Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 185

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

“Không muốn thì chúng ta không đi nữa.” Với vai trò là một chú nhỏ, Cố Hướng Đông cũng không dễ nói gì về chị dâu của mình.

“Em đoán năm nay, e là không dừng lại đâu.”

Miệng của Sở Y Nhất, thật là nói tốt không linh nhưng nói bậy thì linh. Mẹ cả Tôn của nhà họ Cố thật sự đã sống mà không vui vẻ gì.

Vào ngày 29 tháng 12 âm lịch, nhà nào có điều kiện thì bắt đầu hấp bánh, nếu không có điều kiện thì cũng hấp một số thứ khác. Quanh năm suốt tháng, năm cũ năm mới thay thế cho nhau, ít nhiều cũng phải ăn một chút gì đó ngon ngon, khao cho lục phủ ngũ tạng trong bụng.

Phần lương thực được chia cho nhà họ Cố năm nay không ít, cộng thêm một vài lương thực mà Cố Hướng Đông mang qua từ chỗ của Sở Y Nhất, mẹ cả Tôn quyết định hấp hai nồi bánh bột trắng. Sau đó cả gia đình, ngoại trừ Trần Chiêu Đệ, ai nấy cũng đều bắt đầu bận rộn, đàn ông thì chẻ củi, đàn bà thì nhào bột.

Sở Y Nhất cảm thấy một năm tốt thế này, không hấp chút bánh bao thịt ăn thì thật có lỗi với công lao của mọi người, vì thế cô đã kéo Cố Hướng Đông đi lên núi.

“Cố Hướng Đông, em muốn ăn bánh bao thịt, chúng ta lên núi bắt heo rừng đi.”

Đôi tay đang chẻ củi của Cố Hướng Đông chợt run rẩy, gì thế này, bộ heo rừng trên núi là nhà anh nuôi à, muốn bắt là bắt được sao?

Nếu như Sở Y Nhất biết được Cố Hướng Đông đang suy nghĩ gì, nhất định sẽ nạt lại anh. Đám heo rừng đó chính là do cô nuôi, đã thế còn lại là một chuồng heo!

Cố Hướng Đông bị khuất phục bởi sự “vụng trộm” của cô vợ nhỏ, anh cầm đồ rồi lại đi lên núi. Vùng núi vào mùa đông càng ngày càng yên tĩnh, có thể thấy rõ tiếng hai người giẫm lên những chiếc lá rơi từ trên cành cây..

Ở đây cũng không có ai, cả người Sở Y Nhất như treo lên người của Cố Hướng Đông.

“Cố Hướng Đông, anh nghĩ hôm nay em có thể ăn được bánh bao thịt không?”

“Ừ, có thể.” Mới lạ, trời lạnh như thế này, bọn heo rừng phải ngốc như thế nào mới xuất hiện vào lúc này!

Rồi, được rồi, là anh ngốc.

Cố Hướng Đông đã tự tát vào mặt mình, bởi vì anh thật sự nhìn thấy một con heo rừng. Hơn nữa, con heo rừng này không hề thông minh chút nào, tính cảnh giác của nó không cao, sức chiến đấu cũng yếu xìu, chẳng tới hai ba lần thì gục ngã.

Gì thế này? Bây giờ anh ghê gớm đến vậy ư? Điều này khiến Cố Hướng Đông không tự tin lắm, thịt đến miệng quá dễ dàng. Cố Hướng Đông nghe được tiếng hoan hô của cô vợ nhỏ.

“Cảm ơn Cục trưởng Cố, hôm nay có bánh bao thịt rồi.” Sở Y Nhất vỗ tay và hôn Cố Tương Đông đang ngẩn người.

Khiêng một con heo rừng ngốc đi xuống núi sẽ thu hút rất nhiều sự chú ý của mọi người, bọn họ cũng không muốn độc chiếm một mình, chỉ là lần này phải lấy nhiều thịt hơn một chút, bằng không Cục trưởng Cố nhà cô ăn cái gì đây, anh ấy là một người rất thích ăn thịt.

Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào con heo rừng mà Cố Hướng Đông đang khiêng. Trên núi có nhiều heo rừng vậy sao, lại còn dễ săn thế à? Ngày mai bọn họ cũng muốn đi lên núi xem thử.

Nhưng mà nhìn lại, Cố Hướng Đông có sức để khiêng một con heo rừng xuống núi, bọn họ không có điều đó, thôi bỏ. Tuy nhiên, năm nay đón Tết, bọn họ chắc cũng sẽ được chia một phần thịt, được nếm thử mùi thịt!

Lục Ái Quốc đi cùng với mọi người xem náo nhiệt. Sở Y Nhất bảo Lục Ái Quốc đi gọi Bí thư qua đây để chia thịt cho mọi người, anh chạy rất nhanh.

Lần này, mọi người hài hòa một cách khác thường, không có ai nói những lời khó nghe. Nhà họ Cố lấy 5 kg thịt và một ít xương, còn dầu heo to vẫn chia cho nhà họ Cố. Xử lý đầu heo rừng tốn rất nhiều sức, người bình thường cũng không biết làm, Sở Y Nhất cảm thấy đúng lúc có thể làm mồi nhắm rượu cho Cục trưởng Cố nhà cô.

Vào ngày này, Sở Y Nhất được ăn những chiếc bánh bao to thơm phức như cô ấy mong muốn, chỉ có điều không hấp nhiều. Rốt cuộc thì mẹ cả Tôn cũng không nỡ ăn nhiều đến thế, bà còn chừa lại để làm đồ ăn cho ngày mai khi đón Tết.

Sở Y Nhất xách một giỏ tre đầy bánh bao không nhân và bánh bao thịt về lại ngôi nhà nhỏ của mình, cô kéo kéo Cố Hướng Đông và nói: “Nhân lúc còn đang nóng, anh tặng mỗi thứ hai cái cho Lục Ái Quốc đi, cậu ta sống một mình không bố không mẹ. Anh thấy có được không?”

“Được chứ, anh nghe lời vợ.”

“Thật là ngoan.”

Cố Hướng Đông cầm lấy hai bánh bao không nhân và hai bánh bao thịt, Sở Y Nhất còn dùng đồ để gói lại, sợ đồ ăn sẽ nguội.

“Anh ba, sao anh lại ở đây?” Lục Ái Quốc nhìn Cố Hướng Đông trước mặt, anh rất kinh ngạc.

“Chị ba của cậu bảo anh qua đây tặng cho cậu một ít đồ ăn, vừa mới ra lò đấy.”

Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 185