Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ

Chương 250: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Giấc mơ thật đáng sợ, cái quái gì thế này?

Y không dám ngủ tiếp, vội vã ngồi dậy, rửa mặt súc miệng, cầm kiếm ra ngoài.

Trời còn chưa sáng, Tạ Cô Đường cũng vừa cầm kiếm đi ra, nhìn thấy Giản Hành Chi mặt mày tối đen, ngạc nhiên mừng rỡ gọi: “Tiền bối?

“Ờ.” Giản Hành Chi nhìn Tạ Cô Đường, sâu xa đáp một câu: “Là cậu à.”

“Tiền bối cũng tới luyện kiếm?”

Tạ Cô Đường hơi dè dặt: “Nếu tiền bối không ngại, chi bằng chúng ta so tài một phen?”

Nghe nói thế, gương mặt mệt mỏi của Giản Hành Chi để lộ đôi chút nét cười.”

“Được đấy.”

Hôm nay, Tần Uyển Uyển dậy rất sớm.

Giản Hành Chi tới sớm giúp nàng rửa mặt, Tần Uyển Uyển chủ động đề xuất: “Sư phụ, hôm nay con phải so tài với Tạ đạo quân à?”

“Không cần.”

Giản Hành Chi buộc tay áo giúp nàng: “Hôm nay con có rất nhiều trận đánh, đừng tìm y.”

“Vâng.”

Tần Uyển Uyển ngoan ngoãn gật đầu, Giản Hành Chi nhìn học trò nhỏ chỉ đến cằm mình, nhớ đến bộ dạng bị đánh khóc lóc trong mơ, lòng hơi lo lắng.

Người khác đánh nàng không biết nặng nhẹ, y không yên tâm, chỉ có bản thân ra tay mới biết có thế đánh nàng tới mức nào.

Nhưng y đều cất những lo lắng này lại, thắt nơ bướm cuối cùng trên dây buộc tay áo của Tần Uyển Uyển xong, y mới dẫn nàng ra ngoài.

Đợi ra cửa, Tần Uyển Uyển phát hiện mặt Tạ Cô Đường đầy dấu quyền.

Tần Uyển Uyển ngây người, không nhịn được hỏi: “Tạ đại ca, mặt của huynh …?

“Sáng nay so tài, ta mới biết chẳng những tiền bối giỏi kiếm…” Tạ Cô Đường vừa đề cập tới chuyện này đã hào hứng: “Quyền pháp cũng cực giỏi.”

Tần Uyển Uyển nhìn bộ dạng “Ta hời to” trên mặt Tạ Cô Đường, nhất thời trầm mặc.

Nàng nhìn Thúy Lục bên cạnh.

Thúy Lục trợn mắt với nàng, giơ tay gõ lên đầu.

Tần Uyển Uyển hiểu ngay.

Không cần quá nhiều lời nói, bản thân nàng kinh qua nhiều lần bị đòn mà hiểu ra.

Kiếm tu như Giản Hành Chi và Tạ Cô Đường, đầu óc có vấn đề.

Nàng dời mắt, ngồi lên xe ngựa linh thú, tới sân thi đấu trước khi mặt trời lên cao.

Nhóm giám khảo tới rất đúng giờ, đúng giờ hệt như lúc bọn họ tan tầm.

Sau khi ba giám khảo ngồi xuống, tuyên bố danh sách người hôm qua còn thiếu một trận mới đủ mười trận: “Số hai trăm bốn mươi bảy, Nghiêm Hỏa.”

Nói xong, người đàn ông hôm qua khí thế bay từ trên trời đáp xuống đất.

Giám khảo cúi đầu nhìn, tiếp tục đọc: “Số ba trăm ba mươi sáu, Tần Uyển Uyển.”

“Cố lên! Bắc Thành cố lên!”

Nghe thấy tên Tần Uyển Uyển, Giản Hành Chi lập tức cổ vũ.

Nghe thấy Giản Hành Chi cổ vũ, ba người khác cũng vội vàng làm theo.

“Uyển Uyển cố lên!”

“Chủ nhân cố lên!”

“Tần Vãn Vãn cố lên!”

Giọng bốn người vang lên từng đợt khắp sân đấu, vừa hời hợt vừa náo nhiệt.

Dù gì nơi này trừ Nam Phong ra, ba người khác luôn là đối tượng được cổ vũ, lần đầu tiên cổ vũ người khác, không thể không nói tiếng cố lên này vô cùng mới lạ đối với bọn họ.

Trừ Giản Hành Chi ra, cả nhóm đều là nói cho có, không hề có chút sự bừng bừng sức sống như đội cổ động nên có.

Nhưng may mà tu vi bọn họ cao, thanh âm khá lớn, nhất thời rất có khí thế.

Tần Uyển Uyển nhận được cổ vũ, siết nắm đấm, cầm kiếm lên võ đài.

Nàng vừa bước lên, mọi người bắt đầu hoan hô.

Vóc dáng Nghiêm Hỏa cao lớn, nhìn Tần Uyển Uyển khinh thường: “Cô là đồ đệ của tên muốn đánh ta hôm qua?”

Tần Uyển Uyển lắc đầu theo bản năng, bỗng dưng nghe thấy giọng điệu hăng m.á.u của Giản Hành Chi đằng sau: “Đánh! Bắc Thành, thay vi sư đánh bể cái đầu chó của hắn!”

Tần Uyển Uyển xấu hổ cúi đầu, thật mất mặt.

Nghiêm Hỏa cười nhạo, chắp một tay sau lưng: “Trông cô yểu điệu thế này, ta chấp cô một tay.”

“Vậy thì tốt quá.”

Tần Uyển Uyển vui vẻ, thoải mái nói: “Xin nhường.”

Nói xong, nàng hít sâu một hơi, bày tư thế.

Nghiêm Hỏa ngoắc tay: “Tới đi.”

Tiếng vừa dứt, đám đông cũng không thấy rõ nàng xuất thủ thế nào, Nghiêm Hỏa lập tức bị c.h.é.m một nhát bay ra ngoài!

Cả võ đài im lặng, nghe thấy Giản Hành Chi xúc động vỗ tay, khoe khoang với một người xa lạ bên trái: “Thấy chưa?! Đồ đệ của ta đấy, đấy chính là đồ đệ của ta!”

Người xa lạ gật đầu: “Ta biết, mới bắt đầu đã biết rồi.”

Tần Uyển Uyển vốn không nghĩ Nghiêm Hỏa lại dễ dàng K.O(*) như thế.

Nàng sững sờ nhìn tay mình, sau đó chợt nhận ra.

(*) Knock Out

Nàng là cao thủ.

Trong phút chốc, Tần Uyển Uyển ngập tràn niềm tin, bắt đầu nhìn xung quanh.

Một lát sau, giám khảo gọi người tiếp theo lên.

Một cô gái ăn mặc lòe loẹt bay từ trên trời xuống, hai tay cầm kiếm, hô to: “Xem kiếm!”

Dứt lời, kiếm của nàng ta bắt đầu múa máy cực nhanh, làm người khác rối mắt.

Tần Uyển Uyển nhìn theo mũi kiếm nàng ta, lia đầu qua lại.

Cô gái này chỉ múa không tấn công, giống như xiếc ảo thuật

Đám đông nhìn cô gái kia liên tục múa kiếm, vừa múa vừa cộng thêm pháp thuật, trông càng đẹp mắt.

Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ

Chương 250: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt