Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 258

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

“Đến để bảo cô bớt nhiều chuyện.” Nói xong, bà ấy xông lên định xé xác Sở Y Nhất.

Sở Y Nhất giật mình, vội vàng lùi lại né tránh nhưng vô tình vấp phải chiếc ghế phía sau nên ngã xuống đất, cô đau đến mức rít một hơi.

“Rốt cuộc bác là ai? Muốn làm cái gì thế!” Chị Từ nhanh chóng đỡ Sở Y Nhất dậy.

“Đây là mẹ của Tiểu Lý.” Chị Từ nhanh chóng thì thầm vào tai của Sở Y Nhất.

Mẹ của Tiểu Lý bị gì vậy, tại sao vừa đến lại động tay động chân, bản thân cô có chọc ghẹo gì bà ấy đâu!

“ Tôi là ai đấy à? Tôi là mẹ của Lý Văn Phượng. Có phải cô ăn no dửng mỡ không, ai bảo cô giới thiệu đối tượng cho con gái nhà tôi vậy. Nó có bố có mẹ, cần gì tới cô, cô nói với tên kia rằng cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga à, bớt suy nghĩ viển vông đi, mau chóng rời xa con gái nhà chúng tôi, tôi không cho phép Lý Văn Phượng lấy hắn.” Người phụ nữ chỉ vào Sở Y Nhất, nói với giọng rất hằn học.

“Sao lại bảo người ta suy nghĩ viển vông, hai người trẻ tuổi có tình cảm với nhau, đều yêu thích nhau, sao lại không thể ở bên nhau được chứ? Bác là mẹ của em ấy nên có thể quyết định thay cho em ấy luôn sao?"

Có vẻ như chị Từ nói đúng, mẹ của Tiểu Lý đã chọn sẵn một ứng cử viên cho em ấy, chắc là Tiểu Lý không đồng ý nên mới ở bên cạnh Tiểu Vương. Mẹ của em ấy bực tức nên mới đến tìm cô để trút giận!

“ Tôi là mẹ của nó, nuôi nó từ nhỏ đến lớn, tại sao tôi không thể quyết định thay cho nó. Dù như thế nào đi nữa, cũng không đến lượt người ngoài như cô nói. Ai mà biết cô có mưu mô gì, nghe nói tên kia chỉ là người lái xe, có gì hay ho chứ, cũng chẳng có tiền đồ, có thể nuôi nổi vợ không đấy!”

“ Tôi không muốn quyết định thay cho em ấy, tôi không có tư cách đó, bất kỳ ai cũng không có tư cách đó. Người có thể quyết định chỉ có chính bản thân em ấy!” Là do cô gắn kết khá tốt, nhưng quyết định ở bên nhau hay không là chuyện của hai người bọn họ. Nếu như bọn họ không thích nhau, Sở Y Nhất cứ nói thì hai người bọn họ sẽ nghe và sau đó sống với nhau được chắc? Lời nói của cô cũng đâu có sức ảnh hưởng lớn đến thế.s

“Mẹ, mẹ đang làm cái gì thế?” Tiểu Lý nghe phong phanh, cô vội vàng chạy đến thì nhìn thấy Sở Y Nhất đang được người khác đỡ dậy, sắc mặc không tốt lắm. Tiểu Lý nhanh chóng chạy đến chắn trước mặt của Sở Y Nhất.

Sở Y Nhất cảm thấy như được an ủi.

“Con đến đúng lúc lắm, mau nói với Sở Y Nhất, bảo cô ấy quay về nói với tên kia, hai đứa cứ vậy mà chia tay, để tên kia về sau đừng đến tìm con nữa, nói!” Người phụ nữ nói với giọng cậy thế.

“Mẹ, rốt cuộc mẹ muốn cái gì vậy? Không phải con đã nói với mẹ rồi sao, chuyện hôn nhân của con, con muốn tự làm chủ. Đã là thời đại nào rồi mà mẹ còn muốn ép duyên thế này sao, mẹ đang phạm pháp đấy!”

“Phạm pháp cái gì chứ, mẹ là mẹ của con, mẹ thích làm gì làm.”

“Sao, mẹ thích làm gì thì làm ư, từ nhỏ đến lớn cái gì con cũng phải nghe theo mẹ. Sao mẹ không tự gả mình cho người mà mẹ nhìn trúng đi, con sẽ không gả cho người đó đâu.” Tiểu Lý nói chuyện không kiêng nể.

Một tiếng “chát” vang lên, tay của mẹ Tiểu Lý đã xấn tới. Tiểu Lý nghiêng đầu qua một bên, cô không thể tin được, trên mặt hằn lên năm dấu tay rất rõ ràng.

Người phụ nữ cũng cảm thấy bản thân đánh hơi mạnh, bà vươn tay ra định sờ vào mặt của Tiểu Lý, nhưng đã bị Tiểu Lý hất tay ra: “Đừng chạm vào con.” Sau đó Tiểu Lý ôm gò má bị đánh và bỏ chạy ra ngoài.

Người phụ nữ không yên tâm nên cũng chạy theo.

Đám đông đang xem náo nhiệt đã giải tán, Trần Nhị Ni nhìn Sở Y Nhất nói một câu: “Đáng đời”, sau đó cô lại xoay người quay về lại văn phòng của mình.

Sở Y Nhất ôm lấy eo của mình, vì đau đớn nên mặc kệ Trần Nhị Ni.

“Y Nhất, sao rồi? Sắc mặt em xấu quá, có muốn đi bệnh viện không?” Chị Từ lo lắng, cô chặn Sở Y Nhất lại, sau đó vén áo của Sở Y Nhất lên và nhìn thấy một vết bầm đỏ, cảm thấy xót thay.

“Chắc không sao đâu, do bị đè lên nên vẫn chưa bớt đau.” Sở Y Nhất thử xoa nhẹ, cảm thấy không có gì, chắc không nghiêm trọng lắm.

Chuyện thành ra như vậy khiến Sở Y Nhất cảm thấy có chút xấu hổ, vừa mới giới thiệu đối tượng mà bị người nhà của người ta đến chỉ mặt mắng cho một trận. Súy nữa còn xém bị ăn đòn, làm bà mai mối thật không dễ dàng gì.

Tối tan làm quay về nhà, cô trực tiếp nằm lên giường. Cố Hướng Đông trở về, ơ, cô vợ nhỏ của mình vẫn chưa nấu cơm.

Sau khi nhìn quanh, cuối cùng cũng thấy cô vợ nhỏ đang nằm trên giường.

“Sao thế? Hôm nay mệt lắm à.” Nói xong, anh còn tìm chăn và đắp lên người Sở Y Nhất.

Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 258