“Ôi trời trời, nhà họ Cố mấy người chỉ biết ức h.i.ế.p gia đình của chúng tôi, lúc nào cũng bới móc, muốn chúng tôi phải sống sao đây!” Không biết góa phụ Mã từ đâu chạy tới, người thì chưa thấy nhưng tiếng đã vang vọng tới đây.
“Thím Mã à, con mắt nào của thím nhìn thấy nhà họ Cố chúng tôi ức h.i.ế.p mấy người vậy? Chúng tôi ức h.i.ế.p thế nào chứ?” Sở Y Nhất nhàn nhã nhìn màn biểu diễn của góa phụ Mã, cô chế giễu.
Sở Y Nhất từng nhìn thấy bình vỡ, nhưng đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy bọn họ muốn một cuộc hôn nhân nát như vậy, đúng là khiến cô tiếp thu rất nhiều kiến thức mới.
“Không có thiên lý gì cả à? Bây giờ người người đều kiêu ngạo thế sao …”
“Đừng có rống nữa!” Sở Y Nhất hét lên, “Làm phiền thím quản lý con gái của mình. Dù có ghét kết hôn như thế nào đi nữa, cũng đừng có đem cái chủ ý ấy đẩy hết lên người anh cả nhà chúng tôi. Nhà họ Cố chúng tôi sẽ không lấy một người mà lòng họ có trăm phương ngàn cách đâu.”
Lời nói của Sở Y Nhất rất khó nghe, khuôn mặt của góa phụ Mã và Mã Đại Nha vô cùng xấu xí.
“Sở Y Nhất, cô đừng có h.i.ế.p người quá đáng, nói chuyện tốt nhất nên chừa lại cái đức cho mình.” Mã Đại Nha nhìn Sở Y Nhất với ánh mắt như muốn phóng ra lửa.
“Rốt cuộc là tôi h.i.ế.p người quá đáng hay là cô điên cuồng mất trí? Có cần tôi nói ra cho mọi người ở đây cùng nghe không?” Sở Y Nhất rất ghét Mã Đại Nha, thủ đoạn mà cô ta sử dụng với Cố Kiến Quốc cũng giống như thủ đoạn mà Mã Nhị Nha đối với Cố Hướng Đông, vậy nên cô mới tức giận đến như vậy.
“ Tôi không hiểu cô đang nói cái gì, cô cũng đừng có mơ có thể hất phân lên người tôi!”
“Vậy à, thế ai đã tìm bà Hoa và nói với bà ấy rằng Trần Chiêu Đệ ly hôn với anh cả của tôi là bởi vì anh ấy vô nhân đạo, còn thì thầm với bà ta rằng đừng giới thiệu các cô gái tốt đến nhà họ Cố kẻo chịu thiệt?”
Những người xem cuộc vui đã lắng nghe, ôi trời, còn có thể biết cả chuyện này?
Cố Kiến Quốc xấu hổ đến mức đầu cúi thấp sắp đến cổ.
Mẹ cả Tôn tức giận đến mức muốn xông lên.
“Cô hay lắm Mã Đại Nha, mấy người hãm hại thằng út nhà tôi một thời gian dài như thế, chúng tôi còn chưa tìm mấy người tính sổ. Bây giờ lại bắt đầu gây họa với thằng cả nhà chúng tôi? Tôi thấy cả gia đình mấy người đều rất thích gây sự với gia đình của chúng tôi. Với cái kiểu như mấy người, thằng cả nhà chúng tôi thà độc thân cả đời cũng sẽ không lấy!” Mẹ cả Tôn chỉ tay vào góa phụ Mã và Mã Đại Nha, hận đến mức chỉ muốn xông lên tát cho bọn họ hai bạt tai.
“Chắc mọi người vẫn còn nhớ, trước đây Cố Hướng Đông bị Mã Nhị Nha tung tin đồn thất thiệt, dẫn đến việc không ai muốn gả cho anh ấy. Bây giờ Mã Đại Nha cũng dùng cách đó để tung tin đồn thất thiệt và vu khống anh cả của tôi, mọi người phải giúp chúng tôi lấy lại công bằng, rốt cuộc là ai đang ức h.i.ế.p người quá đáng?”
Ôi trời, nếu như ai bị mấy người con gái trong nhà họ Mã nhìn trúng, vậy đúng là xui xẻo tám đời nhỉ?
Cả một gia đình không một người nào bình thường, bằng không Mã Nhị Nha sao có thể làm ra chuyện như thế.
Gia đình họ Cố này cũng thật là quá bất lực, tại sao lúc nào cũng đụng phải gia đình họ Mã, hầy…
Cây to hút gió, chỉ dựa vào điều kiện gia đình họ Cố, có ai mà không ghen tị!
...
“Mẹ, đừng tức giận nữa. Hôm nay chúng ta ồn ào một trận thế này, Mã Đại Nha có lẽ sẽ từ bỏ, và sẽ không bao giờ đến kiếm chuyện với anh cả nữa!” Về nhà, Sở Y Nhất an ủi mẹ cả Tôn.
“Đầu óc của con như khúc gỗ vậy, người ta có ý đồ gì con cũng không biết à. Sao đây, con thật sự muốn lấy Mã Đại Nha về nhà sao? Mẹ nói cho con biết, Cố Kiến Quốc, nếu như con thật sự lấy cái thứ đó, con đừng nhận mẹ là mẹ nữa!” Mẹ cả Tôn tức giận đến mức đánh Cố Kiến Quốc vài cái.
Cố Kiến Quốc đau khổ.
“Mẹ, chuyện này cũng không thể trách anh cả được. Anh ấy thành thật như vậy, làm sao chống đỡ được sự tính toán của Mã Đại Nha. Tuy nhiên anh cả à, về sau anh cần phải tránh xa cô ta ra một chút, em chỉ sợ cô ta ra chiêu gì đó mà không theo lẽ thường, lúc đó lại xảy ra chuyện.”
Mã Đại Nha, nhưng anh cả, sau này anh phải tránh xa cô ấy, sợ cô ấy đánh bài chuồn mất.” của lẽ thường và làm điều gì đó khác. Hãy đến. “
“Ừ, anh nhớ rồi.” Cố Kiến Quốc nói với giọng buồn bã.
Nhìn thấy bộ dạng của con trai mình, mẹ cả Tôn vừa bực vừa thương. Đứa con lớn của mình tại sao phải chịu khổ thế này, khó khăn lắm mới thoát được Trần Chiêu Đệ, giờ lại bị Mã Đại Nha giày vò. Hầy, tại sao không học hỏi một chút nào từ thằng út nhà mình, xem vợ của nó kìa, chỗ nào bà cũng thích.