“Vâng, chị dâu, chị cứ bận việc riêng của chị, em cũng đang rảnh.” Vì thế, Tiểu Vương và Tiểu Lý rời đi cùng nhau.
“Đừng nhìn nữa, mau đi ngồi nghỉ ngơi một lát, em bận cả một buổi sáng không biết mệt sao!” Cố Hướng Đông nhìn thấy cô vợ nhỏ đang vươn đầu ra ngoài bên cửa sổ để nhìn, anh nhịn không được liền nói.
Người ta đã đi xa lắm rồi, còn nhìn, có thể thấy được gì sao.
“Ôi trời, anh không hiểu đâu, em muốn nhìn khoảng cách không gian giữa hai người bọn họ để phán đoán tình hình.” Sở Y Nhất vẫn không rụt cổ vào, tiếp tục vươn cổ ra nhìn.
“Cái gì mà khoảng cách không gian?”
Mãi cho đến khi không thấy hai người kia nữa, Sở Y Nhất mới định thần lại, nhìn Cố Hướng Đông vẫn đang chờ câu trả lời của mình, cô mỉm cười hơi ngượng ngùng.
“Có bốn loại khoảng cách không gian, được chia thành khoảng cách tiếp xúc thân mật, tức là quan hệ trò chuyện giữa hai bên khá là gần gũi, khoảng cách cơ thể trực tiếp tiếp xúc cách nhau tương đối 45 cm. Khoảng cách này thích hợp cho các trường hợp mà hai bên có mối quan hệ khá là mật thiết, chẳng hạn như giữa vợ chồng hoặc tình nhân với nhau.
Ngoài ra còn có khoảng cách cá nhân từ 45: 120 cm, nói chung thích hợp cho việc giao tiếp giữa bạn bè, người quen hoặc họ hàng. khoảng cách lịch sự từ 120: 360 cm được sử dụng cho những trường hợp giải quyết chuyện không phải cá nhân, chẳng hạn như các hoạt động xã hội nói chung, công việc văn phòng và các công việc kinh doanh. Khoảng cách thông thường là từ 360: 750 cm, phù hợp cho các cuộc tụ họp không chính thức, như là các buổi biểu diễn công cộng v.v.” Sở Y Nhất nhìn thấy Cố Hướng Đông ngơ cả người, cô lại tiếp tục giải thích cho anh.
“Cũng có thể nói, từ bốn loại khoảng cách này chúng ta có thể nhìn ra được con người có hoặc duy trì những khoảng cách khác nhau trong các phạm vi hoạt động khác nhau do tính thân thiết của mối quan hệ, hoặc nên nói là mức độ nhận định mối quan hệ trong lòng sẽ được phản ánh trong khoảng cách này.”
“Em nói nhiều như vậy là nhìn ra được cái gì rồi sao?” Cố Hướng Đông nhìn cô vợ nhỏ, mắt híp lại hỏi.
“Đương nhiên rồi, hai người bọn họ có khả năng thành công.” Sở Y Nhất nói với giọng vô cùng tự tin.
Cố Hướng Đông nhìn bộ dạng hào hứng của cô vợ nhỏ, thật sự không muốn nói những lời mất lòng. Kết hôn đâu phải là chuyện giữa hai người, đó là sự hòa hợp giữa hai gia đình với nhau.
Dù thế nào đi nữa, cuối cùng Tiểu Vương và Tiểu Lý cũng xác định mối quan hệ. Thỉnh thoảng còn bắt gặp Tiểu Vương qua đón Tiểu Lý tan làm. Nếu bọn họ nhìn thấy Sở Y Nhất, bọn họ còn chào hỏi một cách rất ngượng ngùng. Dần dần, những chàng trai trong nhà máy chế biến thịt cũng đã biết Tiểu Lý có đối tượng.
Trước đó, bọn họ đã đấu đá tranh giành nhau công khai, kết quả thì sao, Tiểu Lý lại tìm một người không ở trong nhà máy chế biến thịt. Đây chẳng phải là một cú tát vào mặt bọn họ à, một đống người trẻ tuổi trong nhà máy chế biến thịt hợp lại cũng không bằng thằng nhóc đó.
Sau này, không biết ai đã nói đối tượng của Tiểu Lý là do Sở Y Nhất giới thiệu, lại còn cùng một đơn vị với chồng của cô ấy. Sở Y Nhất lập tức trở thành kẻ thù của mọi người, hóa ra là Sở Y Nhất xem thường bọn họ.
“Y Nhất à, đối tượng của Tiểu Lý thật sự là do em giới thiệu đó hả?” Chị Từ ngập ngừng rất nhiều lần, cuối cùng nhịn không được nên mở miệng hỏi.
“A, đúng thế. Sao vậy chị Từ?” Ngay khi Sở Y Nhất ngẩng đầu nhìn chị Từ, vẻ mặt bình tĩnh.
“Cũng không có chuyện gì, chỉ là bọn họ nói rằng Tiểu Lý là công nhân trong nhà máy chế biến thịt, rất nhiều thanh niên đang theo đuổi cô ấy. Kết quả cô ấy lại tìm một người ở bên ngoài, trong lòng bọn họ cảm thấy bất công.”
“Chuyện này cũng đâu còn cách nào khác, hai người sống với nhau chẳng phải cũng vì ưng thuận với nhau sao, đâu thể nào miễn cưỡng ở bên nhau được.”
“Thì chị nghe bọn họ nói như thế đó, nhưng trước đây hình như chị nghe bảo mẹ của Tiểu Lý đã chọn cho em ấy một ý trung nhân rồi, không biết có phải là thật không.”
“Cái này thì em cũng không thể nào kiểm soát được.” Mặc dù miệng thì nói như vậy, nhưng trong lòng Sở Y Nhất cũng hơi hẫng một nhịp.
“Ừ, chị cũng chỉ muốn nói với em một tiếng thôi.” Chị Từ biết mẹ của Tiểu Lý, tính cách của bà ấy rất đanh đá và mạnh mẽ, cô chỉ muốn nhắc trước với Sở Y Nhất, để Sở Y Nhất có sự chuẩn bị.
Đây quả nhiên là nhắc tới cái gì thì cái đó đến.
“Sở Y Nhất là ai?” Một giọng nói tầm trung vang lên từ bên ngoài văn phòng, sau đó nhìn thấy một người phụ nữ trung niên với mái tóc ngắn đầy vẻ uy h.i.ế.p xông vào.
“ Tôi là Sở Y Nhất, bác là ai? Có chuyện gì không?” Sở Y Nhất nhìn người phụ nữ trước mặt, trong đầu cố gắng lục lọi, nhưng vẫn không có chút ấn tượng gì.