Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 265

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

“Tiểu Tráng, hai đứa ở nhà làm gì vậy? Ở nhà thím không tốt sao?” Quách Hòa Bình tò mò hỏi Tiểu Tráng.

“Bố, bọn con lấy đồ chơi ra chơi nhưng không đặt lại chỗ cũ, bọn con vứt đồ chơi ở trên đất, bàn, giường. Thím không chịu dọn dẹp, thím bắt bọn con tự đi dọn.” Tiểu Tráng bĩu môi, cảm thấy hơi tủi thân.

“Bố, mẹ nói với bọn con, chuyện của mình thì mình phải tự làm. Đồ lấy từ đâu ra thì khi chơi xong phải cất về chỗ đó, không được vứt lung tung, bằng không lần sau nếu muốn chơi thì sẽ không tìm thấy nữa.” Tiểu Bảo lặp lại lời của Sở Y Nhất một cách rất hùng hồn.

Cố Hướng Đông gật đầu, cô vợ nhỏ nói đúng.

“Vậy thì hai đứa phải nghe lời của thím, bố cũng thấy thím nói rất đúng.” Quách Hòa Bình nghe thấy vậy, anh cảm thấy Sở Y Nhất thật sự rất biết cách. Hai đứa nhóc phá phách nhà anh ngày thường đều khiến cho vợ anh tức c.h.ế.t không thôi, muốn làm gì cũng không được. Lúc ăn cơm, Hà Thúy Lan không chỉ một lần ca thán với anh, ngày nào cũng phải cong đ.í.t dọn dẹp đống tàn dư của hai đứa trẻ. Không ngờ ở chỗ này thì lại vô cùng nghe lời, mặc dù trông hai đứa không tình nguyện lắm, nhưng ít nhiều cũng làm theo!

“Ăn cơm thôi. Hôm nay ba đứa đã dọn dẹp hết đống đồ chơi, trong nhà sạch bong. Vì để thưởng cho mấy đứa, thím đã làm đồ ăn ngon cho mấy đứa rồi này, đến đây ăn thôi.”

Sở Y Nhất làm món trứng xào cà chua, cà chua đo đỏ kết hợp với trứng vàng óng ánh, chỉ nhìn màu sắc cũng khiến người ta thèm thuồng.

Ngoài ra còn có thịt kho tàu, được hầm rất mềm và thêm rất nhiều màu sắc. Khi dùng đũa gắp lên, miếng thịt rung rung, nhìn là muốn cắn một miếng. Bên cạnh đó, còn có một tô khoai tây thái sợi xào, còn có một đĩa rau kèm các món chay, thật hoàn hảo.

Vốn dĩ Sở Y Nhất còn muốn làm một số món ăn tươi ngon khác nữa, nhưng chắc chắn sẽ khó giải thích về đống nguyên liệu đó, cho nên cô chỉ có thể bắt đầu từ những nguyên liệu đơn giản nhất, cũng may khẩu phần vừa đủ, không sợ mọi người ăn không no.

Tiểu Tráng nhìn thấy đống đồ ăn trên bàn, cậu bé cứ trừng mắt nhìn, cũng không còn đòi về nhà nữa!

“Thím ơi, cháu không về nhà nữa, ngày mai cháu sẽ tự giác dọn dẹp đồ chơi.” Miệng Tiểu Tráng nhét đầy đồ ăn nhưng vẫn hko6ng quên bày tỏ thái độ của mình.

“Được, chỉ cần mấy đứa ngoan ngoãn, muốn ăn cái gì thì thím sẽ làm cho mấy đứa ăn.”

“Thím ơi, cháu cũng sẽ nghe lời.”

“Mẹ, còn có con nữa, con cũng nghe lời.”

Sở Y Nhất nhìn ba đứa trẻ với tâm trạng vô cùng hài lòng, đắc ý gắp khoai tây thái sợi bỏ vào miệng ăn.

Quách Hòa Bình không nói gì, mấy đứa ngốc này, nói gì thế, làm vậy sẽ lỡ thời gian ăn cơm đấy.

“Quách Hòa Bình, anh ăn chậm thôi, đâu có ai giành với anh.” Cố Hướng Đông nhìn Quách Hòa Bình không nói lời nào, vùi đầu vào ăn cơm, anh nhịn không được nên trêu chọc.

“Cậu thì hiểu cái gì, một người ăn no như cậu làm sao hiểu được một người hay đói. Tài nghệ nấu ăn của em dâu thật không biết đã khiến bao người ngưỡng mộ. Đám người lần trước đến nhà hai người cùng ăn cơm, có ai không muốn đến đây ăn ké thêm lần nữa? Anh đây hiếm có cơ hội này nên phải tranh thủ ăn nhiều thêm một chút.” Quách Hòa Bình không có nói dối, những người lần trước cùng đến đây ăn cơm chung đều khen ngợi tài nấu ăn của Sở Y Nhất.

“Anh Quách, đâu có tới mức khoa trương như vậy chứ. Anh bảo với bọn họ, nếu như muốn qua đây ăn cơm thì cứ nói trước với em một tiếng, em sẽ chuẩn bị nguyên liệu, mọi người chỉ cần qua ăn là được.” Sở Y Nhất cười thầm trong lòng, cô làm gì có tài nấu nướng giỏi, chẳng qua là vì cô có những nguyên liệu tốt. Hơn nữa, bụng của bọn họ rất thiếu dầu mỡ, cả năm nay có ăn được bao nhiêu bữa thịt đâu chứ. Chỉ những món trong bữa cơm đó mà cô đã làm, các nhà khác còn không thể có mà làm.

“Mấy người đừng có tới, đừng có hành hạ vợ em!” Cố Hướng Đông trực tiếp phản đối, anh cũng không thèm ngẩng đầu lên nói. Ngọn lửa hy vọng mà Quách Hòa Bình vừa đốt lên đã bị những lời nói của Cố Hướng Đông dập tắt.

“Em yếu ớt thế từ khi nào chứ? Làm bữa cơm có thể mệt mỏi được ư. Anh Quách à, anh đừng nghe lời của anh ấy, anh cứ nói với mọi người rằng bọn em muốn mời mọi người qua nhà ăn cơm, thời gian thì do anh chọn.” Sở Y Nhất biết Cố Hướng Đông chỉ đang muốn tốt cho mình, nhưng cô cũng muốn tích lũy một số danh tiếng tốt cho anh, chỉ làm cơm thôi mà.

“Ha ha, Hướng Đông nói cũng có vài phần đúng. Dạo này chị dâu của em không có ở nhà, em giúp bọn anh chăm sóc hai đứa con như vậy đã vất vả lắm rồi, sau này tính tiếp.” Quách Hòa Bình sao lại không biết quan sát chứ, Cố Hướng Đông rất thương vợ của mình, anh cũng không thể tạo thêm phiền phức cho bọn họ.

Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 265