Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 201

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

“Không sao đâu anh, trong tình huống như vậy, anh có thể ra tay giúp em, em đã cảm thấy vô cùng cảm kích rồi. Phản ứng đầu tiên là cứu vợ con của mình, đó là phản ứng bình thường nhất thôi mà!” Sở Y Nhất có thể thông cảm, cô là một người lạ tình cờ gặp gỡ, còn kia là vợ người thân thương nhất với anh ấy. Nếu như bảo bản thân cô chọn lựa, cô chắc chắn cũng sẽ chọn đi cứu người thân của mình.

Tên trộm thấy Sở Y Nhất và người đàn ông mặt sẹo có quen biết nhau, nhân lúc bọn họ đang nói chuyện, hắn đã vùng vẫy thoát khỏi đòn khóa của người đàn ông mặt sẹo.

Người đàn ông mặt sẹo muốn đuổi theo, nhưng Sở Y Nhất đã ngăn anh lại.

“Thôi bỏ đi, anh đừng đuổi theo nữa. Lần sau, cứ để cảnh sát bắt hắn.” Về nhà, cô sẽ nói lại chuyện này cho Cố Hướng Đông.

“Ừ.”

“ Đúng rồi, em tên là Sở Y Nhất, còn anh, sao anh lại ở chỗ này?”

“Anh tên Đường Cường. Hầy, đừng nhắc đến chuyện đó, con của bọn anh bị sốt, dạo gần đây tình hình vẫn không có khả quan mấy. Bệnh viện thấy bọn anh không nộp tiền nên đã đuổi bọn anh ra ngoài. Không biết vợ anh đã nghe được từ đâu, bảo rằng nhang khói trong chùa này có thể trị được bệnh của con, nên một mực bắt anh phải qua đây.” Sắc mặt của người đàn ông mặt sẹo trông rất ủ rủ, trẻ con còn nhỏ như vậy, nếu như cứ để sốt mãi thế thì phải làm sao đây!

“Chuyện đó có thể không?” Phản ứng đầu tiên của Sở Y Nhất khi nghe được chính là như một trò đùa, nhưng cô cũng không thể trực tiếp nói ra điều đó!

“Hầy, anh cũng cảm thấy không đáng tin, nhưng cũng đâu còn cách nào khác!

“Anh à, hay anh dẫn em qua cho biết nhà biết cửa đi, lát nữa bọn em sẽ qua nhà anh chơi, về sau em cũng ở bên này.” Sở Y Nhất muốn đi qua xem một chút.

“Ờ, được. Đi thôi, em gái, chúng ta quả thật rất có duyên, đi, qua nhà anh uống miếng nước.” Người đàn ông mặt sẹo nói xong, anh đi trước để dẫn đường.

Đi bộ khoảng 20 đến 30 phút, bọn họ đến một khu dân cư tồi tàn. Nhà cửa trong khu vực này đều được xây dựng bằng gỗ, không có quy hoạch, tương đối lộn xộn, môi trường tương đối kém.

“Mẹ nó à, anh về rồi đây.” Trong phòng hơi tối, người đàn ông mặt sẹo hét lên.

“Anh về rồi đấy à, lấy tro hương về chưa?” Giọng lo lắng của người phụ nữ truyền đến.

“Lấy rồi, lấy rồi, con của chúng ta sao rồi? À mà, nhà chúng ta có khách đấy, em mau qua đây xem thử là ai?”

Người phụ nữ hơi phờ phạc, có lẽ vì chăm con ốm quá vất vả.

“Chị dâu, chúng ta lại gặp nhau.” Sở Y Nhất chào hỏi người phụ nữ.

“Em gái, là em sao. Mau ngồi đi, trong nhà hơi bừa bộn, mong em đừng chê.” Người phụ nữ nhanh chóng dọn dẹp đồ đạc trong nhà.

“Chị dâu, chị đừng làm nữa, em đâu phải người ngoài. Đứa bé sao rồi, đã sốt được bao lâu? Bao nhiêu độ?”

“Sốt hai ba ngày nay rồi, lúc ở bệnh viện, bác sĩ nói sốt hơn 38 độ, sắp 39 độ rồi. Đây là sốt cao, mãi vẫn chưa giảm sốt nữa.” Người phụ nữ nói, cô ấy vừa khóc vừa đau lòng, khỏi phải nói tâm trạng sốt ruột đến cỡ nào.

“Chị dâu, bên em có nhiệt kế, chị thử đo thân nhiệt của đứa bé xem sao, chị biết dùng chứ.” Sở Y Nhất đưa nhiệt kế thủy ngân cho người phụ nữ.

“Ồ, biết, để chị đo thử.” Sau đó người phụ nữ nhanh chóng bước vào trong phòng.

“Anh, mọi người cũng đừng sốt ruột quá, chúng ta nên xem đứa bé sốt bao nhiêu độ đã. Chỗ em có thuốc giảm sốt, trước đó bọn trẻ trong gia đình của em cũng đã uống loại này, giảm sốt rất nhanh. Anh xem, có nên cho con anh uống một ít không. À, chồng em trước đây là quân nhân, những thứ này đều là thuốc trong đội đưa cho anh ấy.” Sở Y Nhất cầm lấy viên thuốc mà trước đó Cố Tiểu Xuyên đã uống, cô nhét viên thuốc màu trắng nho nhỏ vào trong lòng bàn tay của người đàn ông mặt sẹo.

“Em gái, thật sự rất cảm ơn em.” Người đàn ông mặt sẹo nhận lấy viên thuốc rồi bước vào bên trong phòng với tâm trạng hơi kích động.

Sở Y Nhất cũng hơi căng thẳng, không biết viên thuốc này có tác dụng với đứa con của anh ấy không? Cô nhìn quanh nhà của Đường Cường, cũng chẳng có gì để ăn và uống, trẻ con đang bệnh thì càng cần phải ăn thật tốt.

Vì thế, Sở Y Nhất đã lén lôi ra khoảng 5 kg gạo và mì từ trong hệ thống trang trại. Vốn dĩ cô muốn lấy ra nhiều hơn, nhưng sợ bọn họ nghi ngờ, cho nên cô lại lấy thêm một vài quả táo to ra, sau đó đặt trong góc nhà.

Nhìn thấy bọn họ đang bận rộn, bản thân cô cũng không giúp được gì, cô nhanh chóng dẫn Tiểu Bảo rời đi trước.

Thực ra vợ chồng người đàn ông mặt sẹo cũng rất bất an, khi cho đứa trẻ uống thuốc xong, bọn họ hơi hối hận. Suy cho cùng, cô gái này cũng đâu phải là bác sĩ, sao có thể uống thuốc lung tung được.

Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 201