Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 263

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

“Được, vậy thì làm phiền ngài. Vẫn quy tắc cũ, một tay giao hàng, một tay giao tiền, cũng vẫn đưa cho ngài trước nhỉ?”

“Tùy, thế nào cũng được, chúng ta cũng đâu phải mới hợp tác làm ăn một hai lần.” Sở Y Nhất thật sự không sợ ông lão không đưa tiền cho mình. Dù gì trong tay cô có nhiều hàng hóa như thế, có kẻ ngu ngốc mới tự cắt đứt cây hái tiền của chính mình thôi. “ Đúng rồi, chị Mỹ Lệ dạo này có gặp chuyện gì không?”

“Chị Mỹ Lệ dạo này vẫn khỏe, qua đây hai lần, lần nào cũng đến tìm ngài.”

“Không sao, sau này khi tôi tiện hơn tôi sẽ quay lại đây tìm chị ấy, bảo chị ấy không cần phải lo lắng, có chuyện gì thì chú hãy giúp đỡ chị ấy một chút.”

“Được, ngài cứ yên tâm, lão đây nhớ cả rồi.” Ông lão nhìn Sở Y Nhất với vẻ đầy kính trọng, điều này thật sự không thể giả vờ được. Trước đó ông cũng cảm thấy rất tò mò, một cậu nhóc trẻ tuổi như thế này sao lại có nhiều món hàng hiếm đến thế. Sau đó, ông lão đã phái người đi theo Sở Y Nhất, kết quả người đi theo lúc quay về sắc mặt không được tốt lắm. Bảo rằng Sở Y Nhất có hơi quỷ dị, không nhìn thấy cậu nhóc vận chuyển những món hàng chuẩn bị cho bọn họ, chỉ một mình như vậy, cứ như là mọi thứ xuất hiện từ trong không trung vậy.

Kể từ đó, ông lão hết khinh thường Sở Y Nhất, mỗi lần nhìn thấy cô đều kính nể, không dám gây chuyện.

Thật ra Sở Y Nhất cũng biết ông lão phái người đi theo dõi mình, cô cũng cố ý làm ra mấy dấu hiệu để cho đám người đó nhìn thấy được. Người giang hồ mà, thứ coi trọng nhất chính là thực lực, bản thân cô có một hệ thống trang trại luôn mang theo bên người, trong mắt của người khác chẳng phải chính là sự tồn tại của một vị thần hay sao.

Xem ra hiệu quả cũng tốt, nếu không trấn giữ bọn họ, e là cô khôn thể nào quản được đám người này.

Cầm được đơn châm hàng của ông lão, Sở Y Nhất đi thẳng đến nhà của Đường Cường.

“Anh trai, chị dâu, hai người có ở nhà không?” Sở Y Nhất gõ cửa, một lúc sau có người ra mở cửa.

“Em gái, sao em lại đến đây, có chuyện gì sao?” Đường Cường cũng đã lâu không gặp Sở Y Nhất, giờ cô lại xuất hiện ở trước cửa nhà mình nên anh hơi bất ngờ.

“Anh, anh xem mình nói chuyện kìa, không có việc gì thì em không thể đến được sao.”

“Đâu, đâu có, đến được, màu vào bên trong đi.” Đường Cường mỉm cười mời Sở Y Nhất vào.

“Anh trai, những thứ này là em mang cho chị dâu, không phải chị ấy cần sữa cho con b.ú hay sao, bảo chị ấy làm canh nóng uống nhiều một chút.” Sở Y Nhất nói xong, cô đưa con cá chép đỏ to cho Đường Cường.

“Em gái à, sao em lại mang đồ qua đây nữa, bọn anh có thể tự đi mua được mà.”

“Hai người ấy hả, không nỡ mua, có gì xài nấy thì đúng hơn. Chị dâu à, chị làm canh cá mà uống, cho đứa trẻ của hai người đổi khẩu vị một chút, ha ha.” Sở Y Nhất nhìn đứa bé đang nằm trong vòng tay của chị dâu, đôi mắt híp lại, có vẻ sắp ngủ rồi. Nhìn đứa nhỏ trắng trẻo dễ thương, Sở Y Nhất rất thích.

“Đứa trẻ muốn ngủ rồi, em bế vào trong dỗ dành, hai người nói chuyện trước đi. Em gái à, ở lại bên này ăn cơm nhé, lát nữa chị ra ngay, có nghe chưa?”

“Chị dâu, mau đưa đứa nhỏ đi ngủ trước đi, bây giờ em vẫn chưa đi.” Sở Y Nhất dỗ chị dâu vào phòng rồi mới nói chuyện làm ăn với Đường Cường.

“Anh hai, mấy ngày nay em không tiện đi ra ngoài, anh có thể giúp em chuyển hàng thêm vài lần nữa không. Lần này không phải đi xa, nó nằm ở trong huyện Bảo Ứng của chúng ta. Đây là địa chỉ, hàng thì em vẫn để ở chỗ trước đây mà chúng ta hay để, giá cả thì em cũng đã viết trên đó rồi.”

Đường Cường nhìn dòng chữ trên tờ giấy, trong lòng anh thầm kinh ngạc, nhiều đồ như thế này khiến anh hoa cả mắt.

“Anh hai, cũng không giấu gì anh, đây là đồ mà người trong chợ đen muốn, anh chỉ cần giao hàng cho ông lão bên đó và mang tiền hàng về là được rồi.”

“Được, anh biết rồi, em cứ yên tâm giao cho anh.”

“Vâng, cảm ơn anh.”

“Không có gì đâu, đều là chuyện nhỏ.” Nhìn điệu bộ vui mừng của Đường Cường, Sở Y Nhất cũng không còn cảm thấy khó xử, cô lại giao thêm một vài việc cho anh rồi đi về.

Ngày hôm sau, Hà Thúy Lan nóng lòng về nhà, mới sáng sớm trời vẫn chưa sáng, cô đã đến trạm xe lửa.

Sở Y Nhất ngủ khá muộn nên dậy hơi trễ, nhìn thấy hai đứa trẻ kia cũng rất hiểu chuyện, không hề qua làm phiền Sở Y Nhất. Sở Y Nhất cảm thấy xấu hổ, cô nhanh chóng làm bữa sáng cho bọn trẻ, sau đó gọi bọn trẻ đến ăn.

“Mấy đứa à, bây giờ mấy đứa ở đây chơi một lát nhé, thím phải đi rửa chén đã, được chứ?”

“Vâng.”

“Vâng.”

“Con biết rồi, thưa mẹ.”

Sở Y Nhất nhìn ba đứa nhỏ, trong lòng cô nghĩ thầm, chẳng phải đơn giản thế thôi sao. Cố Hướng Đông chỉ đang hù dọa cô thôi, không phải trẻ con đều rất ngoan à!

Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 263