Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 303

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

“Cảm ơn cục trưởng đã quan tâm.” Cố Hướng Đông nói thêm. Cục trưởng lại còn gọi anh đến đây để hỏi han sức khỏe! Mặc dù nghĩ như vây nhưng anh vẫn ngờ như không biết gì.

“Cậu là người đứng đầu hệ thống an ninh công cộng của Bảo Ứng, trước đây cậu đã lập được rất nhiều công lao. Tính mạng và tài sản của hàng trăm nghìn cư dân của Bảo Ứng đều nằm trong tay của cậu, tôi chắc chắn phải quan tâm nhiều hơn chứ!” Nghe thử những lời này đi, thật là quang minh chính đại!

Cố Hướng Đông không nói gì, điệu bộ của anh là “ anh nói cái gì thì nó là thế ấy ”.

Cục trưởng bị nhìn nên cảm thấy không được thoải mái: “Hướng Đông, lần này tôi cho gọi cậu là vì tôi nhận được một lá thư.”

Cố Hướng Đông thầm nghĩ, cuối cùng cũng đã bước vào vấn đề chính.

Cố Hướng Đông xem nội dung bức thư, anh nhìn vào những nét chữ không quen thuộc, rồi nhìn vào báo cáo y tế, đây không phải là báo cáo y tế mà cô vợ nhỏ làm cho anh sao, cớ gì nó lại xuất hiện ở đây? Như vậy xem ra là người trong cục của mình, bằng không cũng không thể nào cầm được báo cáo y tế này. Anh nhớ rõ rằng trước khi mình xin nghỉ phép, anh đã để báo cáo y tế này ở nhà của mình.

“Ý của cục trưởng là sao?”

“Hôm nay tôi gọi cậu đến đây là muốn làm rõ với nhau ngay trước mặt. Có phải cậu có những trường hợp giống như trong bức thư này đề cập không. Điều này là trách nhiệm đối với cậu, cũng như là trách nhiệm của cả 10 vạn người dân huyện Bảo Ứng.”

Cục trưởng thấy Cố Hướng Đông không nói gì, ông ta tiếp tục nói: “Hướng Đông, nếu cơ thể của cậu quả thật có vấn đề như vậy, cậu nên chăm sóc sức khỏe thật tốt. Những vết thương này cũng là do cậu đã vì bảo vệ đất nước nên mới tồn tại, chúng tôi đều vô cùng cảm kích cậu, cho nên cậu phải nghỉ ngơi thật tốt.” Trong lòng cục trưởng cũng hiểu rõ, không biết bản cáo cáo này từ đâu mà có!! Báo cáo y tế chắc không thể nào làm giả được đâu phải không. Mặc dù không có dấu hiệu của bệnh viện trên đó, nhưng ông ta cũng đã hỏi ý kiến của bác sĩ liên quan, đúng là có trường hợp như vậy.

Nếu Cố Hướng Đông thực sự bị thế, vậy thì Cố Hướng Đông không thích hợp để làm người đứng đầu trong cục, đây cũng là một biểu hiện cho sự vô trách nhiệm.

“Bảo tôi nghỉ ngơi cho tốt là kêu tôi về nhà nghỉ ngơi, không cần hỏi chuyện trong cục luôn sao?”

“Điều này cũng là vì lợi ích của chính cậu, cơ thể chính là tiền bạc. Chỉ bằng cách chăm sóc tốt cơ thể của cậu, cậu mới có thể phục vụ nhân dân tốt hơn!” Cái gì cũng đều vì muốn tốt cho người khác, câu này cũng khác gì với việc bảo người khác cút đi. Trình độ nói chuyện cũng cao đấy.

“Cục trưởng nói đúng.” Cố Hướng Đông trông như ý thức được vấn đề tồn tại trên cơ thể của mình.

“ Tôi bảo mà, cậu chính là một người đồng chí tốt có ý thức cao, đội ngũ lãnh đạo của chúng tôi cũng đã nghiên cứu qua rồi …”

“ Nhưng cục trưởng à, đây không phải báo cáo y tế của tôi, tôi chưa từng làm báo cáo này bao giờ.”

“Cái gì?” Giọng nói hùng hồn của cục trưởng đột ngột dừng lại, vừa rồi có phải ông ta đã nghe nhầm? Báo cáo y tế này không phải của Cố Hướng Đông, cậu ta chưa từng làm báo cáo như vậy bao giờ?

“Đây thực sự không phải là bản báo cáo của tôi. Nhìn đi cục trưởng, phía trên bản báo cáo y tế này không hề có mộc đóng dấu là đến từ đâu. Muốn tìm người để xác thực tính chân thực của bản báo cáo này cũng không biết phải đi đâu tìm, báo cáo như vậy có đáng tin không?” Cố Hướng Đông sẽ chấp nhận sự sắp xếp của ban lãnh đạo nếu như công việc thật sự có yêu cầu, có sự điều động. Tuy nhiên, anh không bằng lòng nếu với hình thức như thế này.

“Ơ, vậy sao?”

“Hoặc cục trưởng có thể tìm nơi đã tạo ra bản báo cáo y tế này, chúng ta mặt đối mặt, như vậy có thể xác nhận tính chân thực của nó.” Nếu như cục trưởng có thể tìm ra, vậy thì anh đi đâu cũng được, nhưng với điều kiện là phải tìm ra.

Cố Hướng Đông có một vài suy nghĩ đen tối.

“Chuyện này … chúng tôi sẽ sắp xếp người đi điều tra và xác minh.” Cục trưởng cầm báo cáo bệnh án đi xem lại, nhưng cũng không nhìn ra được gì, trong lòng đột nhiên cảm thấy xấu hổ.

“Nếu cục trưởng không còn dặn dò gì nữa vậy thì tôi xin phép về trước?”

“Ồ, được, thế vậu về trước đi.” Cục trưởng chưa từng nghĩ rằng mình sẽ xấu hổ trước mặt Cố Hướng Đông như thế này. Về đi, về đi, thật sự quá mất mặt.

“Tiểu Vương, là ai đã nói tôi nghỉ phép vì sức khỏe không tốt vậy?”

Trong xe, Cố Hướng Đông hỏi Tiểu Vương đang lái xe. Trong lòng Tiểu Vương chợt run b.ắ.n lên, hình như anh đã từng nói như vậy, “Chuyện đó… cục trưởng à, hình như là em đã nói qua một lần.” Sau khi nói đến câu cuối cùng, anh cảm thấy có hơi xấu hổ.

Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 303