Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 148

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

Nghe bọn họ nói cùng xuống xe, hai người ở bên cạnh nhìn nhau một cái, sau đó tránh mắt giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.

Vừa rồi khi Sở Y Nhất quan sát bọn họ, không phải bọn họ không cảm nhận được, nhìn thấy cô độc thân một mình dẫn theo một đứa trẻ, trong phút chốc trong lòng bọn họ dấy lên một suy nghĩ. Đương nhiên bọn họ lo sợ Sở Y Nhất phát hiện ra điều gì đó, cho nên dự định ra tay trước để chiếm ưu thế.

Khi đến trạm Bảo Ứng, Sở Y Nhất cảm thấy hai tay trống trải trông hơi khác biệt, cho nên cô đã lấy ra một ít đồ từ trong hệ thống trang trại.

Ngay góc mắt của Sở Y Nhất nhìn thấy cặp nam nữ bên cạnh cũng đã đứng dậy, bọn họ cũng đến huyện Bảo Ứng hay sao? Hay nên nói là bọn họ nhìn thấy cô xuống xe, cho nên dự định cũng đi theo?

Dù thế nào, Sở Y Nhất cũng cảm thấy đây không phải là một dấu hiệu tốt, lúc này cô chỉ mong sao có thể đi sát người đàn ông mặt sẹo kia.

May mắn thay, người đàn ông mặt sẹo đó cũng đã tiếp sức cho cô, anh ta trực tiếp đứng các trước mặt của Sở Y Nhất – người đang ôm Tiểu Bảo và cả cô gái kia, người đàn ông phía sau nhìn bọn họ với ánh mắt khá hung dữ.

Khó khăn lắm Sở Y Nhất mới chen chúc đi xuống xe được, ngay khi cô định thở phào một hơi, cô phát hiện người đàn ông luôn đứng ở phía sau người đàn ông mặt sẹo kia đã lao tới, kéo tay Sở Y Nhất và bắt đầu la lên: “Đừng có giận dỗi nữa, mau về nhà với anh, đừng để con ra ngoài cực khổ cùng em chứ!”

Sở Y Nhất giật mình định thoát khỏi tay anh ta, nhưng sức mạnh chênh lệch giữa hai người quá lớn, người đàn ông mặt sẹo cũng muốn xông lên để giải vây giúp Sở Y Nhất, nhưng lại nhìn thấy bên phía vợ mình cũng đang có người bủa vây, anh ta đành phải đi tìm vợ của mình trước.

“Buông ra, tôi không biết anh!” Sở Y Nhất vô cùng lo lắng, nhưng giờ này cô chỉ có thể ép mình phải bình tĩnh lại.

“Đừng gây rối nữa mà vợ, sau này anh sẽ nghe lời em hết, có được không? Chúng ta về nhà thôi, nào con trai, đến đây bố ôm!” Người đàn ông nói xong, anh ta muốn vươn tay ra bế Tiểu Bảo. Sở Y Nhất ôm chặt Tiểu Bảo và lùi về sau, đám người vô dụng đứng xem cuộc vui quá nhiều, cô không thể nào chen ra ngoài được.

“ Tôi không muốn trở về với anh, không ngờ anh lại ngủ với chị dâu của anh, bản thân anh không thấy xấu hổ nhưng tôi với con cũng biết xấu hổ chứ, tôi sẽ không về với anh đâu!” Sở Y Nhất dứt khoát dẫn dắt dư luận, đổ tội hết lên người đàn ông kia, “Có về thì cũng bị anh đánh, khiến con phải kinh sợ, tôi thà ly hôn một mình nuôi con còn hơn.”

Người đàn ông cũng ngơ ngác, không ngờ người phụ nữ này lại không làm theo lẽ thường, giờ đây những người xung quanh đều dồn dập chỉ trích người đàn ông.

“Không, không phải như cô ta nói đâu, tôi không có …” Bây giờ anh ta chỉ có thể phản bác một cách yếu ớt.

“Bác gái, bác xem vết thương trên tay cháu khi bị anh ta đánh đây này, bác giúp cháu với, cháu biết nhà mẹ cháu, cháu muốn dẫn con về. Bằng không sớm muộn cháu cũng sẽ c.h.ế.t ở trong tay anh ta.” Sở Y Nhất vạch tay áo lên cho bác gái đứng bên cạnh xem, cô đã hóa trang màn kịch này từ trước. Vết bầm tím trên cánh tay khiến người ta thật đau lòng, bác gái nhìn xong, lập tức đứng chắn trước mặt Sở Y Nhất.

“Bình sinh tôi ghét nhất loại đàn ông đánh phụ nữ, hôm nay cậu đừng hòng đưa cô gái này đi.” Bác ngái lạnh lùng nhìn người đàn ông đứng đối diện. Lúc này lại có thêm vài người tới, trong lòng của Sở Y Nhất càng thêm căng thẳng.

“Bà già c.h.ế.t tiệt, liên quan gì tới bà, bớt nhiều chuyện đi!” Lời nói này đã kích động những người đang xem khác, mọi người ùn ùn chắn trước mặt Sở Y Nhất. Sở Y Nhất cũng không quan tâm chuyện gì nữa, cô ôm Tiểu Bảo cố gắng chen ra ngoài.

Vừa mới chen ra ngoài chẳng được bao lâu, cô lại đụng phải một người, trong lúc đang hoảng loạn cô không dám nhin người đó, cứ thế mà chạy.

“Vợ.” Cố Hướng Đông nhìn thấy vậy, anh cảm nhận có gì đó không ổn.

Hả? Cố Hướng Đông!

Sở Y Nhất quay đầu nhìn lại, hóa ra thật sự là anh.

“Cố Hướng Đông, cứu em với.” Nói xong, cô nép vào bên cạnh anh. Lúc này đám người kia cũng đã đuổi theo kịp. Bọn họ chợt dừng chân khi nhìn thấy Cố Hướng Đông đang ở phía trước mặt người phụ nữ đó.

“Quen biết gì à, mau cút đi, vợ chồng chúng tôi cãi nhau, đừng có quấy rầy!”

Cố Hướng Đông cau mày, anh vòng tay qua ôm Sở Y Nhất.

“Cố Hướng Đông, bọn họ có vấn đề, em nghi ngờ bọn họ bắt cóc và bán trẻ con.” Sở Y Nhất nói nhỏ.

“Ôi trời, tại sao tôi lại không biết vợ mình từ khi nào lại gả cho người khác vậy!”

Người đối diện nghe vậy, có chút giật mình!

“Tiểu Vương, lên!”

Nói nhiều phí lời, hai người xông lên đánh một trận, cuối cùng toàn bộ đều bị đè xuống dưới đất rên ư ử.

Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 148