Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ

Chương 228: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Tần Uyển Uyển suy nghĩ, nhớ lại một môn tâm pháp Tịch Sơn.

Môn tâm pháp này vốn dĩ dùng để rèn luyện tâm tính, giúp người ta thấy được tạp niệm bản thân trong tâm cảnh.

Ví dụ như…

Người mình thích.

Trước đây, môn tâm pháp này chẳng có tác dụng gì với nàng, lòng nàng vẫn luôn trống rỗng, đúng lúc hôm nay có thể thử xem.

Tần Uyển Uyển nói là làm ngay.

Nàng ngồi xếp bằng, bắt đầu vận hành tâm pháp.

Nàng nhắm mắt lại, bước vào thức hải của mình.

Sau khi kích hoạt vận hành tâm pháp, nàng nhìn thấy xung quanh đều là sương trắng mờ mịt giống hệt trước kia, trống rỗng tựa như chẳng có gì.

Nàng tập trung suy nghĩ về “ người mình thích”, bắt dầu tìm khắp nơi trong sương mù.

Không biết đã đi bao lâu, rốt cuộc nàng thấy được một cái bóng lờ mờ.

Tần Uyển Uyển nhìn thấy cái bóng kia, nàng ngạc nhiên mừng rỡ, vội vã chạy tới.

Bóng dáng đó đứng giữa biển sương, không thấy rõ ràng, chỉ loáng thoáng thấy được một bóng lưng, nhưng cũng có thể không phải bóng lưng.

Thân hình người nọ mảnh khảnh, tay cầm trường kiếm, tay áo đón gió tung bay.

Tần Uyển Uyển chạy nhanh về phía bóng dáng kia.

Sương mù xung quanh ngày càng dày đặc, nàng cố sức đuổi theo.

Mắt thấy sắp tới gần, bỗng nhiên nàng nghe thấy tiếng quát khẽ: “Bắc Thành.”

Tần Uyển Uyển mở bừng mắt, thấy Giản Hành Chi cau mày: “Con làm gì vậy? Vận hành tâm pháp gì đấy? Thức hải d.a.o động đến mức này mà còn không cảm giác được.”

“À.” Tần Uyển Uyển còn chưa thoát khỏi cái bóng ở trong thức hải, nàng cố gắng nhớ lại chi tiết, ngơ ngác trấn an Giản Hành Chi: “Ta không sao.”

“Không sao thì tốt.” Giản Hành Chi gật đầu, sau đó lại hào hứng nói: “Ta nói cho con biết một chuyện tốt.”

“Sao?” Tần Uyển Uyển tò mò.

Giản Hành Chi lén lén lút lút: “Lúc nãy, hệ thống bị điên, đột nhiên cho ta 100 điểm tích lũy.”

“Có chuyện tốt thế à?” Tần Uyển Uyển kinh ngạc, Giản Hành Chi gật đầu.

“Ta hỏi nó, nó không nói chuyện với ta.

Ta nghĩ chắc nó chập mạch rồi.”

Giản Hành Chi nghiêm túc phỏng đoán, Tần Uyển Uyển vội nói: “Vậy người đừng nói nữa, lỡ như hệ thống này đột nhiên online, lấy lại điểm tích lũy thì sao?”

Giản Hành Chi bị phỏng đoán của Tần Uyển Uyển dọa, gật đầu không đề cập chuyện này nữa: “Thôi thôi, chúng ta mau chóng đến Hoang Thành, e rằng tên Vô Danh này là sao chổi, không tiện giữ lại trên đường.”

Tần Uyển Uyển đáp lời.

Giản Hành Chi vội vàng lau mặt súc miệng cho nàng.

Lấy được điểm tích lũy cơ bản thường ngày xong, y liền dẫn Tần Uyển Uyển ra ngoài.

Thấy Giản Hành Chi hoàn toàn không nhắc tới 100 điểm tích lũy kia, rốt cuộc 666 thở phào nhẹ nhõm.

May mà Giản Hành Chi không hỏi, nếu không nó cũng chẳng biết phải giải thích với Giản Hành Chi rốt cuộc tại sao cộng 100 điểm tích lũy này cho y.

***

【 Vở kịch nhỏ 】

Giản Hành Chi: “Rốt cuộc 100 điểm tích lũy này là sao?”

666: “Quà tặng vận mệnh luôn được niêm yết công khai.”

Giản Hành Chi: “Nói tiếng người.”

666: “Gần đây có tức ngực, khó thở, nóng nảy không?”

Giản Hành Chi: “Có.”

666: “Tiền thuốc men, khám đại phu đi.”

Giản Hành Chi: “Thì ra làm nhiệm vụ còn được trả tiền thuốc men? Đãi ngộ phúc lợi hệ thống các người tốt thật.”

666: “Ngài… ngài vui là được.”

Sau khi ra khỏi lều, Tần Uyển Uyển và Giản Hành Chi cùng nhau lên xe ngựa, nhìn thấy Quân Thù đã ngồi sẵn bên trong.

Sắc mặc hắn trông không tốt lắm, dường như vô cùng suy yếu.

Hắn gượng cười với Tần Uyển Uyển, rồi lại cười với Giản Hành Chi: “Hai vị, chào buổi sáng.”

Giản Hành Chi gật đầu, lại chen giữa Quân Thù và Tần Uyển Uyển, hỏi: “Gửi tin cho người trong nhà ông chưa?”

“Đã gửi rồi.” Quân Thù gật đầu: “Có điều chim truyền âm không thể bằng tu sĩ, e là đi từ nơi này đến Nhạc Thành phải mất mười mấy ngày.

Chờ phụ thân ta tới đây…”

“Gửi xong là được.” Giản Hành Chi không muốn nghe hắn nói mấy lời nhảm nhí, gật đầu cắt ngang lời hắn, tựa vào xe ngựa nhắm mắt dưỡng thần.

Tần Uyển Uyển ngồi một bên, quan sát vẻ mặt Quân Thù chốc lát, hơi lo lắng hỏi: “Vô Danh đạo hữu, có phải ông không khỏe không?”

Quân Thù nghe vậy có chút cảm kích.

Đêm qua hắn được an toàn, cơ thể buông lỏng, tổn thương ban đầu vẫn cố chịu đựng lập tức phản công.

Dù sao đây cũng là thân thể phàm nhân, dẫu cho có linh dược của mẹ hắn gắng gượng kéo dài tính mạng, thì cũng không chống nổi hàng loạt thương tích nặng nề mang lại.

Thế nhưng hiện tại hắn ăn nhờ ở đậu, đêm qua rõ ràng Thúy Lục đã thấy hắn phiền, nếu yêu cầu quá nhiều, hắn sợ bị những người này ném xuống, cho nên không dám mở miệng.

Hôm nay nghe thấy Tần Uyển Uyển hỏi han, đột nhiên được quan tâm, chẳng khác gì đưa than sưởi ấm ngày tuyết rơi, Quân Thù cảm động khôn nguôi.

“Không sao …” Quân Thù mỉm cười, có điều vừa mở miệng, cổ họng đã khản đặc.

Giản Hành Chi mở mắt, nhìn đầu Quân Thù lại cộng thêm 5 điểm tích lũy, không khỏi nhíu mày.

Người này bị gì vậy, độ thiện cảm tăng lung tung quá rồi đấy!

Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ

Chương 228: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt