Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 298

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

“Bác sĩ, chuyện vừa rồi là do tôi quá mạo phạm đã đắc tội với bác sĩ. Tôi đứng đây để nói lời xin lỗi, tôi xin lỗi. Mong bác sĩ đừng tính toán với hiềm khích trước đó, hãy làm phẫu thuật giúp cho bố của tôi.”

Ồ, không hổ danh là người làm chuyện lớn, biết ứng phó thích hợp với tình hình cụ thể. Trong lòng Sở Y Nhất chậc chậc hai tiếng kinh ngạc, cô nhìn Cố Hướng Đông rồi lại nhìn Lưu Dịch, khẽ giơ ngón tay cái lên.

Cuối cùng, Sở Y Nhất tuân thủ nguyên tắc giữ thể diện, vô cùng “miễn cưỡng” tiếp nhận ca phẫu thuật này.

Cuối cùng, ca mổ diễn ra suôn sẻ như mong đợi, mảnh đạn trong cơ thể ông lão được lấy ra ngoài, hơn nữa không làm tổn hại một chút nào đến trái tim.

“Quản gia nhỏ, ca phẫu thuật này rất thuận lợi, tôi phải khen ngợi cậu đấy!” Sở Y Nhất không ngớt lời khen dành cho quản gia nhỏ.

Trong lúc chờ đợi, đây là lần đầu tiên Sở Y Nhất theo dõi toàn bộ quá trình một cách nghiêm túc như vậy. Cả quá trình rất căng thẳng, buộc phải tập trung cao độ, bằng không việc sắp thành mà lại hỏng!

“Thường thôi vậy đây là trình độ trung bình của tôi. Chủ yếu là do tôi nghỉ ngơi không tốt, nếu không tôi có thể làm cho nó hoàn hảo hơn nhiều.” Quản gia nhỏ trả lời với giọng ra vẻ. Tuy quản gia nhỏ đang nói đùa, nhưng Sở Y Nhất vẫn nghe ra vẻ mệt mỏi trong giọng điệu.

“Được rồi, được rồi, tôi khen cậu có hai câu mà cậu phấn khởi vậy sao. Tôi phải mau chóng đưa người bệnh ra ngoài, cậu nghỉ ngơi thật khỏe đi.”

“Ừ, được, cảm ơn lòng từ bi của chủ nhân.” Quản gia nhỏ cười nửa miệng nói.

Sở Y Nhất đang đẩy giường bệnh thì trượt tay, suýt chút nữa ngã xuống. Trước khi trách cứ cô, quản gia nhỏ đã luôn tiếp nhận rất nhiều ca phẫu thuật. Hầy, quản gia nhỏ đáng thương, mệt đến kiệt sức, yên tâm đi, sau này tuyệt đối sẽ nghe theo yêu cầu của cậu.

Sở Y Nhất không dám ở lâu hơn nữa, nhanh chóng đưa ông lão ra khỏi hệ thống trang trại.

“Cố Hướng Đông, anh có thể thấy ca mổ hôm nay khá khó khăn nhưng vẫn rất thành công. Mấy ngày nữa chúng ta sẽ lấy cục m.á.u bầm đó ra khỏi đầu của anh, bằng không anh sẽ luôn lo lắng không yên, được chứ?” Trên đường trở về, Sở Y Nhất hỏi Cố Hướng Đông.

“Ừ, được, nghe lời vợ.” Có thể làm sớm càng tốt, nói không chừng bản thân anh có phút giây nào đó lại phạm phải sai lầm lần nữa, vẫn nên làm sớm thì hơn.

Thật không ngờ, Cố Hướng Đông lại dễ dàng đồng ý như vậy.

“Anh không sợ sao?”

“Không sợ, anh tin tưởng vào vợ của anh nên có thể trao tính mạng này cho em mà không chút do dự, anh cũng tin tưởng em sẽ là người trân trọng tính mạng này của anh nhất! Anh cũng muốn bản thân có thể sống tốt hơn, sau này sẽ cùng em từ từ nếm trải tất cả các khía cạnh khác nhau của cuộc sống.”

Nhìn ánh mắt trìu mến của Cố Hướng Đông, Sở Y Nhất cảm thấy mình đã rơi vào lưới, tình cảm sâu sắc của người đàn ông này sao lại có thể động lòng người đến thế? Sự tin tưởng thuần khiết của anh khiến Sở Y Nhất không thể đối xử với anh như những người khác, để anh mơ màng rồi tiến hành phẫu thuật.

“Cố Hướng Đông,em muốn dẫn anh đi đến một nơi, anh có thể hứa với em rằng cho dù có nhìn thấy gì đi nữa, anh vẫn có thể yêu em như thuở ban đầu được không?” Sở Y Nhất hít một hơi thật sâu. Chết tiệt, đã trói chặt cùng nhau rồi, bây giờ cô muốn Cố Hướng Đông nhìn thấy một bí mật to lớn mà cô đã cất giữa bao năm qua.

“Nơi nào thế? Nhưng mà anh nghĩ, anh sẽ không yêu em như thuở ban đầu.” Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của vợ, Cố Hướng Đông cảm thấy không thích ứng cho lắm.

“Anh nói cái gì?” Trái tim Sở Y Nhất chùng xuống từng chút từng chút. Còn chưa nhìn thấy mà anh đã nói như vậy rồi, nếu như anh nhìn thấy sẽ ra sao đây? Liệu có xem cô như quái vật hay là sinh vật lạ không?

“Vì mỗi ngày anh đều sẽ yêu em nhiều hơn một chút, càng ngày càng nhiều, sao có thể giống như thuở ban đầu được...” Nhìn thấy vợ nhỏ sắp khóc, Cố Hướng Đông cũng không trêu chọc cô nữa, anh nhanh chóng nói ra suy nghĩ của mình.

“Cái gì chứ!” Sở Y Nhất vừa tức vừa buồn cười, cô kêu lên một tiếng, đánh Cố Hướng Đông hai cái.

Cố Hướng Đông ôm cô vào lòng: “Đồ ngốc, không muốn nói với anh thì không cần phải miễn cưỡng vậy đâu. Nếu như anh vẫn còn khiến em có sự hoài nghi thế này, chứng tỏ anh vẫn chưa cho em đủ cảm giác an toàn, vậy nên anh cần phải cố gắng hơn nữa.”

Sở Y Nhất nằm trong vòng tay của Cố Hướng Đông, ôm chặt lấy vòng eo gầy của anh: “Không phải, không phải như vậy. Là vấn đề của riêng em, em không tin tưởng anh. Chỉ là chuyện này khó mà tin được, nên em mới chần chừ mãi không dám nói với anh. Tuy nhiên giờ đây em đã biết, dù nó là gì đi nữa thì anh cũng sẽ vẫn yêu em, chỉ như vậy là đủ rồi.”

Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 298