đúng lúc rồi.
Ta thấy mất hứng, vừa định quay người rời đi, lại nghe thấy tiếng gào giận dữ hoảng hốt của vị Đế vương: "Truyền thái y, mau truyền thái y~"
Trong Phượng Cẩm cung, cả điện tĩnh lặng.
Thái y già vẻ mặt lo lắng, khám đi khám lại. Mãi lâu sau, mới thở phào nhẹ nhõm nói: "Xin chúc mừng Thánh thượng, Hoàng hậu nương nương đã có tin vui, sắp được hai tháng rồi, xin người đừng để bị động thai khí nữa."
Nghe thái y bẩm báo xong, Hoàng thượng mừng rỡ khôn xiết. Cẩn thận vuốt ve bụng nhỏ của Hoàng hậu, ánh mắt tràn đầy sự yêu thương: "Nàng cảm thấy không khỏe ở đâu, muốn ăn món gì, cứ nói hết cho trẫm."
Nhưng Hoàng hậu dựa vào giường lại lặng lẽ gạt bàn tay ấy đi, lạnh lùng và cung kính nói: "Thần thiếp cũng chúc mừng Bệ hạ, cuối cùng người cũng không cần phải lén lút nữa, có thể quang minh chính đại bước vào cửa hậu cung rồi."
Hoàng thượng lộ vẻ lúng túng, nhưng ngay sau đó, lại đầy vẻ dịu dàng xin lỗi...
Ta cúi mắt xuống, không nỡ nghe thêm nữa, dẫn đầu bước ra khỏi Phượng Cẩm cung.
Các phi tần khác cũng biết ý lui xuống, trở về cung của mình.
Trong hành lang dài bằng đá cẩm thạch trắng, Hiền phi Diệp thị thở phào nhẹ nhõm: "Cuối cùng cũng ra được rồi, phải về xem mấy con mèo con của ta thôi."
Con mèo lười Như Ý của Ngô Lệ cung cũng đã sinh con. Vì chuyện này, Hiền phi đã sai người lục soát suốt hai ngày. Cuối cùng, cũng không biết là bị con mèo đực nào làm cho mang thai.
Hoàng hậu có thai, hậu cung càng trở nên vắng lặng hơn.
Hoàng thượng đặc biệt hạ chỉ: “Các phi tần không cần đến Phượng Cẩm cung thỉnh an nữa, để tránh làm phiền Hoàng hậu nghỉ ngơi.”
Vì câu nói này, mọi người cũng bắt đầu đi đường vòng khi thấy Phượng Cẩm cung. Chỉ sợ một ngày nào đó long thai có chuyện gì, bản thân lại trở thành kẻ xui xẻo c.h.ế.t oan uổng.
Ngày thu chậm rãi, ta cũng đóng cửa không ra ngoài.
Suốt ngày trong điện, kiểm tra sổ sách cung vụ, tính toán tiền lương hàng tháng, hoàn thành trách nhiệm của một Quý phi.