Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 323

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Cái gì mà 1,000 tệ?

Trần Nhị Ni?

Tại sao phải đưa tiền cho cô ấy?

“Ai bảo cô đáng ghét như vậy, ngay từ ngày đầu tiên đến là tôi đã không thích cô rồi. Có cái gì ghê gớm đâu chứ, chẳng qua có chồng làm trong Cục Cảnh sát thôi mà!” Trần Nhị Ni hừ lạnh một tiếng, nói hết ra những suy nghĩ trong lòng của mình.

“Chỉ vì ghét tôi mà cô lại vu oan cho chồng của tôi! Uy h.i.ế.p tôi, nếu tôi không đưa cho cô 1,000 tệ, cô sẽ nói với mọi người, vu oan anh ấy thất lễ với cô sao?”

Ôi trời, cuộc thảo luận đặc sắc gì thế này.

Không làm việc nữa, một vài đôi tai đã vểnh lên để lắng nghe!

“Phải nói là hai vợ chồng các người đúng là cùng một giuộc, khiến người ta thấy ghét đến thế. Ai bảo chồng cô gây chuyện với người không nên gây chứ, đành phải hắt nước bẩn lên người anh ta thôi. Ngày hôm đó cũng thật là trùng hợp, anh ta đến đón cô tan làm, tôi đã nói với anh ta rằng cô đang ở trong kho lưu trữ, bảo rằng tôi sẽ dẫn anh ta qua đó tìm cô. Mới đầu anh ta còn không thèm để ý đến tôi, sau khi tôi nói cô có thể sẽ cần phải di chuyển đồ, anh ta mới đi theo tôi. Đến kho lưu trữ, tôi lập tức cởi trần, làm tóc rối xù, sau đó thì hét cứu mạng, chính là muốn mọi người nhìn thấy chúng tôi đang ở bên cạnh nhau, hơn nữa tôi còn đang trong bộ dạng đó. Nếu như tôi nói anh ta thất lễ với tôi, cô nói xem mọi người có tin không?”

“Cô thật sự không biết xấu hổ!”

Ừ, quả thật không biết xấu hổ, hai vợ chồng người ta chẳng làm gì cả, chỉ vì không thích mà lại đi vu khống cho người ta!

Mọi người gật đầu lia lịa.

“Không ngờ cô còn tàn nhẫn hơn, vừa bước vào lại dám kêu chồng mình đánh tôi ngất xỉu và ném tôi sang một bên. Bây giờ cổ của tôi vẫn còn đang đau đây, tôi đòi mấy người chút tiền viện phí thì sao chứ!”

Ôi trời, sao có thể mặt dày đến thế.

Người đàn ông ngày hôm đó dẫn cả tốp người đi vào kho lưu trữ giờ mới hiểu ra, hóa ra ngày hôm đó anh không nghe lầm!

Ngay khi Vương Đại Chí trở về từ bên ngoài, lúc đang ở trong sân, anh nghe được đoạn Trần Nhị Ni vu oan Cố Hướng Đông như thế nào, anh tức giận đến mức nhanh chóng bảo người đi đến phòng phát thanh, không thể để cô ta tiếp tục làm mất mặt nữa!

Được rồi, cũng kha khá rồi, tóm lại đã có thể rửa sạch tội cho Cố Hướng Đông nhà cô.

“Này, cô đừng có đi, dưa tiền cho tôi!” Trần Nhị Ni nhanh chóng cản lại khi thấy Sở Y Nhất chuẩn bị rời đi.

“ Tôi lấy đâu ra nhiều tiền như vậy? Cô thích làm gì thì làm, tóm lại chúng tôi không có tiền!” Sở Y Nhất vừa nói xong thì bỏ đi.

“Chị bảo mà, gần đây cứ thấy em hay thất thần, hóa ra đang bị uy hiếp. Làm tốt lắm, tuy nhiên em vẫn nên đi về trước thì hơn. Bằng không lát nữa cô ta quay về và biết được, e là sẽ liều mạng với em đấy.” Chị Từ cũng đã nghe được đoạn hội thoại đó, cuối cùng cũng biết tại sao gần đây Sở Y Nhất lại hay lơ đãng.

“Em cũng nghĩ rằng em nên rút lui trước.” E là Vương Đại Chí cũng sẽ tìm mình, cô nên chuồn trước thì hơn. Suy cho cùng, cô còn phải chuẩn bị cho trò vui tiếp theo nữa.

Sau khi thay quần áo ở hệ thống trang trại, cô biến thành một chàng trai ăn mặc luộm thuộm chỉ trong chớp mắt, cầm lá thư đi đến phòng bảo vệ của nhà máy chế biến thịt.

“Này cậu em trai, xin chào. Tôi đến đây để chuyển thư và đồ cho người có tên Trần Nhị Ni trong nhà máy chế biến thịt của cậu.” Nói xong, cô còn nhét một bao t.h.u.ố.c lá cho tên gác cửa.

Quào, hào phóng quá đấy!

“Được, lát nữa tôi sẽ chuyển đồ giúp cho anh.” Nói xong, tên gác cửa vớ lấy bao thuốc bỏ vào túi.

“Cậu em trai à, chuyện này có hơi vội, liệu cậu có thể gửi luôn ngay bây giờ được không. Sẵn nói với Trần Nhị Ni rằng có cách để giúp cô ấy trút giận!” Cô nói rồi nhét một bao thuốc khác vào.

“Vậy thì không thể làm lỡ việc được, tôi sẽ lập tức đi đưa ngay!” Tên gác cửa vốn nghĩ Trần Nhị Ni vừa làm trò cười cho thiên hạ, giờ chắc đang tức điên người, nếu mình qua đó bảo đảm không tốt.

Nhưng người đàn ông này vung tay thật hào phóng, tận hai bao thuốc lá. Bình thường anh chỉ có thể mua theo từng cây, có khi nào được nhiều như vậy đâu, vì thế mới quyết định đi một chuyến.

Còn chưa bước vào tòa nhà văn phòng thì đã nhìn thấy Trần Nhị Ni tức giận đùng đùng đi tới!

“Chị Trần, có người nhờ em đưa đồ cho chị!”

“Đưa cái gì, cút!”

Ôi trời, cái bà chị này, nóng tính thật đấy!

“Chị Trần, người đưa đồ bảo rằng có cách giúp chị trút giận!”

Trần Nhị Ni nghe xong thì dừng bước và nhận lấy đồ, nhìn thấy bên trong đó là một chiếc váy đẹp và một bức thư. Cô nhanh chóng mở ra, nhìn lướt vài cái rồi đi ra ngoài.

Tên gác cửa phun một bãi nước miếng, sau đó rút một điếu thuốc ra, hút lấy hút để.

Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 323