Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 151

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Tiền lương của Quách Hòa Bình tuy không ít, nhưng gia đình đông anh em, hàng tháng anh phải gửi một ít tiền lương cho bố mẹ và anh em ở quê, còn lại là tiền ăn cho cả gia đình bốn người. Hai đứa con trai đều đã lớn, nên sức ăn như cái động không đáy, vì thế cuộc sống của bọn họ cần phải tinh toán tỉ mỉ, bữa ăn đầy thịt như ngày hôm nay thật sự rất hiếm thấy.

“Vợ, hôm nay là ngày gì à, tại sao em lại làm một bát thịt to thế này!” Quách Hòa Bình nhìn bọn trẻ, gắp cho mỗi đứa một miếng thịt lớn, rồi lại gắp một miếng bỏ vào trong chén của vợ mình.

“Không phải em mua đâu, là vợ của cục trưởng Cố mua đấy. Em ấy muốn cảm ơn vì mấy ngày trước em đã giúp em ấy dọn dẹp nhà cửa, còn nói em ấy làm nhiều quá, Cố Hướng Đông lại không có ở nhà, nếu ăn không hết thì lãng phí lắm, cho nên bảo chúng ta giúp em ấy một tay.”

“À, vợ của Cố Hướng Đông cũng được đấy chứ!” Quách Hòa Bình cũng không cảm thấy có gì không hợp lý, tóm lại thì quan hệ của hai bên cũng tốt, chỉ là một chén thịt mà thôi, trước đó cũng đâu phải từng ăn ké.

“Em cảm thấy vợ của cậu ta thật sự rất tốt, tuổi tác không lớn nhưng rất biết làm việc. Cục trưởng Cố đón cô gái ấy qua đây rồi để ở trong nhà, cô gái ấy cứ yên lặng dọn dẹp nhà cửa thật sạch sẽ.” Hà Thúy Lan cũng thích tính cách của cô gái này, cho nên đã khen ngợi với chồng của mình.

“Em cũng là một người vợ tốt. Vợ à, ăn thịt đi.” Quách Hòa Bình biết vợ anh giữ gìn gia đình này cũng không dễ dàng gì.

“Anh chỉ biết nịnh nọt, ăn cơm của anh đi. Chẳng phải anh hay nói muốn ăn thịt sao, em không ăn đâu, dễ mập lắm.” Hà Thúy Lan lại gấp thịt cho Quách Hòa Bình.

“Ôi trời, em cần phải giảm cân chỗ nào chứ, hơn nữa em có như thế nào anh cũng thích.” Quách Hòa Bình nói xong trực tiếp nhét miếng thịt vào miệng vợ.

Hà Thúy Lan trừng mắt, hờn dỗi nhìn Quách Hòa Bình. Sau khi ăn xong miếng thịt, trong lòng cảm thấy vô cùng ngọt ngào.

“Vợ, em vừa mới đến đây, hay là anh mời đồng nghiệp đến nhà ăn bữa cơm nhé? Đúng lúc muốn giới thiệu em với mọi người!” Cố Hướng Đông cầm chậu rửa mặt đi từ nhà tắm trở về, cuối cùng anh lại trở thành chàng trai trẻ tràn trề sức sốc, không còn là ông chú râu ria xuề xòa nữa.

“Em không hiểu quy tắc ở chỗ này lắm, anh cứ xem rồi tự sắp xếp đi, em sẽ phối hợp.” Nếu là những người như Hà Thúy Lan, vậy thì cô không có ý kiến gì cả, còn nếu là những người như Hứa Hương Thảo, Sở Y Nhất thật sự không đồng ý.

“Em sao đấy, bĩu môi gì đấy, ai kiếm chuyện với em à?” Cố Hướng Đông nhìn cô vợ nhỏ nhỏ của mình, mái tóc dài xinh đẹp trước đây đã được cắt thành tóc ngắn ngang tai, khiến cô càng thêm quyến rũ.

“Vợ, có phải Tiểu Bảo ngủ rồi không?” Anh không nhịn được, kéo cô vào trong lòng và xoa đầu của cô.

“Ngủ rồi, giờ đã mấy giờ rồi chứ?” Sở Y Nhất cảm thấy cách chuyển chủ đề của người đàn ông này quá nhanh, vừa nãy chẳng phải còn đang hỏi cô bị ai ức hiếp, giờ lại hỏi về Tiểu Bảo.

“Vậy thì… vợ à, anh có thể thực hành được chưa?”

Đầu của Sở Y Nhất chợt muốn choáng váng, cô cảm thấy toàn thân bắt đầu nóng lên.

“À chuyện đó, bà dì của em lại đến rồi, anh muốn thực hành cũng không được đâu.” Sở Y Nhất hơi khó chịu, cô thấy ngượng ngạo khi nói ra chuyện này một cách bình thường như vậy.

“Dì em đến đây rồi sao? Ở đâu chứ? Sao anh không nghe em nói gì vậy!” Cố Hướng Đông lập tức thấy hơi chột dạ, nói cho cùng bản thân anh cũng chưa từng gặp qua người nhà của Sở Y Nhất. Đây là lần đầu tiên người nhà của cô đến, anh không thể thất lễ được.

Nhìn dáng vẻ của anh, Sở Y Nhất nhận ra đây không phải là thế kỷ 21, Cố Hướng Đông cũng không phải là những cậu trai trẻ đang trong thời kỳ yêu đương, vì thế anh sẽ không biết “bà dì” mà cô nói không phải là “bà dì” mà anh nghĩ. Đột nhiên, cô cảm thấy hơi buồn cười.

Cố Hướng Đông nhìn cô vợ nhỏ của mình đang cười đến mức chảy cả nước mắt, khuôn mặt anh ngơ ngác không hiểu gì, anh thấy chuyện này thì có gì buồn cười chứ!

“Cố Hướng Đông, anh thật sự rất đáng yêu.” Sở Y Nhất khó khăn lắm mới không cười nữa, nhưng nhìn thấy khuôn mặt của Cố Hướng Đông, cô lại muốn bật cười. Cuối cùng, cô đành phải giải thích với anh “bà dì” kia rốt cuộc là gì.

Cố Hướng Đông khi nghe xong, sắc mặt trở nên mất tự nhiên, vậy tại sao phải gọi là “bà dì” chứ, hại anh hiểu lầm.

“Cục trưởng Cố, mặc dù giờ anh không thể chính thức thực hành được, nhưng em vẫn có thể cho anh một cơ hội thực tập, anh có muốn không?” Cố Hướng Đông, một chàng trai trẻ đầy sức sống thế này, để anh phải nhịn một thời gian dài cũng không ổn, Sở Y Nhất quyết định lần này sẽ nới lỏng chính sách.

Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 151