Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 325

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

Hứa Hương Thảo đứng bên ngoài, nước mắt tràn ra từ đôi mắt bị sưng húp thành một đường của cô.

“Cao Đại Sơn, con hồ ly tinh kia, hai người mau ra đây!” Cô điên cuồng đập cửa, đập đến mức chảy cả m.á.u nhưng vẫn không dừng lại.

Trong phòng, Cao Đại Sơn và Trần Nhị Ni nghe thấy giọng của Hứa Hương Thảo, sợ đến mức run bần bận. Bọn họ mau chóng tách ra, mạnh ai nấy tự chỉnh lại quần áo của mình!

Một tiếng “rầm” vang lên, cánh cửa trong văn phòng trực tiếp ngã xuống, đôi tay đang mặc lại quần áo của Cao Đại Sơn và Trần Nhị Ni bỗng dừng lại.

“Con hồ ly tinh kia, trộm người mà lại dám trộm ngay trước mắt của tao à, hai người coi tôi đã c.h.ế.t rồi sao!”

Cố Hướng Đông đá tung cánh cửa, Hứa Hương Thảo xông vào không do dự, kéo tóc Trần Nhị Ni và bắt đầu hét vào mặt cô ấy.

“Á, á, cô buông tay ra …”

Oán hận trong lòng càng ngày càng tích tụ, làm sao Hứa Hương Thảo có thể buông tay được!

Cao Đại Sơn nhìn thấy Cố Hướng Đông và Sở Y Nhất đứng ở ngoài cửa, trái tim đang bồn chồn vừa nãy lập tức chùn xuống. Anh dường như không nhìn thấy hai người phụ nữ đang cấu xé nhau ở phía trước mắt mình, anh nhìn chằm chằm vào Cố Hướng Đông ở ngoài cửa một cách hung dữ.

Bên này náo loạn rất to, chẳng mấy chốc đã thu hút được rất nhiều người.

“Cố Hướng Đông, cậu đã lập kế hãm hại tôi!” Đây không phải là câu hỏi mà là câu khẳng định, Cao Đại Sơn nghiến răng nhìn Cố Hướng Đông.

“Cao Đại Sơn, anh nói gì vậy, tôi nghe không hiểu, tôi làm gì có bản lĩnh như vậy. Làm sao tôi có thể kiểm soát tư duy hành động của hai người, bảo hai người làm ra những chuyện bại hoạt phong tục thế này!” Anh còn dám vu oan tôi, không phải tôi, là cô vợ nhỏ bên cạnh của tôi. Cố Hướng Đông nghĩ thầm trong lòng.

“Con tiện nhân Sở Y Nhất, mày lại gạt tao, mày phải chết!” Trần Nhị Ni thấy Sở Y Nhất đứng nhàn nhã trong đám đông và nhìn mình, lúc này cô mới hiểu ra. Cô chắc chắn lại nhảy vào hố mà Sở Y Nhất đã đào.

“Trần Nhị Ni, cô và Cao Đại Sơn quả nhiên hợp với nhau đấy, tư tưởng của hai người cũng dơ bẩn như nhau. Không ngờ hai người làm ra chuyện rách nát như vậy, lại còn muốn đổ tội cho người khác. Cô bị mù nên tưởng rằng người khác cũng bị mù à!” Sở Y Nhất nhìn khuôn mặt sưng bầm tím của Trần Nhị Ni, khỏi phải nói, trong lòng Sở Y Nhất vui vẻ đến nhường nào!

“Sao hai người mặt dày như thế, người khác có thể trói hai người lại, bắt hai người mây mưa với nhau hay sao?”

“ Đúng thế, thật quá vô liêm sỉ! Ngày thường Cao Đại Sơn trông rất đàng hoàng, không ngờ rằng lại là loại người này!”

“Con hồ ly tinh đó là ai? Phải nên đánh c.h.ế.t cô ta!”

Tuy rằng bình thường bọn họ không thích Hứa Hương Thảo, nhưng trong trường hợp này, bọn họ lại đoàn kết thành một đội, thật hiếm thấy. Ai cũng nóng lòng muốn xông lên đánh hai người bọn họ một trận!

Vì bị ảnh hưởng quá tệ, Cao Đại Sơn tạm thời bị cách chức, Cố Hướng Đông nhìn thấy thông báo, tiện tay đặt nó lên trên bàn.

Cao Đại Sơn, anh tưởng rằng như vậy là xong rồi sao?

Cao Đại Sơn, người đang tạm thời bị cách chức để điều tra, lại bị lôi về Cục Cảnh sát. Bởi vì có người đến Cục Cảnh sát thành phố báo cáo, người đó còn mang theo bằng chứng cho thấy Cao Đại Sơn gần đây đã nhận hối lộ. Như vậy, Cao Đại Sơn không chỉ có mỗi vấn đề tác phong không tốt.

“Cố Hướng Đông, cậu đúng là đồ độc ác!” Tội tham ô và hối lộ của Cao Đại Sơn có chứng cứ rõ ràng, đã bị tuyên tội, hai tay của anh bị còng lại. Lúc đi ngang qua trước mặt của Cố Hướng Đông, anh nói với giọng nãn lòng.

Không sai, bằng chứng về tội tham ô và hối lộ của Cao Đại Sơn do Cố Hướng Đông cung cấp. Ngay từ khi gặp Trần Nhị Ni, để lấy lòng cô, Cao Đại Sơn đã lợi dụng chức vụ của mình để nhận tiền của người khác.

Cố Hướng Đông không nói gì cả, có nói cũng chẳng có nghĩa lý gì. Nếu không phải tâm tư của Cao Đại Sơn tổn hại đến anh, còn liên lụy đến cô vợ nhỏ, anh cũng sẽ không tuyệt tình khiến mọi chuyện thành ra như vậy. Nếu không nhờ cô vợ nhỏ, vậy thì người bây giờ đang bị thanh bại danh liệt có khả năng sẽ là Cố Hướng Đông. Thế Cao Đại Sơn dựa vào cái gì mà chỉ trích anh chứ?

Trần Nhị Ni cũng đã không đến làm được một khoảng thời gian dài, sau đó thì không bao giờ đến nữa. Còn việc bị đuổi hay là bản thân cô ta không muốn làm nữa? Sở Y Nhất không biết, và cô cũng không muốn biết.

“Anh, ông lão quay lại chưa?” Sở Y Nhất bấm bấm tay tính toán. Ông lão đi lâu lắm rồi, cô cũng đã xử lý xong chuyện bên phía Cao Đại Sơn, lúc này mới nhớ ra và hỏi Đường Cường.

“Ông lão à? Có vẻ chưa về nữa, anh cũng không gặp ông ấy. Ông lão này thậm chí còn chưa gọi một cuộc điện thoại hay gửi một lá thư nào. Theo anh thấy, ông ấy đã vui đến mức quên cả đường về.” Đường Cường ngẫm nghĩ, quả thật đã lâu rồi không có thông tin gì về ông lão.

Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 325