Chàng trai nhìn người đàn ông trước mặt, ăn mặc bảnh bao, anh ta thuận tay cầm điếu thuốc: “Anh muốn nghe ngóng thông tin của ai?”
“Trong nhà máy của cậu có phải có một người tên Sở Y Nhất? Nghe nói do Cục Cảnh sát thuộc nhà nước sắp xếp cho cô ấy vào đây.”
“Anh tìm cô ấy có việc gì?” Lần trước vì ngăn cản Sở Y Nhất, chàng trai này đã bị phạt hai tháng lương, anh ta vẫn còn ghim trong lòng. Giờ khi vừa nghe người đàn ông này muốn tìm Sở Y Nhất, giọng điệu của anh ta lập tức xấu đi, “Anh là gì của cô ấy?”
Dù gì Cao Đại Sơn cũng đã làm việc nhiều năm trong ngành cảnh sát, bản thân anh cũng có kinh nghiệm trong mảng phân tích tâm lý con người. Anh nhìn thấy chàng trai trước mặt có vẻ không hòa hợp với Sở Y Nhất: “Hầy, một người thân trong gia đình tôi có mâu thuẫn với cô ấy, bị cô ấy đe dọa đến mức không chịu nổi. Lần này tôi qua đây để ngó xem thế nào, là người ra sao mà lại kiêu ngạo đến thế. Khi nghe nói cô ấy là công nhân ở đây, tôi đã nghĩ không thể nào, nhà máy chế biến thịt nghiêm túc như thế sao lại có một con sâu làm rầu nồi canh được chứ!”
Nhìn thấy sự phẫn nộ của người đàn ông này, dường như chàng trai cuối cùng đã tìm được một người bạn tri kỷ: “Anh à, để tôi nói cho anh nghe, trong nhà máy của chúng tôi quả thật có một người ngang ngược như vậy. Ngày đầu vừa đến báo danh đã hại tôi bị trừ hai tháng lương, anh nói xem có tàn nhẫn không?”
“Tại sao thế? Cô ấy có nhiều quyền lực đến vậy à?” Quả nhiên có chuyện, Cao Đại Sơn nghĩ thầm.
“Hầy, cô ấy làm gì có nhiều quyền lực, sau lưng của cô ấy có người che chắn cho đấy!” Nụ cười của chàng trai mang theo ý xấu. Cao Đại Sơn hơi kích động, cảm thấy bản thân dễ dàng có được thông tin mà anh muốn.
“Người đàn ông từ Cục Cảnh sát đó sao? Có quyền lực đến như vậy à?”
“Cái gì cơ? Chồng của cô ấy thì có chức cao quyền trọng gì chứ, còn có một người đàn ông khác. Ngày đầu tiên khi cô ấy đến thì đã ra mặt thay cho cô ấy rồi, giám đốc nhà máy của chúng tôi còn phải cúi gập người với anh ta. Anh nghĩ hai người bọn họ có quan hệ gì?” Chàng trai nháy mắt, biểu cảm như thể “ anh hiểu mà”.
“Có phải người đàn ông đó lái xe hơi?”
“Ồ, anh đã thấy qua rồi à? Chính là người đàn ông đó, trông ít nhất cũng 30 đến 40 tuổi rồi, còn cô gái kia chỉ mới bây lớn thôi mà. Biết làm sao được, khó mà chống lại người có quyền có thế, nhìn cũng biết là đi dụ dỗ rồi!”
“Chẳng trách Sở Y Nhất lại kiêu ngạo như vậy, hóa ra là có người chống lưng! Chỉ có điều không biết người đàn ông này là người như thế nào mà khiến cho giám đốc nhà máy chế biến thịt của cậu cũng phải nhìn sắc mặt của anh ta?”
“ Tôi không biết, tóm lại rất bí mật. Nghe nói là người trong thủ đô, còn cụ thể ra sao thì tôi không rõ. Anh à, tôi khuyên anh nên quay về và nói với người thân của anh, có đánh gãy rang cũng nên nuốt hết vào trong bụng đi, không thể nào đấu lại người ta đâu.” Chàng trai trẻ hút một điếu thuốc và thở ra một vòng khói, và nói với Cao Đại Sơn.
Người trong thủ đô? Thảo nào lần trước anh báo cáo Cố Hướng Đông nhưng cấp trên lại không hề có phản ứng gì, thì ra đã bị ém xuống? Sở Y Nhất cũng khá đấy, dụ dỗ được cả người trong thủ đô, chẳng trách ngày nào cũng ra vẻ “ nói như lồng treo nhưng làm như mèo mửa”, thật là!
Khi Cao Đại Sơn có được thông tin mình muốn, anh phớt lờ chàng trai, quay người bỏ đi. Chàng trai nghĩ rằng Cao Đại Sơn nghe được những gì mình nói, tâm trạng tồi tệ nên mới bỏ đi, vì thế anh cũng coi như không có gì xảy ra, tiếp tục công việc trực ca của mình và ngắm nhìn những cô gái đi qua đi lại.
“Ồ, chị Trần.” Chàng trai vội vàng chạy đến chào khi thấy Trần Nhị Ni đi ra từ nhà máy.
“Cậu nói chuyện với ai vậy, nói lâu thế. Nước miếng của cậu sắp phun hết lên mặt của người ta luôn đấy.” Sắc mặt của Trần Nhị Ni không tốt lắm khi nhìn thấy chàng trai. Lúc nãy, từ xa cô đã nhìn thấy chàng trai đang c.h.é.m gió gì đó với một người đàn ông, nên khi lại gần cô cũng thuận miệng hỏi một câu.
“À, là cô Sở Y Nhất đó lại gây chuyện, bị người ta tìm đến nhà máy chế biến thịt của chúng ta. Vì người ta đã tìm đến tôi để nghe ngóng tình hình của cô ấy nên tôi cũng vui vẻ giúp đỡ, nói chuyện với người ta rất chi tiết.” Hai người đều không thích Sở Y Nhất nên cũng có một vài chủ đề chung.
“Ồ? Lại ra ngoài gây chuyện gì à?” Trần Nhị Ni đột nhiên hứng thú, cô dừng lại và hỏi chàng trai.
“ Tôi không hỏi cụ thể. Người đàn ông chỉ nói rằng Sở Y Nhất có mâu thuẫn với người thân của anh ta, thái độ rất kiêu ngạo, vì vậy anh ta đến để tìm hiểu xem cô ấy là người như thế nào.” Chàng trai ngại ngùng gãi đầu, làm sao anh có thể nghĩ tới chuyện hỏi chi tiết như vậy!