Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 161

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

Suy nghĩ của anh cũng gần giống với Sở Y Nhất, e rằng chính đứa trẻ nhà kế bên đã làm chuyện này, nhưng bây giờ anh không có chứng cứ, không dễ đi nói chuyện với bọn họ.

“Cục trưởng Cố, em phát hiện anh thật sự là một người rất tỉnh tảo, em yêu cái dáng vẻ này của anh quá!” Nói xong cô hôn Cố Hướng Đông một cái, hai tay choàng qua cổ của anh.

“Mẹ ơi, mẹ thật xấu hổ, mẹ hôn bố.” Tiểu Bảo che mắt.

Sở Y Nhất lại chu mỏ ra và hôn khuôn mặt mềm mịn trắng nõn của Tiểu Bảo.

“Tiểu Bảo và bố đều là người mà mẹ yêu nhất, mẹ cũng thường xuyên hôn con mà, cho nên hôn bố con thì có sao đâu, đúng không?”

Hình như đúng là vậy, nhưng cũng có gì đó sai sai. Tiểu Bảo không hiểu lắm, thôi kệ, ai bảo mẹ là mẹ chứ, mẹ nói cái gì thì là cái đó. Bố đã bảo rồi, bố và mình phải nhường nhịn mẹ.

Cuối cùng, Tiểu Bảo nghiêm túc gật đầu.

Sở Y Nhất hài lòng sờ sờ cái mũi bé nhỏ của Tiểu Bảo.

Tự tin là một chuyện nhưng có được sự tin tưởng từ người đàn ông của mình là một chuyện khác. Về mặt này, Cố Hướng Đông chưa bao giờ khiến cô thất vọng, dù cô có làm gì hay nói gì thì anh cũng sẽ luôn ủng hộ cô.

Có lẽ, điều quan trọng nhất ở đây là sự đồng cảm và thấu hiểu!

“Vợ, hôm nay anh có thể có cơ hội thực tập hay không?” Thiên thời địa lợi nhân hòa, lúc này không nhắc tới thì còn đợi lúc nào nữa?

Sở Y Nhất nhớ tới chuyện lần trước, có ai đó đã gây ra chuyện trong lúc đang thực tập, cô nói: “Cố Hướng Đông, vì kỳ thực tập vừa rồi của anh quá tệ, sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, em không thể cho anh cơ hội.”

Sở Y Nhất nói với thái độ vô cùng nghiêm túc.

“Vợ, lần này anh nhất định sẽ cố gắng thật tốt, em cho anh thêm một cơ hội đi mà!”

“Nói sau đi, nói sau đi, phải xem anh thể hiện như thế nào.”

Buổi chiều, Sở Y Nhất đưa Tiểu Bảo đi ngủ trưa. Khi cô tỉnh lại thì trời đã tối, lúc này cô mới nhận ra Cố Hướng Đông vẫn chưa về. Anh đã rời khỏi nhà trước lúc bọn họ đi ngủ, giờ cũng đã hai ba tiếng đồng hồ rồi, cũng không biết đã đi làm cái gì.

Tranh thủ lúc rảnh rỗi, Sở Y Nhất lẻn vào hệ thống trang trại. Bây giờ trang trại của cô đang hoạt động rất tốt, có các loại cây trồng, khu nuôi trồng thủy sản và khu sản xuất thủy sản. Trước đó cô còn mở một khu trồng hoa quả, những loại hoa quả được sản xuất trong đó cũng có thể tiến hành chế biến thành nhiều món khác nhau, hàng này hàng kia, chồng xếp lên nhau thành một đống.

Cùng với sự khéo léo, cô đã hoàn thành nhiệm vụ mà quản gia nhỏ giao cho.

“Chủ nhân, Cục trưởng Cố của cô về rồi.”

Sở Y Nhất vừa nghe lời này liền nhanh chóng lấy lại tinh thần.

“Anh đã đi đâu vậy? Tại sao bây giờ mới về?” Sở Y Nhất nhìn thấy cả người Cố Hướng Đông toát mồ hôi.

“Đây, anh đi lấy cái này cho em, đây là tình hình cơ bản của những cô gái mà lần trước đã được cứu ra. Trên đó còn có địa chỉ nhà v.v.. đợi sau khi anh tan làm thì anh sẽ cùng đi xem với em.” Cố Hướng Đông đưa vài tờ giấy, bên phía trên ghi chép dày đặc thông tin.

Sở Y Nhất thầm nghĩ trong lòng, tại sao người đàn ông này lại tốt đến thế, anh đều ghi nhớ từng lời nói từng hành động của cô. Buổi chiều vừa nói thì anh đã hành động ngay lập tức rồi.

Cô trực tiếp lao tới, nhảy lên một cái, hai chân báu vào nhau. Cơ thể của Cố Hướng Đông cứng đờ, anh sợ cô sẽ té ngã nên đã nhanh chóng dùng tay đỡ cái m.ô.n.g nhỏ của cô.

“Cố Hướng Đông, tại sao anh lại tốt với em như vậy! Em đã quyết định tối nay không chỉ cho anh một cơ hội thực tập mà còn cho anh một vị trí thường xuyên và đưa anh vào làm chính thức.”

Đầu óc của Cố Hướng Đông như nổ tung, cơ thể không khống chế được phản ứng, anh chỉ muốn lập tức đè Sở Y Nhất xuống giường.

Sở Y Nhất mệt đến mức gục xuống giường, không muốn nhúc nhích chút nào.

“Cố Hướng Đông, anh không phải là người.” Thể lực của người đàn ông này tốt một cách đáng ngạc nhiên, giày vò cô đến bây giờ mới chịu buông tha cho cô.

Cố Hướng Đông cười toe toét không thành tiếng, sau đó anh xuống giường dùng khăn ngâm nước lau cơ thể cô một cách cẩn thận.

Dáng vẻ yếu đuối mềm mỏng của cô vợ nhỏ này kể cả không có ánh sáng của đèn dầu, anh cũng có thể tưởng tượng ra được. May là hôm nay anh đã luyện tập trước, nếu không anh thật sự có thể sẽ không chịu nổi kích thích mãnh liệt như vậy mà trực tiếp đầu hàng! Mà đây có thể sẽ là pha mất mặt khá lớn, trước đó vợ anh còn bảo anh không có cơ hội để thực tập, nếu anh không thể hiện thật tốt, không biết sẽ bị coi thường đến mức nào nữa.

“Cố Hướng Đông, lau thì lau đi, tay anh sờ đi đâu thế.” Sở Y Nhất vốn dĩ còn đang nghĩ, coi như người đàn ông này có lương tâm, ăn xong biết chùi mép, biết “dọn dẹp” giúp cho cô. Anh làm thoải mái đến nỗi cô suýt chút nữa là ngủ thiếp đi, nhưng sau đó cô phát hiện ra, không biết từ khi nào, bàn tay của anh đã đổi hướng.

Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 161