Thế nhưng mới đầu hai đứa cũng không có chứng nhận, vậy nên thật sự cũng không thể nói là ly hôn. Sau đó Trần Chiêu Đệ đã dọn hết đồ đạc của mình quay về nhà mẹ đẻ, ở đó cũng được một thời gian dài rồi, không có ý định quay về lại đây.” Mẹ cả Tôn kể hết mọi chuyện cho Sở Y Nhất, hầy, giày vò cái gì chứ!
Sau khi ăn xong, Tiểu Vương và gia đình Cố Hướng Đông trở về ngôi nhà nhỏ của mình, bọn họ dọn dẹp rất nhanh. Lần này trở về nhà, Cố Hướng Đông không cần phải chia phòng ra ngủ riêng nữa, đây mới đúng là cuộc sống có vợ, có con, có giường ấm mà cô vợ nhỏ của anh đã nói.
“Vợ à?”
“Hả?”
“Hôm nay là Ngày Lao động, nếu như chúng ta không lao động, vậy chẳng phải không phù hợp với chủ đề của ngày nghỉ này à!”
“Vừa nãy cũng tính là lao động rồi đấy, dọn dẹp nhà cửa của chính mình chẳng phải là lao động hay sao, quá hợp chủ đề còn gì.” Đầu của Sở Y Nhất muốn úng nước, đã tối khuya rồi, đều nằm yên vị cả rồi, thế mà còn bàn ý nghĩa Ngày Lao động với mình.
“Anh cảm thấy hiện giờ chúng ta vẫn có thể tăng ca.” Cố Hướng Đông nói xong, anh kéo chăn đắp chăn cho hai mẹ con. Sau khi nghe Cố Hướng Đông nói vậy, một người mặt dày như Sở Y Nhất cũng bắt đầu hơi ngượng ngùng, Cố Hướng Đông thật sự là một tên nói lung tung mà vẫn giữ vẻ mặt đoan chính.
Cuối cùng, Sở Y Nhất mặc kệ không biết có hợp với chủ đề Ngày Lao động hay không, cô chỉ biết cô rất hợp với Cố Hướng Đông!
Ngày hôm sau tỉnh lại, trời cũng đã sáng, cô định gọi Tiểu Bảo dậy nhưng cậu bé đã không còn ở trên giường nữa, cô nhìn đồng hồ thì thấy đã 9 giờ 30 phút rồi, trời đất.
“Vợ à, em dậy chưa, có đói bụng không?” Cố Hướng Đông bước vào, anh nhìn thấy khuôn mặt đắn đo của cô vợ nhỏ, e là đang suy nghĩ có nên thức dậy hay không.
“Anh nói xem em có đói không?” Sở Y Nhất trả lời một cách cáu kỉnh.
“Ừ, tối qua lao động muộn như vậy, chắc chắn là đói rồi!”
“Cố Hướng Đông!” Sở Y Nhất kéo chăn lên định xông lên đạp Cố Hướng Đông một phát. Da mặt của cái tên c.h.ế.t tiệt này càng ngày càng dày, bắt đầu nói linh tinh, càng ngày càng không biết kiềm chế.
Chăn bông trượt xuống, anh nhìn thấy chiếc áo bị lộ một nửa của Sở Y Nhất, trên làn da trắng như tuyết có dấu vết lục lam và tím, ánh mắt Cố Hướng Đông tối sầm lại. Đêm qua anh đúng là dã thú, sao có thể giày vò của vợ nhỏ của mình như thế này, anh sờ mũi, sau đó nhanh chóng mặc đồ cho Sở Y Nhất.
“Tiểu Bảo và Tiểu Vương đâu?”
“Tiểu Bảo đang ở chỗ của mẹ, đang chơi cùng với các anh. Tiểu Vương thì đã lái xe đi từ sáng sớm rồi.”
“Ôi, em còn chưa nói thêm vài câu với cậu ấy, chẳng biết cậu ấy có đi tìm Tiểu Lý không đây?”
“Khó khăn lắm mới có một kỳ nghỉ, em đừng có để tâm đến mấy chuyện đó nữa, hãy nghĩ đến chúng ta có được không?”
“Trân trọng tính mạng, tránh xa Cố Hướng Đông.” Nói xong, Sở Y Nhất chạy ra ngoài.
Nhìn cô vợ nhỏ của mình, Cố Hướng Đông cười bất lực, khoa trương đến vậy sao!
“Chị ba, chị về rồi sao?”
Trên đường đến nhà họ Cố, cô nhìn thấy Lục Ái Quốc, Lục Ái Quốc niềm nở chào hỏi Sở Y Nhất.
“ Đúng thế, đang là kỳ nghỉ mà, đã lâu rồi không về, phải về xem sao.”
“Ồ, chị ba, đúng lúc em có chuyện muốn nói với chị.” Vẻ mặt của Lục Ái Quốc có chút kỳ quái.
“Chuyện gì vậy? Nhìn vẻ mặt này của cậu...” Sở Y Nhất có chút tò mò.
“Chị ba, chị biết chuyện anh cả với chị cả ly hôn chưa?”
“Hôm qua vừa nghe được, Trần Chiêu Đệ bây giờ không phải đã ly hôn với anh cả và về lại nhà mẹ đẻ hay sao. Rốt cuộc thì cậu muốn nói cái gì?” Không lẽ có liên quan đến Trần Chiêu Đệ.
“Chị ba, em phát hiện mấy ngày nay Trần Chiêu Đệ đã về lại xã của chúng ta rồi, chỉ là không về lại nhà của họ Cố?”
“Không về nhà họ Cố vậy thì cô ấy đi đâu được chứ? Cậu nhìn thấy cô ấy sao?”
“ Đúng thế, chị ấy đang ở bên phía ông già răng vàng!” Lục Ái Quốc như thể đã hạ quyết tâm rất lớn. Thật sự thì anh không muốn nhắc đến tên ông già răng vàng này, ăn uống, gái điếm và đánh bạc đều có, Trần Chiêu Đệ ở bên nhà ông ấy mấy ngày, làm gì có chuyện tốt đẹp?
“Ông già răng vàng? Ở đó làm cái gì chứ!” Sở Y Nhất nhất thời vẫn không phản ứng kịp.
“Chị ba!” Lục Ái Quốc không nhịn được kêu lên.
Trong đầu của Sở Y Nhất chợt như có tiếng nổ vang, Trần Chiêu Đệ chắc sẽ không thiểu năng vậy chứ! Đây là muốn khiến ai cảm thấy kinh tởm sao, bảo Tiểu Xuyên sau này làm sao làm người đây!
Cô không đến nhà họ Cố nữa, cô quay người trở về nhà của mình và tìm Cố Hướng Đông.
“Ơ? Không phải em bảo đi qua nhà mẹ à, sao lại quay về rồi?” Cố Hướng Đông nhìn thấy cô vợ nhỏ tức giận hồng hộc, anh cảm thấy hơi lạ. Chỉ mới đi có chút xíu thôi mà, lại xảy ra chuyện gì rồi?