Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 121

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

Sau đó, có một âm thanh khó tả phát ra từ trong phòng.

Bố Cẩu Đản ở phòng bên cạnh, dường như không ý thức được gì, chăm chú đan giỏ trong tay mình. Cẩu Đản thì đang nhảy nhót vui đùa cách đó không xa.

Một lúc lâu sau, mẹ Cầu Đản ra khỏi phòng của Triệu Lý Tưởng, mặt đỏ bừng bất thường, miệng thì càng hồng hào hơn.

“Bố nó à, tôi đi giặt quần áo giúp cho cậu Triệu đây.” Có lẽ vì chột dạ trong lòng, khi nhìn thấy chồng mình, bà đã chủ động nói những lời dịu dàng với ông ấy.

Bố của Cẩu Đản nhìn vợ mình với ánh mắt đục ngầu, ông ấy không nói gì. Chỉ là khi nhìn thấy bóng lưng của bà ấy, chiếc giỏ đan trong tay ông ấy sắp bị bóp đến biến dạng.

Ông ấy không mù, cũng không bị điếc. Đã một thời gian dài như vậy rồi, lẽ nào ông ấy không nhìn ra được sự bất thường giữa vợ mình với Triệu Lý Tưởng. Cộng thêm việc Cẩu Đản đã từng nói với ông ấy rằng mẹ nó đã bị Triệu Lý Tưởng đánh trên giường, mẹ nó còn không cho phép nó nói với người khác. Ông ấy làm sao không biết được rằng mình đã bị mẹ Cẩu Đản cắm sừng. Mới đầu ông ấy nghĩ rằng dù gì cũng là do ông ấy mắc nợ gì bà ấy, mắt nhắm mắt mở cho qua thôi, ai ngờ được hai người này càng ngày càng quá đáng, lại dám làm ra chuyện bại hoại như vậy trước mắt của mình, làm sao ông ấy có thể nhẫn nhịn tiếp được chứ!

“Anh ơi, anh ơi, làm phiền anh, em muốn uống nước.” Cơn thịnh nộ trong mắt của bố Cẩu Đản sắp bùng cháy, chẳng biết trùng hợp thế nào, Triệu Lý Tưởng lại bắt đầu khơi màu.

Bố của Cẩu Đản, một người nông dân lương thiện, hít một hơi thật sâu rồi đứng dậy đi đến phòng của Triệu Lý Tưởng. Căn phòng vào mùa đông vốn dĩ không thoát hơi tốt, bên trong lại còn có một mùi rất nồng nặc, không cần nghĩ cũng biết là chuyện gì đã xảy ra.

“Anh à, anh và chị dậu thật là những người tốt bụng, không ngờ em lại có thể nhận được sự chăm sóc thế này của hai người.” Triệu Lý Tưởng nhìn người đàn ông hèn nhát kia đang ngoan ngoãn đi vào, trong lòng anh cảm thấy rất vui sướng. Hừ, ông ấy nhất định không biết được rằng vừa nãy vợ của ông ấy đã “hỏi thăm” anh như thế nào trong căn phòng này, cảm giác cao cao tại thượng lại dấy lên lần nữa.

Bố của Cẩu Đản nhìn vào ánh mắt khiêu khích của Triệu Lý Tưởng, ông dùng hết sức để kìm chế sự kích động muốn g.i.ế.c c.h.ế.t Triệu Lý Tưởng. Sau khi mớm nước cho Triệu Lý Tưởng, bố Cẩu Đản đi ra ngoài không nói lời nào.

Triệu Lý Tưởng, người đang ở trong phòng, anh ta ngân nga bài ca với tâm trạng vui vẻ. Anh đã nhiều lần phải nhẫn nhịn với Sở Y Nhất, giờ anh cũng không quan tâm nữa.

Mẹ Cẩu Đản đang giặt đồ bên bờ sông, nhìn thấy Sở Y Nhất đeo một cái túi màu xanh quân đội và nắm tay Tiểu Bảo đi ngang qua trước mặt mình, ánh mắt của bà ấy đầy căm hận như thể vừa bị nhiễm độc. Đều tại cho khốn này, hại cho đôi bàn tay của Triệu Lý Tưởng bị thương, nếu như nó phục tùng Triệu Lý Tưởng, vậy thì những món đồ tốt trên người của nó chẳng phải đều sẽ thuộc về mình hay sao. Xem ra mình phải cố hết sức giúp Triệu Lý Tưởng nắm thóp được con khốn này.

Sở Y Nhất thầm nghĩ, cô không thể phụ lòng tình yêu mà Cục trưởng Cố dành cho cô, vì thế cô ngoan ngoãn sử dụng chiếc túi nhỏ này, nhưng ai mà ngờ được lại rước họa vào thân đâu chứ. Nếu như cô biết được suy nghĩ thầm kín của mẹ Cẩu Đản, e là sẽ mắng bà ấy bị điên, đầu óc quả thật có vấn đề.

Triệu Lý Tưởng đã bàn bạc xong với mẹ Cẩu Đản, quyết định phát tán ra bên ngoài chuyện Sở Y Nhất vào thị trấn để hẹn hò với một người đàn ông khác, nhằm phá hoại danh tiếng của Sở Y Nhất. Đến lúc đó nếu có xảy ra chuyện gì, chắc chắn đều là vấn đề của Sở Y Nhất, những người khác cũng chỉ là người bị hại.

Vì vậy, chỉ sau một đêm, Sở Y Nhất lại bị đẩy lên đầu ngọn gió. Trong xã có rất nhiều người lan truyền Sở Y Nhất lẳng lơ, không biết giữ gìn chuẩn mực đạo đức của phụ nữ, dám dụ dỗ người đàn ông khác, lại còn đi gặp mặt riêng với người ta.

Khi những lời này được truyền đến tai Sở Y Nhất, cô không hề ngạc nhiên, cô chỉ bảo Lục Ái Quốc đi nghe ngóng xem rốt cuộc là ai đã tung tin đồn này.

Lục Ái Quốc đi qua bên chỗ các chị dâu, các cô vợ trong xã nghe ngóng, cuối cùng cũng làm rõ một chuyện, chính mẹ Cẩu Đản đã tung tin này.

Sau khi quay lại và báo cáo cho Sở Y Nhất, Sở Y Nhất không hề thay đổi sắc mặt, bình tĩnh đứng lớp. Lục Ái Quốc thấy vậy, trong lòng lại muốn khen ngợi người phụ nữ này.

Cuối cùng, Sở Y Nhất truyền đạt lại vài câu với Lục Ái Quốc, sau đó cô dẫn bọn trẻ quay trở về.

Khi Sở Y Nhất trở về nhà họ Cố, sắc mặt của gia đình họ Cố không được tốt lắm. Mẹ cả Tôn vì tin đồn đó mà vừa nãy còn cãi nhau với người khác một trận.

Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 121