Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 295

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

“ Nhưng người khác không thể giải quyết được, làm sao em có thể giải quyết được đây?” Ý tưởng hay nhưng rất khó thực hiện.

“Chuyện này tự trong lòng em có cách. Đến lúc đó, đợi khi mọi thứ hoạt động bình thường, em sẽ dẫn anh đi làm một cuộc tiểu phẫu, lấy m.á.u bầm trong đầu của anh ra, như vậy đôi mắt của anh sẽ sáng tỏ trở lại.”

Cố Hướng Đông bị sốc, anh nhìn cô vợ nhỏ của mình với sự hoài nghi.

“Sao anh lại nhìn em như thế, anh không nói thì em không biết chắc. Anh cho rằng em không biết lần trước tại sao anh bị thương à?”

“Anh không nói cho em biết, bởi vì anh sợ em lo lắng.” Cố Hướng Đông có chút áy náy, anh thật sự đã giấu giếm chuyện này với cô vợ nhỏ.

“Em biết, cho nên em cũng không nói cho anh rằng em đã biết!” Cô nhìn Cố Hướng Đông, “ Nhưng điều đó không có nghĩa em không để tâm. Em nhất định sẽ lấy cục m.á.u bầm đó ra khỏi người anh.”

“Vợ à …”

“Sao đấy, cảm động à!”

“Ừ.” Cố Hướng Đông lúng túng gật đầu.

“Không cần cảm động, em đối xử tốt với anh là chuyện đương nhiên thôi mà. Dạo gần đây em đang tìm kiếm các trường hợp liên quan đến não và mắt. Em muốn tích lũy một số kinh nghiệm trước, đợi khi em cảm thấy ổn rồi thì chúng ta sẽ đi làm phẫu thuật loại bỏ m.á.u bầm trong não của anh, có được không?” Trong lòng Sở Y Nhất vẫn có chút lo lắng, sợ rằng Cố Hướng Đông sẽ càng chống đối.

“Ừ, được.” Vốn dĩ anh không quan tâm lắm, anh nghĩ cứ để mọi chuyện thuận theo tự nhiên. Nếu như kỹ thuật hiện tại không thể làm được thì thôi, đợi sau này tính tiếp. Nhưng khi có cô vợ nhỏ bên cạnh, anh bắt đầu lo lắng, anh sợ bản thân vào một lúc nào đó lại mắc phải tật cũ, sau đó về chầu ông vải, mạng này cũng không còn. Bây giờ khi nghe suy nghĩ của cô vợ nhỏ, lại còn nắm chắc khả năng thành công, anh thật sự rất muốn tháo dỡ quả b.o.m hẹn giờ không biết nổ lúc nào trong cơ thể mình.

“Ngoan thật.” Đôi mắt Sở Y Nhất nheo lại vì vui mừng, cô ôm lấy cánh tay của Cố Hướng Đông, ngẩng đầu lên cười như một đứa trẻ.

“Sau này khi có thời gian, anh sẽ đi cùng với em.”

“Sao vậy? Sợ em bị người ta bắt nạt à. Có điều, thân phận và phẩm chất của những người đó quả thực không tỷ lệ thuận với nhau.” Sở Y Nhất nói xong còn “chậc chậc” thở dài.

Khi Cố Hướng Đông nghe được điều này, anh đã thầm hạ quyết tâm. Sau này sẽ đồng hành cùng vợ nhỏ của mình càng nhiều càng tốt, nếu không anh thật sự lo sợ cô bị người khác bắt nạt.

“Này, làm kinh doanh rồi sao?”

Nghe thấy giọng nói của Lưu Dịch, Sở Y Nhất rất vui mừng. Gần đây Lưu Dịch giới thiệu cho rất nhiều người qua đây, thực hiện rất nhiều ca phẫu thuật lớn nhỏ, tỷ lệ thành công là 100%. Sở Y Nhất càng ngày càng vững tin đối với ca mổ của Cố Hướng Đông.

Nhưng mà, quản gia nhỏ cũng bắt đầu phản đối. Quản gia nhỏ đã nhiều lần nói với Sở Y Nhất tần suất công việc quá nhiều không chịu nổi. Sau này, nhiều nhất một tuần chỉ tiếp nhận một ca phẫu thuật, còn nghiêm túc nói với Sở Y Nhất rằng càng hiếm thì càng quý. Lịch phẫu thuật được Sở Y Nhất lên lịch dày đặc như thế này, có thể tâm lý của mọi người cảm thấy cũng giống như phòng khám ngoại trú chuyên khoa của các bệnh viên khác, là kiểu một tuần cũng chỉ ngồi có nửa ngày, nhưng hãy nhìn vào số lượng yêu cầu mà bọn họ nhận được.

Sở Y Nhất nghĩ thấy cũng có lý.

“Cảm ơn ông chủ Lưu, anh là bố là mẹ của tôi!” Sau một thời gian dài ở bên nhau, Sở Y Nhất và Lưu Dịch bắt đầu trêu chọc nhau.

“Cô thôi đi, không làm những việc này có thể khiến cô thiếu ăn thiếu mặc hay sao.”

“Cũng không đến mức đó. Nhân tiện, nhóm của tôi đã đưa ra ý kiến phản đối. Để đảm bảo chất lượng dịch vụ và đảm bảo tính bí mật của tôi, chúng tôi đã nhất trí quyết định rằng một tuần chỉ tiếp nhận một ca phẫu thuật. Sau này, tốc độ của chúng tôi sẽ chậm lại, làm việc từ từ và tỉ mỉ, cái gì càng hiếm thì càng quý. Mấy ca phẫu thuật của chúng tôi cũng phải chọn cái tốt mà làm, anh nói có đúng không?”

“ Tôi thì sao cũng được, tôi đều nghe cô sai khiến hết, tôi còn có thể làm được gì nữa?” Lưu Dịch nói với giọng bất lực.

“Anh bớt đi, đừng có khoa trương như vậy, tôi làm gì dám sai khiến anh! Xác định thời gian xong thì nói với tôi, chúng tôi thì lúc nào cũng có thể, nhớ lấy quy tắc cũ!”

Bệnh nhân lần này là một vị tướng đã từng chinh chiến không biết bao nhiêu trận lớn nhỏ, để lại rất nhiều bệnh tật trên người. Lần này đến đây là vì mảnh đạn ghim trong cơ thể dày vò bản thân khổ sở không dứt, nghe nói có người có thể thực hiện được ca phẫu thuật này nên mới tìm đến.

Nếu là mảnh đạn bình thường thì e là có thể lấy ra được rồi. Nguyên nhân chủ yếu là do vị trí mảnh đạn này quá quan trọng, chỉ cách tim một cm, nếu như không cẩn thận có khả năng sẽ chạm vào các mạch m.á.u xung quanh tim, dẫn đến xuất huyết và cuối cùng là tử vong.

Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 295