Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 288

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

“Em đang nói cái gì vậy, em có biết anh đã làm gì khi ra ngoài không? Quả b.o.m nguyên tử đầu tiên đã được kích nổ thành công. Em có biết nó có ý nghĩa như thế nào đối với đất nước chúng ta không? Điều đó chứng tỏ đất nước chúng ta mạnh hơn và có vị thế nhất định trong thế giới, trong tương lai, nếu có người muốn bắt nạt chúng ta phải cân đo đong đếm. Lần này anh bị thương bởi vì Sở Y Nhất đã tặng cho các nhà nghiên cứu đó một năm vật tư miễn phí mà không cần báo đáp. Một năm vật tư miễn phí đó, nhiều người như thế, vậy mà em ấy lại có thể giúp đỡ bọn họ để bọn họ có thể thành công kích nổ quả b.o.m nguyên tử.” Vợ của Đường Cường cũng sửng sốt, tuy biết Sở Y Nhất không phải cô gái đơn giản, nhưng không ngờ lại làm chuyện trọng đại như vậy.

“Tiếc là, cấp trên có một số người có ý đồ xấu, không khen ngợi em gái của chúng ta thì thôi, đằng này bọn họ lại bắt đầu lo lắng về việc em ấy lấy đâu ra nhiều vật tư như vậy. Em nói xem, anh có thể nói tên của em ấy ra không. Vợ à, anh cũng không phải là người vĩ đại gì, chỉ là anh cảm thấy sống một đời không thể chỉ chăm chăm vào lợi ích, đúng chứ? Sau này, em tuyệt đối không được nói những lời như vậy nữa, có được không?” Đường Cường vỗ về vai của vợ mình, “Anh hứa với em, anh sẽ bảo vệ thật tốt bản thân mình.”

Người phụ nữ khóc dữ dội hơn, người đàn ông của cô ấy còn có chuyện lớn hơn trong lòng, cô ấy tự hào về anh ấy, đồng thời cũng thực sự cảm thấy có lỗi với anh ấy! Cô gật đầu với sự trân trọng, yêu anh và ủng hộ anh.

“Vợ à.”

“Hả?” Cố Hướng Đông đang lái xe, Sở Y Nhất đang ngồi ở ghế phụ, cô cảm giác được sự đảo ngược nhanh chóng của sự vật cả hai bên, đầu óc có chút trống rỗng, cô mơ hồ nghe thấy Cố Hướng Đông gọi mình, trong tiềm thức đã trả lời một tiếng.

“Liệu anh có thể hỏi em, rốt cuộc em đã làm gì không? Tại sao có thể khiến một người như Đường Cường lại cùng sinh ra tử với em!”

Sở Y Nhất hít một hơi thật sâu, biết sớm muộn gì Cố Hướng Đông cũng sẽ hỏi mình: “Cố Hướng Đông, anh có nhớ sau Tết Nguyên Đán chúng ta trở về từ Xã Hòa Bình không?”

Cố Hướng Đông suy nghĩ một lúc vẫn không hiểu, nó có gì đặc biệt vậy?

“Hôm đó không phải có một người đàn ông đeo kính ngồi đối diện chúng ta sao, anh ta nói muốn đi Tân Cương.”

“À, anh nhớ rồi.”

“Lúc đó, anh ta đang đọc sách và giải thích cho Tiểu Bảo hiểu tên lửa là gì và b.o.m nguyên tử là gì. Về sau, em đoán rằng anh ta hẳn là một nhà nghiên cứu khoa học. Chính anh cũng đã thấy anh ta thậm chí còn không nỡ tiêu tiền đã dùng bữa cơm trên xe lửa, nhìn thấy chuyện như vậy em rất khó chịu.”

Cố Hướng Đông tìm một nơi yên tĩnh để đậu xe, sau đó nhìn cô vợ nhỏ, như thể em cứ tiếp tục nói.

“Cách đây ít lâu, em có nghe chương trình phát thanh và biết rằng đất nước chúng ta đang vượt qua khó khăn và phát triển b.o.m nguyên tử của riêng mình. Vì chúng ta không có b.o.m nguyên tử của riêng mình, chúng ta đã bị đối bất công rất nhiều lần trên quốc tế. Cho nên em đã nghĩ, có phải anh ta là nhân viên làm việc nghiên cứu b.o.m nguyên tử hay không, và địa điểm nghiên cứu của bọn họ có phải ở Tân Cương không? Tất cả các nhà nghiên cứu khoa học ở đó phải chẳng đều giống anh ta, ăn uống cũng là một vấn đề? Sau đó, em tìm đến Đường Cường và nhờ anh ấy đi Tân Cương. Nghe ngóng rất nhiều ngày em mới biết, ở Lop Nur quả thật có một sở nghiên cứu, cho nên em đã nhờ anh ấy mỗi tháng tặng một lô thực phẩm qua đó. Suy nghĩ của em rất đơn giản, chỉ muốn những vị anh hùng vô danh này có được cái ăn, không đến mức phải để bụng đói đi làm nghiên cứu…”

Cố Hướng Đông cuối cùng cũng biết chuyện gì đã xảy ra. Thảo nào việc phát triển thành công b.o.m nguyên tử khiến cô vợ nhỏ thích thú đến vậy. Thảo nào Đường Cường lại bảo vệ Sở Y Nhất đến vậy. Chẳng trách cô ấy thất vọng như vậy sau khi biết Đường Cường bị bắt...

Hóa ra cô ấy đã làm rất nhiều việc trong âm thầm, lại còn là những việc kinh thiên động địa, còn có liên quan đến việc khám phá thị trường chợ đen. Những phần lương thực đó của cô đều là mua từ thị trường chợ đen hay sao. Anh bỗng nghĩ đến dáng vẻ ban ngày đi làm, ban đêm lại thức khuya vẽ bản thảo của cô vợ nhỏ, hóa ra cô nỗ lực kiếm tiền đến thế là vì những chuyện này sao?

Cố Hướng Đông cảm thấy mình thực sự không phải là một người đàn ông tốt, cô vợ nhỏ của mình đã một mình làm nhiều việc như vậy, thế mà anh lại không hề giúp cô một tay?

“Xin lỗi vợ, đều là do anh quá bất cẩn, hoàn toàn không chú ý rằng bản thân em đã phải làm nhiều việc đến thế, phải gánh vác nhiều áp lực như vậy!” Cố Hướng Đông ôm lấy cô vợ nhỏ đang có tâm trạng khá buồn bã, trong lòng anh chỉ biết tự trách mình.

Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 288