Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 114: Lý Thúy Hoa.

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Thật ra Sở Y Nhất và mẹ cả Tôn cũng có nỗi lo lắng giống như nhau, trong lòng khá là bức bối. Cô dẫn Tiểu Bảo về lại nhà của mình, khi vẫn chưa đến cửa thì đã nhìn thấy Lý Thúy Hoa cùng với Sở Hồng Ngọc đang đứng trước cửa nhà.

Tại sao hai người này lại đến đây, cô đã được “gả” đi qua đây đã lâu nhưng chưa bao giờ nhìn thấy người trong gia đình qua quan tâm hỏi han đôi câu, bây giờ thì lại xuất hiện, e là cũng không có việc gì tốt. Vì để tránh phiền phức, Sở Y Nhất suy nghĩ một hồi, cô trò chuyện với quản gia nhỏ một chút, sau đó cô đem cất chiếc xe đạp Đại Kim Lộc và một số đồ ăn uống vào trong hệ thống trang trại. E là giờ đây ai nhìn vào cũng tưởng nhà nghèo rớt mồng tơi, đúng vậy, thứ cô muốn chính là điều này.

“Hai người qua đây làm gì vậy?” Sở Y Nhất hỏi không khách sáo, thật sự cô không hề có thiện cảm gì đối với hai mẹ con nhà này, cô chỉ mong có thể ép bản thân trở nên tồi tệ hơn.

“Cái con nhỏ c.h.ế.t tiệt, ngay cả tiếng mẹ cũng không biết gọi nữa rồi à. Tao không thể qua nhà của mày à, từ nơi xa qua đây mà cũng không biết mời bọn tao vào nhà uống tách trà hay sao!” Cái con nhỏ khốn kiếp này, kết hôn lâu như vậy cũng không về nhà một lần. Do bà nghe được những lời của người trong xã nói, người mà đứa con gái bà kết hôn không những không c.h.ế.t mà còn làm quan. Cái thứ vong ân bội nghĩa, cũng không biết về nhà báo một tiếng.

Sở Y Nhất miễn cưỡng lấy chìa khóa ra, mở cửa.

Lý Thúy Hoa vừa vào cửa là tự động bước luôn vào trong nhà, nhìn đông ngó tây, chẳng có đồ gì cả, bà chủ động mở hết các tủ ra xem. Thấy không, nói rồi mà, giống y như những gì Sở Y Nhất đã đoán.

“Tao đói rồi, mau làm gì cho tao ăn đi.” Lý Thúy Hoa không tìm được thứ gì, có chút không tin tưởng, bà đặt m.ô.n.g lên giường rồi bắt đầu ra lệnh cho Sở Y Nhất.

“Hai người đến đây rốt cuộc có chuyện gì không? Có thì nói đi.” Sở Y Nhất không muốn đóng vai mẹ hiền con thảo với Lý Thúy Hoa một chút nào.

“Chị cả à, sao chị lại nói với mẹ như thế. Giờ chị leo được cành cao, ngay cả mẹ cũng không thèm nhìn nhận luôn sao. Mẹ với em lặn lội từ nơi xa qua đây thăm chị, chị khó chịu nhăn mặt cho ai xem vậy.” Sở Hồng Ngọc nhìn thấy Sở Y Nhất ngày càng đẹp, quần áo mới trên người đều là những thứ mà bản thân cô muốn nghĩ cũng không dám nghĩ tới.

“Chị bảo em qua đây để xem sắc mặt của chị hay sao, không thấy vui thì đi về đi, không cần ở đây tự khiến bản thân thiệt thòi đâu.” Cô gái này có vấn đề gì à, ngày nào cũng léo nhéo không ngừng.

“Chị...” Sở Hồng Ngọc tức giận không nói được gì, con nhỏ c.h.ế.t tiệt này kể từ sau chuyện lần trước, nói năng càng ngày càng nhanh nhẹn, cô thường xuyên bị cô ta chọc tới mức phải á khẩu.

“Được rồi, được rồi, mau ăn cơm đi. Mới sáng sớm vội vã chạy qua đây, vừa mệt vừa đói.” Lý Thúy Hoa quả thật cũng đói rồi, có chuyện gì thì không thể ăn no rồi nói tiếp hay sao.

“Mẹ, bọn họ là ai thế? Tại sao đến nhà của chúng ta mà không khách sáo một chút nào vậy?” Tiểu Bảo không thích hai người trước mặt, không có lễ phép lại còn hung dữ với mẹ của mình, hừ.

“Mẹ? Nó gọi mày là mẹ, đây là con của ai vậy?” Lý Thúy Hoa tưởng Sở Y Nhất dắt theo con trai của người anh nào đó của Cố Hướng Đông, không ngờ thằng bé này vừa mở miệng là gọi mẹ.

“Không phải mẹ cũng đã nghe rồi sao, là con của con với Cố Hướng Đông.” Sở Y Nhất vỗ đầu Tiểu Bảo, mỉm cười với thằng bé.

“Mày nói linh tinh cái gì vậy, hai đứa mới kết hôn chưa được bao lâu, đây có phải là con riêng của Cố Hướng Đông hay không, tại sao nó có thể đối xử với mày như thế?” Nếu như bà sớm biết có chuyện này, bà chắc chắn sẽ đòi quà hôn lễ nhiều hơn nữa.

“Con đi nấu cơm cho hai người, ăn xong nếu không có chuyện gì thì đi về đi, chiều nay con còn có việc nữa.” Sở Y Nhất không muốn nói chuyện của bọn họ trước mặt Tiểu Bảo, ai mà biết được cái miệng của bọn họ có thể nói ra những lời khó nghe thế nào.

“Gia đình họ Cố thật chẳng ra làm sao, dám giấu chúng ta một chuyện lớn như vậy. Nếu như biết nó có một đứa con rồi, sao có thể chấp nhận được đống hồi môn kia! Không thể nào chấp nhận được, tao phải đi kiếm gia đình họ Cố nói cho ra lẽ. Mày mau dẫn bọn tao qua bên kia kiếm mẹ chồng mày đi.” Nói xong, bà xuống giường, bảo Sở Y Nhất dẫn bà đi kiếm mẹ cả Tôn.

“Mẹ có thể dừng lại được không vậy, đã kết hôn rồi, mẹ không biết xấu hổ hay sao. Mới đầu, số hồi môn mà mẹ đòi cũng đâu có ít, gả con gái đi rồi sao lại còn đòi của hồi môn nữa chứ!” Thật là lòng tham không đáy, đứng núi này trông núi nọ.

Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 114: Lý Thúy Hoa.