Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 193

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

Sở Y Nhất không cảm thấy rằng mình có khả năng ảnh hưởng đến số phận của mọi người. Ngay từ lần đầu tiên hãm hại Sở Y Nhất không thành công, lúc bị biểu tình tố cáo, nếu như cô ấy bừng tỉnh ngộ, kịp thời rút tay, cố gắng sống qua những tháng ngày đó, con đường sau này không phải không thể nhìn thấy mặt trời. Bây giờ nói những chuyện này cũng đã muộn, người đã không còn nữa, mọi thứ đều thuận theo chiều gió!

Còn nói về góa phụ Mã, bà ấy có buồn mất đi đứa con gái nhỏ không? Nói không buồn là không thể nào, dù gì cũng là thịt rơi ra khỏi người. Người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, làm sao có thể không buồn. Nhưng có lẽ chuyện này cũng không quan trọng lắm nếu so với những thứ khác.

Ví dụ như bây giờ, điều mà bà ấy càng mong muốn chính là kiếm chút bồi thường từ Cố Hướng Đông và Sở Y Nhất. Nói cho cùng, Nhị Nha mất rồi, bà ấy phải tiếp tục sống.

“Ôi trời ơi, con trai nhà họ Cố cậy mình làm quan mà đánh người. Trời ơi là trời, tay của tôi gãy rồi, đau c.h.ế.t mất!” Góa phụ Mã bắt đầu khóc lóc om sòm, chẳng bao lâu sau thu hút rất nhiều người đến.

“Nếu không phải do bà muốn xông lên bóp cổ tôi cho đến chết, Cố Hướng Đông nhà tôi cũng sẽ không tiến lên che chắn cho tôi. Nếu không có Cố Hướng Đông nhà tôi, nói không chừng tôi đã bị bà bóp cổ c.h.ế.t rồi, vậy mà tại sao bà lại có thể tàn nhẫn tố cáo chúng tôi trước chứ!” Sở Y Nhất sợ hãi, cô nấp sau lưng Cố Hướng Đông, rồi lại nhìn góa phụ Mã. Dù nhìn như thế nào cũng cảm thấy cô giáo Sở yếu ớt, đáng thương!

“Con khốn, thật biết giả vờ. Thái độ hống hách ban nãy đâu rồi, giờ ra vẻ yếu đuối cái gì đấy. Cả cái xã này có mỗi mày là mưu mô nhất!”

Cô không muốn quan tâm, kệ bà ấy chửi mình. Những người này động một tí là chửi con khốn, con điếm, thật sự khiến cô chán ghét.

“Tất cả các chú thím đều đang ở đây, mọi người hãy cho cháu một lời công bằng. Mã Nhị Nha bị thiêu chết, thím Mã đây xông tới nhà của cháu đòi tìm cháu, mở miệng là nói cháu hại c.h.ế.t Nhị Nha, đây quả thật là đang vu oan mà. Trước đó cháu vẫn luôn ở bên cạnh Cố Hướng Đông, chuyện này thì có liên quan gì đến cháu chứ?” Sở Y Nhất nhìn mọi người rồi tiếp tục nói,

“Mọi người nói xem, cô ấy bỏ chạy là do cháu bảo cô ấy làm vậy sao? Cô ấy ở bên nhà của Lý Chí Cường cũng là do cháu bảo cô ấy qua đó à? Hơn nữa, Lý Chí Cường giữ cô ấy lại, cháu cũng có liên quan? Nhị Nha và Lý Chí Cường cùng bị thiêu c.h.ế.t trong nhà, chuyện này cháu cũng kiểm soát được sao? Thế cháu là thần thánh rồi! Cho nên thím Mã à, thím đừng gán tội lung tung cho cháu. Đây là mạng người, cháu gánh không nổi! Trước đây là Cố Hướng Đông, nói anh ấy khắc vợ, hại anh ấy không lấy được ai, bây giờ sao lại tới lượt của cháu rồi?” Câu cuối cùng là Sở Y Nhất muốn nhắc nhở với mọi người, Cố Hướng Đông bị Mã Nhị Nha phá hoại thanh danh nên mới không lấy được vợ. Người có lòng chỉ cần nghĩ cũng biết, chuyện này hoàn toàn liên quan đến góa phụ Mã, cô gái Nhị Nha đó làm gì có suy nghĩ thâm sâu đến thế.

Mã Nhị Nha mất rồi, cô không muốn thốt ra quá nhiều lời khó nghe từ miệng mình. Cô nói như vậy là đã giữ thể diện cho Mã Nhị Nha lắm rồi.

Lúc này mọi người mới biết Mã Nhị Nha đã chết, lại còn c.h.ế.t trong nhà của Lý Chí Cường, Lý Chí Cường là ai? À, là bố của Lý Đại Ngưu!

Nghe nói rằng Lý Đại Ngưu đã bị bố đuổi ra ngoài để tránh bão, anh ta hoàn toàn không có ở nhà. Tại sao Mã Nhị Nha chạy đến nhà của Lý Đại Ngưu, hơn nữa Lý Chí Cường còn giữ cô ấy lại, đã thế giữ lại rất lâu, cuối cùng còn bị c.h.ế.t cháy cùng với nhau, thật là có nhiều điều kỳ lạ.

“Chính mày đã ép Nhị Nha bỏ đi, bây giờ còn bảo Cố Hướng Đông đánh tao bị thương. Tao không quan tâm, chúng mày phải đền tiền đền lương thực cho tao. Đền cho tao 20 tệ đi khám bệnh, 10 kg lương thực để dưỡng thương.” Góa phụ Mã gào mồm lên đòi, cuối cùng đã nói ra mục đích thật sự của mình.

Hóa ra đi qua đây là để đợi mình.

“Thím Mã, nếu như thím cứ nói chuyện mà không có lý lẽ như vậy, bọn cháu cũng chẳng còn gì để nói nữa. Đã thế thì chúng ta mời Bí thư qua đây đi, bọn cháu sẽ nghe lời của ông ấy, ông ấy nói như thế nào thì làm như thế ấy, bọn cháu tuyệt đối sẽ không có ý phản đối.” Sở Y Nhất cũng không muốn lãng phí nước miếng cho bà ấy nữa, dứt khoát mời Bí thư qua đây chủ trì công đạo.

“Góa phụ Mã, bà nổi điên cái gì vậy. Con gái bà chết, bà không tìm nhà họ Lý, tại sao lại tìm Y Nhất của chúng tôi. Có phải bà cảm thấy nhà họ Cố chúng tôi dễ ức h.i.ế.p không!” Không biết mẹ cả Tôn nghe được tin tức này từ đâu, bà nhanh chóng chạy qua, đè đầu ra mắng chửi góa phụ Mã! Phía sau còn có Cố Kiến Quân và Hà Ngọc Lan đi theo.

Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 193