Cố Hướng Đông cũng không biết cô vợ nhỏ này đã cho thêm gì vào trong canh, lần nào uống xong toàn thân anh đều nóng ran, khô khan không chịu được! Lần nào cô vợ nhỏ của anh cũng ngủ ngon hơn cả anh, anh cảm thấy rất thương cô, nhưng anh nhịn đến mức sắp nổ tung rồi!
Sở Y Nhất sao có thể không ngủ ngon được, gần đây bận nâng cấp hệ thống trang trại tiêu hao rất nhiều sức lực, cô thực sự rất mệt mỏi.
Thực tế đã chứng minh, dù cho Cục trưởng Cố bị thương một cánh tay, anh vẫn dũng mãnh vô địch. Cuối cùng, anh tháo hết toàn bộ băng gạc ra, nó ảnh hưởng đến sự phát huy của anh.
“Cố Hướng Đông, anh không muốn sống nữa sao!” Sở Y Nhất hét to.
“Chỉ bị thương có chút xíu, có hề gì. Nếu không phải anh sợ em lo lắng, anh đã tháo ra từ lâu rồi!” Cố Hướng Đông đã phải chịu vô số vết thương lớn nhỏ, chỉ chút này thật sự không có gì to tát, cũng chỉ vì anh thấy Sở Y Nhất lo lắng cho anh nên anh mới hợp tác bồi dưỡng cơ thể.
“Cố Hướng Đông, anh nói dối em!” Sở Y Nhất nhấc chân lên đá vào người Cố Hướng Đông.
“Vợ à, thời gian đang đẹp, anh thấy không nên lãng phí vào chủ đề này nữa. Hãy làm điều gì đó ý nghĩa, như là khám phá bí ẩn về nguồn gốc của sự sống.”
Đúng là, chỉ sợ lưu manh có văn hóa!
Sở Nghị mệt mỏi nên ngủ thiếp đi, Cố Hướng Đông nghe tiếng thở đều đều của cô vợ nhỏ, anh nhẹ nhàng vuốt ve bụng của cô. Cưới cũng đã được một khoảng thời gian rồi, sao vẫn không có một chút phản ứng gì thế này. Hôm qua anh còn bị Quách Hòa Bình khinh thường, nói rằng anh ấy kết hôn vào tháng thứ hai thì vợ anh ấy đã mang thai rồi, hơn nữa ba năm hai đứa, anh ấy còn chỉ cho anh một bài thuốc dân gian, bảo anh nên thử.
Cố Hướng Đông không nói gì, buổi chiều anh sắp xếp cho Quách Hòa Bình một vụ án, bảo anh ấy trông chừng. Vậy nên, tâm trạng hôm nay của anh bộc phát cũng là vì có nguyên do, anh chỉ muốn tối nay trong bụng của Sở Y Nhất sẽ có hai đứa con.
Ngày hôm sau, Sở Y Nhất đến làm muộn hơn một chút so với bình thường. Cố Hướng Đông đã dậy từ sớm và đi làm, trong nồi vẫn còn một ít bữa sáng đơn giản. Sở Y Nhất lấy ra một ít sữa bò trong hệ thống trang trại, hâm nóng lên và ăn chung bữa sáng cùng với Tiểu Bảo, sau đó cô bận rộn đưa Tiểu Bảo qua nhà của Hà Thúy Lan.
“Chị dâu, đây là sữa bò, chỉ cầm lấy cho bọn trẻ uống đi. Đang trong thời gian phát triển, uống nhiều sữa thì mới cao được.” Sữa bò được đựng trong bình thủy tinh, cũng không nhìn ra là cái gì. Ngay khi đưa bình sữa cho Hà Thúy Lan, Sở Y Nhất thầm nghĩ, không biết chợ đen có thị trường sữa bò hay không?
“Tiểu Bảo còn nhỏ, em cứ để lại cho thằng bé uống là được rồi. Em xem hai đứa nhà chị, còn cần phải uống nữa sao.”
“Em dâu tới rồi sao.” Quách Hòa Bình hậm hực đi ra khỏi phòng, dưới mắt có quầng thâm to.
“Anh Quách, anh sao thế? Anh sắp trở thành báu vật quốc gia rồi đấy!”
“Còn chẳng phải do Cục trưởng Cố nhà em à, thật là nhỏ mọn. Anh đã đề xuất cho cậu ấy một bài thuốc dân gian, cậu ấy lại bảo anh thức cả đêm để trông chừng một vụ án, anh buồn ngủ tới mức hai mắt đều mở không lên!” Quách Hòa Bình vừa ăn sáng vừa trách móc. Đúng lúc Sở Y Nhất đang đưa bình sữa từ trong tay qua.
“Bài thuốc dân gian gì thế?”
“À, chẳng phải là sinh… á, sao em lại đá anh?” Quách Hòa Bình chưa kịp nói xong đã bị Hà Thúy Lan đá một cái.
Sở Y Nhất lập tức hiểu ra, chẳng trách tối qua Cố Hướng Đông lại kích động như thế, chỉ muốn lập tức hành hạ cô đến chết! Thì ra còn có chuyện này nữa sao!
“Y Nhất, đừng nghe những gì anh Quách nói, hai người vẫn còn trẻ mà, gấp gáp gì chứ?” Hà Thúy Lan có chút xấu hổ. Quách Hòa Bình này thật là, nói năng không biết giữ ý tứ gì cả.
“Không sao đâu chị dâu, là do cơ thể của em có chút vấn đề, không phải do Cố Hướng Đông. Em vẫn đang trong thời gian điều dưỡng nên hiện tại cũng chưa có kế hoạch sinh con.” Không biết có phải như vậy không, nhưng cô cũng không thể để Cố Hướng Đông gánh tội này được.
“Vậy thì không cần gấp gáp, điều dưỡng tốt rồi lại tính tiếp. Tiểu Bảo cứ để chị lo, em mau đi làm đi, bằng không sẽ trễ đấy.”
“Vâng, Tiểu Bảo ngoan, con phải nghe lời của bác gái đấy.”
“Mẹ yên tâm đi.”
Trên đường đi làm, Sở Y Nhất thầm nghĩ, bản thân cô lẽ nào thật sự có vấn đề. Bọn họ kết hôn được một thời gian, cũng dùng biện pháp gì, tại sao lại không có thai?
Quách Hòa Bình lại bị Hà Thúy Lan la mắng một trận ở nhà, cô trách móc anh đáng đời vì bị bắt tăng ca.
Khuôn mặt đau khổ của Quách Hòa Bình càng thêm xấu xí.
“Quản gia nhỏ, cậu nói xem có phải tôi có bệnh vặt gì không?”