“Vậy chắc không tốt bằng nhà máy chế biến thịt. Nhưng mà người ta yêu cầu phải biết chữ, con thì đã đi học được bao nhiêu đâu, liệu có được không?”
“Mẹ, mẹ sao lại nghiêm túc như vậy. Kể cả con không biết nhiều chữ đi nữa, nhưng con cũng đã từng học được vài buổi. Hơn nữa, ngồi trong văn phòng thì cần gì phải biết chữ, chẳng phải chỉ là dọn dẹp vệ sinh hay sao.” Trong ấn tượng của Cao Đại Ni, ngồi trong văn phòng rất rảnh rỗi, uống trà, cắn hạt dưa. Nếu như ai hỏi mà kể ra cũng thấy rất hãnh diện.
“Vậy đợi tối đến mẹ hỏi bố con xem sao.”
“Mẹ, còn đợi đến tối cái gì nữa. Bây giờ mẹ đi tìm bố đi, mẹ biết đó là công việc tốt, người ta cũng biết đó là công việc tốt! Chúng ta nên nhanh chóng quyết định thì hơn. Đi thôi, mẹ, con sẽ đi tìm bố cùng với mẹ.”
Còn Sở Y Nhất ở căn nhà đối diện cũng đã thay bộ quần áo thứ ba rồi.
“Cố Hướng Đông, em mặc bộ này thế nào?”
“Đẹp lắm.” Cố Hướng Đông trả lời với thái độ không ghét bỏ.
“Cố Hướng Đông, sao anh lại hời hợt như vậy chứ.”
“Anh không có, thật sự rất đẹp mà!”
“Thôi dẹp đi, em không hỏi anh nữa.” Sở Y Nhất xách túi của mình, chắc không ai nhận ra đây chính là hãng LV của hiện đại đâu nhỉ. Vì để đổi lấy cái này, cô đã bỏ ra không biết bao nhiêu hạt ngọc trai, bao nhiêu con cá. Quản gia nhỏ cũng thật nham hiểm, lần sau cô nhất định sẽ tìm cơ hội để nhốt quản gia nhỏ vào trong phòng tối.
Không phải cô ham hư vinh gì đâu, nhưng mà cái túi đeo màu xanh lục thật sự quá xấu, cô không thể nhìn tiếp nữa. Vì thế khi nhìn thấy cái túi loại này trong siêu thị lớn của hệ thống trang trại, cô đã muốn đổi nó. Dễ phối, lại không nhìn thấy logo, nó thật sự rất đúng với ý của cô.
“Cục trưởng Cố, em phải đi làm đây. Tối nay chúng ta gặp lại.” Nói xong, Sở Y Nhất định ra ngoài, Cố Hướng Đông cũng đi theo sau.
“Này, sao anh lại đi theo em?”
“Vợ à, anh cũng phải đi làm. Hơn nữa, em có chắn không cần anh đi cùng em không? Em biết nhà máy chế biến thịt ở đâu chứ?”
“Ờ… Em không biết, nhưng em có thể hỏi mà. Cái miệng đâu phải chỉ để dành ăn cơm.” Cố Hướng Đông muốn đưa mình đến nhà máy chế biến thịt, nghĩ vậy cô chợt cảm động, nhưng cô thấy vẫn nên từ chối thì hơn, khoa trương quá cũng không tốt.
“Em có chắc không?”
“Chắc chắn, nhất định và khẳng định. Anh đi làm đi, yên tâm.” Sở Y Nhất đẩy Cố Hướng Đông đi về phía tòa văn phòng của anh, còn bản thân cô thì đi ra ngoài khu nhà ở.
“Hai người qua đây làm gì? Bây giờ đang là giờ đi làm, có chuyện gì thì về nhà nói.” Khuôn mặt của Cao Đại Sơn tối sầm lại khi nhìn thấy Hứa Hương Thảo và con gái lớn, Cao Đại Ni.
Anh không thích người nhà đến tìm mình, đặc biệt là Hứa Hương Thảo. Anh luôn cảm thấy mình đường đường là Phó Cục trưởng, còn Hứa Hương Thảo chỉ là một cô gái thôn quê, không biết đọc chữ, quê mùa, ngoại hình cũng khó mà miêu tả được, vì thế anh không muốn để đám đồng nghiệp của mình nhìn thấy vợ mình như thế này.
Hứa Hương Thảo nhìn thấy người đàn ông của mình đang muốn tức giận, cô hơi ngơ ngác không hiểu gì.
Cao Đại Ni nhanh chóng đẩy mẹ mình một cái: “Bố, con và mẹ tìm bố là có chuyện muốn nói.”
“À, ờ, bố nó à, nghe nói nhà máy chế biến thịt có dành một vị trí làm việc trong cục, cho người trong khu nhà ở thuộc sở hữu của cơ quan nhà nước. Anh thấy hay là chúng ta để Đại Ni qua đó đi, được không? Đại Ni cũng từng đi học, đầu óc cũng linh hoạt, ngoại hình cũng xinh…”
“Năm ngoái không phải đã sắp xếp cho Đại Ni công việc ổn thỏa rồi à. Đang yên đang lành, sao lại muốn đổi. Ngoài ra, vị trí đó đã có người rồi.” Hứa Hương Thảo vẫn chưa nói hết câu thì đã bị Cao Đại Sơn ngắt lời.
“Bố, là ai thế?” Cao Đại Ni sốt ruột hỏi, “Là Sở Y Nhất đối diện nhà chúng ta sao?”
“Ừ.”
“Bố, tại sao có thể cho người đó mà không thể cho con? Thím ấy là cái gì chứ, bố làm việc trong cục đã bao lâu rồi, dựa vào cái gì mà Cố Hướng Đông đó vừa tới lại có thể được làm Cục trưởng, còn công việc tốt thì cho vợ của chú ấy …” Hứa Hương Thảo nhanh chóng kéo con gái của mình, điều cấm kỵ nhất của chồng cô chính là người khác nhắc tới chuyện Cục trưởng.
“Câm miệng, không tới lượt một đứa như con nói về chuyện công việc đâu. Mau về nhà ngay cho bố, đừng có ở đây làm mất mặt trước bao người.” Cao Đại Sơn bị đứa con gái ruột của mình xát muối vào tim. Vốn dĩ anh tưởng rằng việc mình được lên làm Cục trưởng cũng chỉ là vấn đề thời gian, nhưng ai mà ngờ đang đi được nửa đường thì đâu ra xuất hiện Cố Hướng Đông từ trên trời rơi xuống, trực tiếp cho Cố Hướng Đông lên đứng đầu cục. Ngoài mặt, anh tỏ ra rất bình tĩnh, nhưng thực tế trong lòng không khỏi xót xa, anh ghét nhất là người khác nói về chuyện này!