Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 219

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

“Ôi trời, ngay cả học sinh tiểu học cũng biết, việc của mình thì mình phải tự làm, sao lại có thể mặt dày ném việc của mình giao cho người khác chứ.” Sở Y Nhất nghe vậy cũng không đáp trả lại.

“Cô còn dám trả treo à, chẳng qua cũng kêu người khác giúp mình làm việc mà thôi.”

“Ồ, vậy thì cô cầm qua đây, tôi làm giúp cho cô.” Sở Y Nhất trả lời.

“Bớt giả vờ đi.” Tiểu Trần nhớ tới lời của giám đốc Vương, cuối cùng cô không quan tâm đến Sở Y Nhất nữa, cô hì hục làm việc.

Hôm nay, ngay khi Sở Y Nhất thu dọn xong đồ đạc, cô giao Tiểu Bảo cho Hà Thúy Lan. Vừa chuẩn bị đi làm thì gặp một đôi nam nữ ở ngay trước cổng lớn, trông bọn họ cũng không còn nhỏ, nói giọng địa phương, chỉ đích danh họ tên muốn tìm Cố Hướng Đông.

“Mấy người này là ai?” Sở Y Nhất tò mò, cô hỏi chàng trai trẻ đứng trước cổng.

“Chào chị, bọn họ nói bọn họ là bác trai và bác gái của con trai của Cố Hướng Đông. Vừa hay chị cũng đến, chị xem sao?”

Cố Kiến Quốc và Trần Chiêu Đệ không phải ở xã Hòa Bình hay sao, cô không quen bọn họ!

“ Tôi không quen biết bọn họ, anh và chị dâu của Cố Hướng Đông cũng không trông như thế này!”

“Em biết rồi, để em kêu bọn họ đi!”

“Này, cô là ai chứ? Dựa vào cái gì à bảo chúng tôi không phải. Cô có phải là người vợ mà Cố Hướng Đông đã mua về không, lấy tiền của người ta nên mới gả cho người ta chứ gì. Hai người có phải vợ chồng hay không còn chưa chắc!” Người phụ nữ đánh giá Sở Y Nhất một lượt, bĩu môi, bày tỏ thái độ chán ghét.

“Này, hai người rốt cuộc là ai thế. Đồ thì có thể để lung tung, nhưng lời thì không được nói bậy. Mấy người phá hoại danh tiếng của tôi như thế này, tôi có thể tố cáo mấy người đấy!”

“Chúng tôi là bác trai và bác gái của Tiểu Bảo, lòng dạ của hai vợ chồng cô thật độc ác, cứ vậy mà dẫn Tiểu Bảo đi. Đáng thương thay cho chúng tôi, cứ ở nhà trông ngóng Tiểu Bảo đến nóng cả ruột gan. Mấy người muốn lấy tiền trợ cấp của bố mẹ đã c.h.ế.t của Tiểu Bảo chứ gì, mau trả Tiểu Bảo lại cho chúng tôi!”

Ồ, hóa ra là bác trai và bác gái của Tiểu Bảo. Nhưng rõ ràng cô đã nghe Cố Hướng Đông nói Tiểu Bảo không có trực hệ gì cả, chỉ còn một vài người thân ở nơi xa, tuy nhiên bọn họ cũng không chịu nhận nuôi Tiểu Bảo. Vì thấy Tiểu Bảo cứ bị đẩy qua bên này đẩy qua bên kia như bong bóng, trông rất đáng thương, nên Cố Hướng Đông mới ôm Tiểu Bảo về và tự mình nuôi nấng.

Giờ tại sao lại xuất hiện bác trai bác gái, còn mở miệng nhắc tới tiền trợ cấp, xem ra đã nghe ai đó nói gì đấy!

“Chú, thím, hai người muốn tìm Cố Hướng Đông sao, để cháu dẫn hai người vào trong, cháu biết anh ấy làm việc ở văn phòng nào.” Cao Đại Ni đi ngang qua cửa, tình cờ nhìn thấy Sở Y Nhất đang tranh cãi với hai người nhà quê. Cô còn nghe được những từ quan trọng, như người vợ được mua về, không nhất định là vợ chồng... thế đâu phải là người nhà trong Cục Cảnh sát.

Nếu là ngày thường, cô sẽ không ngó ngàng gì đến đám người nhà quê này đâu, thô tục lại không biết nói đạo lý. Tuy nhiên, hôm nay Cao Đại Ni cảm thấy hai người này đến đây thật đúng lúc, nghe được không ít nội tình. Ồn ào thì ồn ào, tốt nhất là nên làm lớn hơn một chút, để Cố Hướng Đông bị hạ bậc.

Sở Y Nhất nhìn Cao Đại Ni, chàng trai kia cũng nhìn Cao Đại Ni, không khác gì như đang nhìn một đứa ngốc. Thật không biết cô gái này nghĩ gì.

Xem ra hôm nay cô không thể đi làm được, thôi bỏ đi, lát nữa gọi điện thoại xin phép sau.

Cô đi theo hai người bọn họ đến văn phòng làm việc của Cố Hướng Đông, hai người kia vừa đến nơi là lập tức biểu diễn.

“Cậu chính là Cố Hướng Đông? Em trai tôi ra ngoài làm nhiệm vụ cùng với cậu, kết quả cậu thì an toàn quay về, còn em trai tôi mãi mãi ở lại nơi đó. Em tôi có Tiểu Bảo là huyết thống duy nhất, thế mà cậu lại muốn tiếp tục ép c.h.ế.t nó, để Tiểu Bảo lại ở bên cạnh mình, chẳng phải chính là vì chút tiền trợ cấp của em tôi sao. Mấy người nuôi đứa trẻ đó thế nào rồi, ôi đứa trẻ đáng thương, không biết nó phải chịu khổ bao nhiêu khi ở bên chỗ của cặp vợ chồng ác độc này. Bác trai bác gái đến đón cháu về nhà đây, đừng lo lắng hay sợ hãi nữa!” Người phụ nữ khóc đến nỗi nước mắt nước mũi tèm lem, sau đó trực tiếp ngồi xuống đất, vừa vỗ đùi mình vừa gào khóc. Mặt đất được Cố Hướng Đông quét dọn sạch sẽ giờ đây vương vãi không biết bao nhiêu là bụi.

Đây cũng là lần đầu tiên Sở Y Nhất đến văn phòng của Cố Hướng Đông, không tồi, rất sạch sẽ. Tuy có rất nhiều tài liệu nhưng chúng được sắp xếp một cách có trật tự.

“Bố của Tiểu Bảo chỉ là một người đàn ông, mấy người là gì của cậu ấy? Trước đây khi chúng tôi qua nhà của cậu ấy, Tiểu Bảo bị các người đùn đẩy tới lui, không một ai bằng lòng nuôi nấng nó. Tại sao bây giờ lại quan tâm đến thế? Muốn làm cái gì đây!” Với sự uy nghiêm khi làm lính, cùng khí thế của một người làm Cục trưởng Cục Cảnh sát, lời anh vừa dứt, hai người đó nhất thời cũng không biết tiếp lời như thế nào.

Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 219