Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 296

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

Và vì thân phận đặc biệt của vị thủ trưởng này, độ rủi ro của ca mổ lại cao nên không ai dám nhận ca mổ này. Cũng không biết làm thế nào mà lại nghe được tới nhóm của Sở Y Nhất, nên ông ấy đã yêu cầu rất mãnh liệt muốn qua đó làm phẫu thuật, công trạng này e rằng lại thuộc về Lưu Dịch.

Tại sao rủi ro cao như vậy mà vẫn còn muốn làm phẫu thuật. Thực ra vị thủ trưởng này đã bị hành hạ rất nhiều, gần như chỉ có thể nằm ở trên giường, nhất cử nhất động cũng đều khiến ông ấy đau đến mức thở hổn hển. Vốn dĩ ông ấy cũng là một vị anh hùng phi nước đại trong thương trường, sao có thể chịu đựng được sự tàn phế như hiện giờ của bản thân. Chính vì thế vừa nghe nói có cơ hội, ông ấy tuyệt nhiên sẽ không bỏ qua.

Sở Y Nhất nói cho quản gia biết tin tức mình có được, quản gia nhỏ trầm mặc một hồi lâu, cuối cùng gật đầu. Sở Y Nhất nhìn thấy điệu bộ của quản gia nhỏ, trong lòng cô sốt vó.

“Phản ứng của cậu là sao đây? Không nắm chắc à? Nếu không nắm chắc thì có thể không tiếp nhận, không tiếp nhận cũng đâu có phá hỏng thương hiệu của chính mình đâu. Cậu nói có đúng không?” Sở Y Nhất nói với giọng lo lắng.

“Hả? Ai nói không nắm chắc vậy?” Quản gia nhỏ hơi khó hiểu, bộ bản thân có nói không làm được à?”

“Vậy phản ứng của cậu là sao thế? Cau mày nhăn mặt!”

“ Tôi chỉ đang suy nghĩ xem nên sử dụng phương án nào để tiết kiệm thời gian nhất, hoặc là an toàn nhất, hoặc là vừa ngắn vừa an toàn...” Còn chưa dứt lời, quản gia nhỏ nhìn thấy Sở Y Nhất đã bỏ đi, “Này, sao cô lại đi vậy? Tôi còn chưa nói xong mà!”

Sở Y Nhất cảm thấy lo lắng của mình quá dư thừa, hoàn toàn không nên đối xử với quản gia nhỏ bằng tâm lý của một người bình thường.

“Dừng lại, xin hãy tiếp nhận kiểm tra của chúng tôi!” Ngay khi Sở Y Nhất và Cố Hướng Đông đến bệnh viện, bọn họ đã bị hai người đàn ông vạm vỡ chặn lại, bảo bọn họ tiếp nhận kiểm tra.

“Là mấy người mời chúng tôi đến làm phẫu thuật, mấy người muốn tiến hành kiểm tra chúng tôi?” Giọng điệu của Sở Y Nhất không tốt, gì thế này, vừa mới vô mà đã ra oai phủ đầu rồi à.

“Không có ai là ngoại lệ. Thủ trưởng của chúng tôi có thân phận đặc biệt, nếu không kiểm tra mấy người, chúng tôi làm sao có thể đảm bảo an toàn cho thủ trưởng!”

“Vậy mấy người muốn kiểm tra thế nào.”

“Lục soát toàn bộ cơ thể.”

Nói rồi, mặc kệ Sở Y Nhất phản đối, bọn họ từng người chuẩn bị lục soát Sở Y Nhất và Cố Hướng Đông. Khi Cố Hướng Đông thấy vậy, anh nhanh chóng dùng tay trái kéo cô vợ nhỏ ra phía sau lưng mình, anh vươn tay phải ra không một chút do dự. Người bị đánh không ngờ rằng Cố Hướng Đông lại bất ngờ tấn công. Sau khi định hình lại, hai người bọn họ một tay một chân đánh nhau với Cố Hướng Đông. Lần đầu tiên Sở Y Nhất nhìn thấy Cố Hướng Đông động tay động chân với người khác, suýt nữa là cô đã nhảy dựng lên để cổ vũ cho anh, Cố Hướng Đông quá đẹp trai!

Khi hai người kia rõ ràng đang gặp bất lợi, có một người bước tới.

“Dừng tay.” Một người đàn ông đút hai tay vào túi, ánh mắt kiêu ngạo không coi ai ra gì, “Lui xuống.” Anh ta liếc nhìn cảnh cáo hai người kia, đây có phải là đã từng trải qua huấn luyện đặc biệt? Hai người mà đánh không lại một người, đúng là phế phẩm!

Hai người kia rời đi trong tuyệt vọng. Lúc này, người đàn ông mới nhìn Cố Hướng Đông, rốt cuộc anh chàng này từ đâu đến đây? Thân thủ cũng khá, không ngờ vệ sĩ của mình không đánh nổi lại anh chàng này?

Khi người đàn ông này đang ngẩng đầu lên đánh giá Cố Hướng Đông, Sở Y Nhất cũng đang đánh giá đối phương. Người đàn ông này mặt mũi gì giống như chó vậy, trông có vẻ không dễ hòa thuận, sắc mặt như là ai ai cũng thiếu tiền anh ta vậy. Đúng là đồ dơ bẩn, vừa nãy làm cái gì vậy, đợi đến khi Cố Hướng Đông của cô sắp thắng rồi mới bước tới, bộ sợ mất mặt khi thấy người của mình bị sắp xỉu à.

“Cô là bác sĩ?” Người đàn ông hơi quay đầu lại nhìn Sở Y Nhất.

“Khó nhìn ra vậy sao?” Trong lòng Sở Y Nhất thầm nghĩ anh ta thật phí lời, lẽ nào không nhìn ra bộ trang phục cô đang mặc trên người? Chắc phải mù dữ lắm.

“Vậy thì anh ta là ai?”

“Anh ấy là vệ sĩ của tôi. Theo như tác phong làm việc của mấy người, tôi phải bảo vệ tốt bản thân của mình, nếu không tôi mới là người ngã xuống vừa rồi.” Khi Sở Y Nhất nói Cố Hướng Đông là vệ sĩ của mình, cô thấy hơi chột dạ.

“Khụ khụ.” Vẻ mặt của người đàn ông hơi mất tự nhiên, “Cô có thể đảm bảo ca mổ của bố tôi sẽ không xảy ra rủi ro nào không?”

“ Tôi không chắc, bất kỳ ca phẫu thuật nào cũng có rủi ro.”

“Thái độ của cô là sao đây?” Người đàn ông chỉ tay vào Sở Y Nhất, sắc mặt hơi hung dữ. Xưa nay chưa từng có ai dám nói với anh ta như vậy, không ngờ vị bác sĩ này lại dám coi trọng bản thân như vậy.

Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 296