Lúc này Sở Y Nhất mới thực sự cảm thấy an toàn, cô ngồi bệt xuống đất, cô thật sự đã kiệt sức.
Nhưng điều bất ngờ chính là Cố Hướng Đông đã không đưa tất cả những người này về đồn cảnh sát.
Ngồi ở trong xe, Sở Y Nhất không nhịn được hỏi anh: “Cố Hướng Đông, tại sao anh lại để những tên đê tiện kia đi? Bọn họ không phải người tốt, anh tin em đi!”
“Đừng kích động, đừng kích động. Em không thấy không có Tiểu Vương ở đây sao, anh đã bảo cậu ta đi theo rồi. Những loại người này thường không chỉ đi một hai người đâu, chúng ta nên buông dây dài câu cá lớn, tránh đánh rắn động cỏ.
Giờ thì Sở Y Nhất mới định hình lại được, Tiểu Vương thật sự không có trên xe, là Cố Hướng Đông đang lái xe.
“Ồ, đúng rồi, làm sao anh biết em và Tiểu Bảo đang ở đây?” Sở Y Nhất cảm thấy đầu óc mình vô cùng mơ hồ, lẽ nào Cố Hướng Đông nghe được tiếng kêu của cô.
“Là mẹ, mẹ không yên tâm. Mẹ đã gọi điện thoại cho anh, nên anh mới biết hai mẹ con em qua đây, vì thế anh đến ga xe lửa để đón hai mẹ con em.”
“Thật may là anh đã đến, không thì hôm nay em lành ít dữ nhiều.”
“Em mau nói cho anh nghe, rốt cuộc là chuyện gì?” Nói đến đây, Cố Hướng Đông lại trở về dáng vẻ nghiêm túc. Dạo này trong cục quả thật đã tiếp nhận rất nhiều vụ án về việc mất tích của trẻ em, còn có sự mất tích của người mẹ. Anh đã điều tra một thời gian nhưng lại không tìm ra được điều gì.
Không ngờ lần này Sở Y Nhất đến đây, cô lại mang đến một vài thông tin bất ngờ.
Sở Y Nhất kể hết chuyện đã xảy ra trên tàu hỏa cho Cố Hướng Đông nghe, còn thêm thắt một chút phân tích của bản thân. Cố Hướng Đông yên lặng lái xe, một hồi lâu vẫn không nói gì.
“Anh đưa em về nhà trước, sau đó anh sẽ theo dõi tiến độ của chuyện này.”
“Được.” Sở Y Nhất cũng biết sự việc nghiêm trọng, còn có đứa nhỏ quấn khăn trên tàu hỏa nữa, không biết ra sao rồi, cô hy vọng Cố Hướng Đông và những người khác có thể giải quyết vụ án càng sớm càng tốt. .
Ai ngờ đâu Sở Y Nhất và Tiểu Bảo ở nhà hai ba ngày, gần như không nhìn thấy bóng dáng của Cố Hướng Đông.
May mắn thay, vào ngày thứ tư thì Cố Hướng Đông đã quay trở lại. Đôi mắt anh đỏ ngầu, râu cũng chưa cạo, nhưng trạng thái tinh thần vô cùng tốt, anh trở về liền ôm Sở Y Nhất một cái.
“Cố Hướng Đông, người anh hôi quá, anh làm gì thế?”
“Vợ à, em thật sự là một người vợ tốt của anh. Vụ án đã được giải quyết, nhóm anh đã bắt gọn đám người phạm tội đó, giải cứu mười ba đứa trẻ và năm người phụ nữ.” Đôi mắt của Cố Hướng Đông sáng lên, dáng vẻ vui mừng đến bật khóc của những người bố người mẹ khi tìm lại được con của mình hằn sâu trong tâm trí của anh, tuy nhiên nhóm người phụ nữ kia thì hơi ảm đảm. Nghĩ đến đây, trong lòng anh lại chùn xuống.
“Thật sao, các anh thật là tuyệt vời. May mắn là những đứa trẻ đó đều đã trở về nhà, bằng không chẳng phải sẽ là sự tiếc nuối cả đời của bố mẹ hay sao.”
“Ừ.” Cố Hướng Đông lại ôm chầm lấy Tiểu Bảo, nếu như không phải vợ anh thông minh, không phải anh đến kịp thời, vậy thì có khả năng Tiểu Bảo sẽ rơi vào trong tay của đám người phạm tội này.
Sau đó, Quách Hòa Bình không ngừng trêu chọc Cố Hướng Đông, nói vợ của Cố Hướng Đông là ngôi sao may mắn, vừa tới đã lập công cho Cố Hướng Đông. Vụ án này ảnh hưởng rất lớn, đồng thời cũng cung cấp kinh nghiệm quý báu cho các đồng nghiệp khác. Chỉ trong một thời gian ngắn, tên tuổi của Cố Hướng Đông đã vang dội trong hệ thống an ninh.
Cố Hướng Đông vừa mới xuất ngũ đã về Cục Công an, trường hợp của anh giống như nhảy dù, vốn dĩ có rất nhiều người không hài lòng, giống như Cao Đại Sơn – người mà trước đây khi Cố Hướng Đông quay về nhà đã đặc biệt bàn giao việc lại cho Quách Hòa Bình. Anh ta làm việc rất ổn định trong hệ thống an ninh, từng bước từng bước đi lên. Mới đầu, anh ta hy vọng sẽ được đề cử làm cục trưởng, nhưng không ngờ Cố Hướng Đông từ trên trời rơi xuống, chính điều này đã dẫn đến tình trạng công việc thời gian đầu của Cố Hướng Đông không được tốt lắm.
Nhiều người tỏ ra không hài lòng với vị cục trưởng trẻ mới được điều chuyển tới, ai cũng cho rằng Cố Hướng Đông chắc chắn có quan hệ gì đó cho nên mới ngồi lên được vị trí này. Nhưng sau khi qua vụ án này, ấn tượng ban đầu của mọi người về Cố Hướng Đông đã thay đổi rất nhiều, mọi người đều nói mặc dù Cố Hướng Đông còn trẻ, nhưng rất có năng lực.
Tất nhiên, không phải ai cũng nghĩ như vậy, chẳng hạn như Cao Đại Sơn, hay vợ của Cao Đại Sơn, Hứa Hương Thảo.
Nơi Cố Hướng Đông ở, có tổng cộng hai tầng, là khu nhà ở thuộc sở hữu của cơ quan nhà nước. Anh đặc biệt chọn khu nhà có hai tầng để cho riêng tư, may mắn làm sao lại trở thành hàng xóm với gia đình của Cao Đại Sơn.