Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 372

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Trong lòng của Sở Y Nhất cũng trở nên căng thẳng, cô muốn đi cùng với bọn họ xem chuyện gì đang xảy ra. Nhưng vừa bước được một bước thì bụng cô bắt đầu đau, cô vừa lấy tay che bụng lại vừa xoa xoa. Từ khi nào mà cơ thể cô lại trở nên yếu ớt đến thế này, chỉ té có một cái mà đã thành ra như vậy rồi?

Cô quay đầu lại nhìn La Tiểu Dũng, người đang được bà cụ La ôm vào trong lòng, thập thò nhìn Sở Y Nhất đứng trước cửa.

“Tại sao hai đứa nó có thể rơi xuống hố sâu được. Có phải cháu đã đẩy hai đứa nó xuống không? Chỉ vì muốn chiếm cặp của hai đứa nó thôi sao?” Ánh mắt Sở Y Nhất lạnh lùng hơn bao giờ hết. Nếu quả thật như vậy thì La Tiểu Dũng thật sự rất đáng sợ.

La Tiểu Dũng, người đang ở trong vòng tay của bà cụ La, không khỏi run lên hai lần.

“Tiểu Dũng, đừng sợ, nói cho cô ta biết rằng không phải cháu đẩy đi.”

La Tiểu Dũng không nói gì. Trong lòng Sở Y Nhất có lẽ cũng đã biết. Biết rằng Đại Tráng và Tiểu Tráng bị ngã xuống hố chắc chắn có liên quan đến La Tiểu Dũng.

“Bây giờ cháu không nói cũng không sao. Một lát nữa hai đứa nó quay về là mọi người đều sẽ biết rốt cuộc có chuyện gì xảy ra!”

“Là cháu thì sao chứ? Ai bảo chúng nó luôn khoe trước mặt cháu rằng chúng nó có cặp sách đẹp. Tại sao chúng nó có mà cháu lại không có! Chỉ cần bọn chúng ngã xuống và không thể ra được thì những món đồ đó sẽ thuộc về cháu!” La Tiểu Dũng đứng thẳng người trong vòng tay của bà cụ La, gàn giọng lên hét với Sở Y Nhất.

Nhìn thấy bộ dạng không biết ăn năn của La Tiểu Dũng, trong lòng Sở Y Nhất cảm thấy ớn lạnh. Đứa nhỏ này hoàn toàn không cảm thấy mình đã làm sai!

“Cháu lo cầu nguyện cho hai đứa nó không xảy ra chuyện đi …”

Sở Y Nhất nhìn bầu trời bên ngoài, trong lòng chỉ hi vọng hai đứa nhỏ bình an vô sự.

“Mẹ, anh Đại Tráng và anh Tiểu Tráng không sao chứ?” Tiểu Bảo nghe động tĩnh bên ngoài, khuôn mặt nhỏ đầy căng thẳng.

“Ừ, bố con và bác Quách chắc cũng đã ra đến đó tìm hai anh rồi, hai anh sẽ nhanh chóng về thôi…”

“Mẹ, mẹ sao vậy?” Tiểu Bảo nghe thấy giọng của mẹ mình không bình thường. Cậu bé quay đầu lại thì thấy vẻ mặt Sở Y Nhất rất thê thảm, miệng cắn chặt môi, đầu đầy mồ hôi!

“Mẹ, không sao đâu...” Sở Y Nhất muốn an ủi Tiểu Bảo, nhưng không ngờ bụng cô lại đau hơn, khiến cô không thể thốt thành lời. Cô cảm thấy có gì đó không ổn, bụng dưới của cô như muốn rớt xuống, đau khủng khiếp.

Khi Cố Hướng Đông và Quách Hòa Bình đến hố sâu mà La Tiểu Dũng đề cập, Đại Tráng và Tiểu Tráng đang ôm lấy nhau, mặt đầy nước mắt và ánh mắt đầy sợ hãi.

Hai người nhanh chóng giải cứu hai đứa bé và lập tức đưa hai đứa bé trở về nhà.

“Bố ơi, Tiểu Dũng đẩy Tiểu Tráng từ trên cao xuống. Con muốn cứu em, nhưng không ngờ con cũng bị ngã xuống!” Trong vòng tay của người thân, Đại Tráng dần bớt sợ hãi, nhanh chóng kể mọi chuyện cho người lớn nghe.

“Ừ, con đã làm rất tốt trong việc bảo vệ em trai của mình. Nhưng nếu sau này gặp phải chuyện như vậy nữa, con có thể quay về trước và gọi người lớn đến, có biết chưa?” Quách Hòa Bình vỗ nhẹ vào lưng Đại Tráng an ủi.

“Vâng ạ, con nhớ rồi, bố!” Đại Tráng nghiêm nghị gật đầu.

“Anh Quách, Tiểu Tráng có gì đó không ổn, anh mau qua đây xem!” Tiểu Tráng đang ở trong vòng tay của Cố Hướng Đông. Kể từ lúc bế thằng bé lên, nó đã không nói một lời nào, cơ thể thằng bé không ngừng run rẩy. Cố Hướng Đông xoa cái đầu nhỏ bé của Tiểu Tráng. Khi vừa đưa tay vào thì anh cảm nhận cơn nóng bừng lên. Chắc là Tiểu Trang đã bị dọa đến phát sợ, cộng thêm ở trong hố sâu và dính nước lạnh nên đã phát sốt!

Quách Hòa Bình nghe thấy vậy, anh lo lắng xoa đầu của Tiểu Trang, bước đi càng nhanh hơn.

Sau khi Tống Hồng Quyên và La Đại Dũng về nhà, cả hai nghe được chuyện đã xảy ra, sắc mặt tái xanh vì sợ hãi. Bọn họ nhanh chóng chạy ra khỏi khu nhà ở, muốn cùng nhau đi tìm Đại Tráng và Tiểu Tráng. Tuyệt đối không thể để xảy ra chuyện gì!

Vừa ra khỏi cổng của khu nhà ở, bọn họ mơ hồ nhìn thấy có hai người đang đi lại từ phía đối diện. Lúc đến gần thì nhận ra đó là Cố Hướng Đông và Quách Hòa Bình, mỗi người ẵm một đứa. Trong lòng bọn họ lập tức thở dài, không sao là tốt, không sao là tốt rồi!

Quách Hòa Bình và Cố Hướng Đông đi ngang qua cả hai vợ chồng bọn họ, bước chân không hề dừng lại, cứ thế mà đi.

“Phó Cục trưởng Quách, chúng tôi thật sự xin lỗi. Tiểu Dũng nhà chúng tôi đã phạm phải một lỗi lớn, về nhà chúng tôi nhất định sẽ dạy dỗ thằng bé…”

Ai ngờ đâu Quách Hòa Bình không thèm nhìn bọn họ. Trong lòng bọn họ cảm thấy xấu hổ. Nhưng dù sao cũng là lỗi của bọn họ, đành chịu đựng im lặng đi theo phía sau hai người kia.

Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 372