Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 82: Cấu kết với nhau làm việc xấu.

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

“Này, tôi nói này cậu Triệu, có phải cậu rảnh rỗi quá không, gia đình họ Cố chúng tôi có người, mắc mớ gì phải làm phiền một người ngoài chứ. Cậu chừa sức của mình để đi làm đồng đi.” Cố Kiến Quân dắt hai đứa trẻ đi từ cổng sân bước vào, nhìn thấy điệu bộ của Triệu Lý Tưởng, anh cảm thấy không thoải mái.

“Vị đồng chí này, anh xem lời anh nói kìa. Đều là anh chị em với nhau, giúp đỡ nhau không phải là điều nên làm à. Suy nghĩ này của anh không ổn chút nào!” Triệu Lý Tưởng nhìn Cố Kiến Quân, người có dáng vẻ cao lớn, anh thấy hơi chột dạ, nhưng nhanh chóng bình tĩnh trở lại. Nói về tài tranh luận, bản thân anh chưa từng thua ai, xem bọn họ có thể làm được gì anh.

“ Đúng vậy, giác ngộ và suy nghĩ của cậu cao. Vừa nãy trên đường đi, tôi nhìn thấy bà Lý khiêng đồ không nổi, đang nghỉ ngơi ở bên đó kìa, cậu không mau chóng đi giúp người làm thú vui đi.” Cố Kiến Quốc thật sự rất muốn bóp cái mỏ kia, không phải Triệu Lý Tưởng giác ngộ cao lắm sao, thế thì mau chóng đi làm việc đi.

Triệu Lý Tưởng đã tự chôn một cái hố cho mình, mà bản thân anh cũng không thể không nhảy vào trong cái hố này, “Vậy ư, thế thì tôi phải đi qua đó xem sao, tại sao lại có thể để người già làm việc cơ chứ.” Nói xong thì rời khỏi nhà của Cẩu Đản.

“Phẹt, làm cái trò gì vậy. Em gái à, em đừng quan tâm người này, anh thấy cậu ta có ý định đen tối, không giống người tốt gì cả. Có chuyện gì thì cứ đến nhà gọi anh.” Cố Kiến Quân nhổ nước bọt vào Triệu Lý Tưởng, sau đó giải thích với Sở Y Nhất.

“Anh hai, em vừa định nói cho anh biết, em muốn nâng vách tường này lên cao một chút, vách tường này thấp quá. Làm gì cũng bị nhà kế bên nhìn, không hề có sự riêng tư nào cả, khó chịu cực kỳ, đặc biệt là khi anh Hướng Đông không có ở nhà.”

“Ừ, được. Anh gửi đồ xong cho em sẽ quay về nói với mẹ một tiếng. Đến lúc đó, anh cả và anh sẽ cùng qua nhà em, tầm hai ba ngày sau là làm xong.”

“Thật sao, nhanh thế. Vâng, đành làm phiền anh hai rồi.”

“Đều là người nhà với nhau, không cần phải nói cảm ơn. Nào, đưa đồ qua cho anh trước đi.” Cố Kiến Quân duỗi tay cầm lấy gói hàng của Sở Y Nhất, “Ô, gói hàng này cũng nặng thật đấy.”

“Không phải anh Hướng Đông mới qua đó à, em sợ anh ấy thiếu đồ nên đã chuẩn bị một ít, cái này cũng không tính là nặng đâu.”

“Ha ha, được rồi. Thằng út thật là có phúc, anh đi đây.” Cố Kiến Quân mỉm cười tỏ ý hiểu.

Triệu Lý Tưởng không thể làm gì được, anh đành phải đi giúp bà Lý chuyển đồ về nhà. Chuyến đi này khiến anh mệt rã rời, về tới nhà của Cẩu Đản, anh tức giận quăng đồ.

“Này cậu, có phải cậu thích cô vợ nhỏ của gia đình họ Cố không?” Mẹ của Cẩu Đản nhìn thấy hai hôm nay Triệu Lý Tưởng cứ nhiệt tình đối xử với cô gái lạnh lùng của nhà kế bên là bà biết Triệu Lý Tưởng không phải là người tốt đẹp gì, chắc chắn đã dấy lên những suy nghĩ không nên có.

“Chị dâu, chị đừng nói nhảm.” Cho dù trong lòng nghĩ như vậy, nhưng anh cũng không thể thừa nhận.

“Chị dâu là người từng trải, lẽ nào lại không biết suy nghĩ của cậu. Không sao đâu, cậu cứ nói những lời thật lòng với chị, nói không chừng có lẽ chị còn có thể giúp cậu.”

“Chị dâu, nếu lời chị nói là thật, chị định giúp em như thế nào? Chị không phải hàng xóm, chị có thể giúp em được không?” Triệu Lý Tưởng thận trọng hỏi.

“Cái con khốn này tính tình keo kiệt, ngày thường đối xử với chị cũng chẳng tốt lành gì, kiêu ngạo, chị đã thấy không ưa từ lâu rồi. Nếu như cậu có được nó trong tay, khiến nó trở thành loại phụ nữ bị chồng vứt bỏ, chị xem thử mỗi ngày nó còn dám đắc ý hay không.” Mẹ của Cẩu Đản đã nhẫn nhịn Sở Y Nhất nhiều lần rồi, trong lòng từ lâu đã sinh hận. Bà ấy luôn muốn tìm được một cơ hội tốt để bày tỏ sự bực tức, chẳng phải cơ hội đã đến rồi hay sao.

“Chị dâu, chị là chị dâu ruột của em. Khi em vừa đến cái xã này, em đã nhìn trúng Sở Y Nhất rồi, cô ấy thật xinh đẹp. Vóc dáng cũng tuyệt vời, trước nhô sau cong. Chị dâu, chị nói xem, một người thể lực đang cường tráng như em đây, làm sao có thể chịu được việc cô gái mình thích ngày nào cũng đung đưa trước mặt của mình chứ.” Triệu Lý Tưởng nhìn thấy có kịch hay, suy chút nữa đã bật gọi tiếng mẹ.

“Ôi trời, có thật không đấy. Chẳng phải chị dâu ngày nào cũng đung đưa trước mặt của cậu đấy sao, cũng chẳng thấy cậu nhìn một chút nào.” Mẹ của Cẩu Đản nói xong còn nháy mắt với Triệu Lý Tưởng.

Triệu Lý Tưởng rùng mình, tình huống ghê tởm gì thế này, người phụ nữ này nhìn trúng anh rồi sao?

“Chị dâu, chị xem lời chị nói kìa. Không phải chồng chị cũng đang ở nhà đó sao, kể cả trong lòng em có muốn thì em cũng không dám đâu. Lỡ nhìn nhìn chị dâu nhiều quá, chồng chị đánh gãy chân em mất.” Mặc dù tuổi tác của mẹ của Cẩu Đản có hơi lớn, nhưng tuổi lớn thì biết thương người! Dáng vẻ trông cũng không phù hợp với tiêu chuẩn của bản thân, tuy nhiên trời sinh lại có làn da trắng, nước da đó lại rất kích thích đôi mắt của anh.

Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế

Chương 82: Cấu kết với nhau làm việc xấu.