Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ

Chương 355: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Bên dưới nàng là dung nham sôi sục, xung quanh là tường đá trơ trọi, đối diện phía trước có một hang động nhỏ giống với nơi nàng đứng, bên ngoài có một sàn đấu lộ thiên, thanh niên áo đen đang đứng trên sàn đấu.

Nàng không thấy rõ khuôn mặt hắn.

Đối phương đứng yên bất động, nàng không muốn ra tay trước nên bèn đứng quan sát đối phương.

***

Giản Hành Chi cắn hạt dưa, nhìn khung cảnh, cứ cảm thấy hơi bất thường.

Y bất an trong lòng, suy ngẫm, đột nhiên nhận ra một chuyện: “Sao nhiệm vụ còn chưa thất bại?”

“Hửm?”

666 nghe không hiểu: “Ngài đang hỏi gì vậy?”

“Ta nói là…” Giản Hành Chi cắn hạt dưa hết nổi, đột nhiên nhớ ra: “Quân Thù bị Thẩm Tri Minh mang đi, nhiệm vụ của ta liền thất bại.

Vậy ta g.i.ế.c Thẩm Tri Minh rồi, sao nhiệm vụ gặp nam chính còn chưa thất bại.

Thế là sao? Là nhiệm vụ này vẫn còn?”

666 không đáp, Giản Hành Chi ném hạt dưa, tất cả mọi người nhìn sang.

Giản Hành Chi mặc kệ bọn họ, chỉ quát 666: “Nói!”

“Là thế này …” 666 kiên trì giải thích quy tắc cho y: “Nếu như hệ thống đo đạc khả năng hoàn thành nhiệm vụ này là 0, vậy sẽ tuyên bố thất bại.

Nhưng nếu hệ thống đo đạc khả năng hoàn thành nhiệm vụ lớn hơn 0, vậy sẽ tiếp tục giữ lại.”

“Cho nên bây giờ Uyển Uyển vẫn có khả năng gặp nguy hiểm, được nam chính gì đấy cứu, vừa gặp đã yêu?”

Giản Hành Chi siết chặt nắm đấm, 666 khẽ ho khan, không nhịn được nhắc nhở: “Chuyện đó… Ký chủ, ngài phải điều chỉnh thái độ lại.

Hiện giờ, thân phận của ngài là công cụ hình người giúp nữ chính tìm kiếm cơ duyên.

Tu vi, pháp bảo, tài nguyên, đàn ông đều là cơ duyên của nữ chính, đợi tới cuối thì thay cô ấy chắn đao, trợ giúp cô ấy phi thăng, vậy coi như nhiệm vụ của ngài hoàn thành rồi.

Đến lúc đó, hai người về Tiên giới, ngài lại tuyên bố chính thức, giế.t c.h.ế.t nam chính là xong, chẳng ai ngăn được ngài, phải không? Bây giờ chuyện quan trọng nhất là đi hết cốt truyện.

Nữ chính vốn nên có nhiều tuyến tình cảm, ngài xem bây giờ bên người cô ấy chẳng có một đóa hoa đào, vốn dĩ còn một Tạ Cô Đường, bây giờ cũng lệch hướng.

Ngài nên coi lại mình đi, ngài không đủ rộng lượng!”

“Câm miệng!”

Giản Hành Chi đứng phắt dậy, tất cả mọi người đồng loạt co rụt về sau.

Giản Hành Chi đẩy nhóm người ra, xông về phía võ đài, mắng 666: “Không có tuyến tình cảm thì làm chậm trễ phi thăng sao?!”

666 không dám nói.

Giản Hành Chi đã đến võ đài, y ngẩng đầu nhìn viên linh châu màu xanh mà thiếu niên chim sơn ca trông nom.

Linh lực chậm chạp chuyển động, rõ ràng là đang vận hành.

Giản Hành Chi suy đoán hẳn đây chính là Mật cảnh.

Y nhìn màn hình bên cạnh võ đài.

Trên màn hình, Tần Uyển Uyển đang đợi người đối diện.

Giản Hành Chi vội sử dụng ấn ký thần thức trong thức hải của nàng gọi: “Uyển Uyển, người này bất thường, nàng nghĩ cách ra ngoài!”

Tần Uyển Uyển nghe vậy ngây người, lập tức nhỏ giọng hỏi: “Sao thế?”

“Tối qua ta g.i.ế.c Thẩm Tri Minh, nhưng hệ thống vẫn nhắc nhở nàng sắp gặp nguy hiểm.” Giản Hành Chi nhìn xung quanh, lấy bảo vật chôm được trong mộ địa Lận Ngôn Chi, vừa suy nghĩ biện pháp, vừa mở miệng: “Nàng nhận thua trước đi!”

Tần Uyển Uyển nghe vậy trầm mặc.

Nàng suy nghĩ, giọng nói rất khẽ: “Không, ta không nhận thua.”

Nói xong, nàng ngẩng đầu lên, nhìn thanh niên áo đen đối diện: “Ta muốn gặp công tử Vô Ưu, ta muốn thắng.”

Nàng muốn biết rốt cuộc cha mẹ nàng đã đi đâu.

Dứt lời, nàng không chần chờ nữa, ngẩng đầu nhìn thanh niên áo đen đối diện: “Tiêu đạo quân.” Nàng bình tĩnh lên tiếng: “Đắc tội rồi.”

Dứt lời, Uyên Ngưng giữa eo nàng quét ra một vòng cung lửa, nhảy lên, nhắm về phía đối diện.

Cũng ngay lúc này, thanh niên áo đen chậm rãi ngẩng đầu, lộ ra gương mặt m.á.u me dữ tợn.

Mặt của hắn đã không thể nhận ra gương mặt vốn có, nhưng có thể lờ mờ thấy được đó vốn không phải mặt một người.

Hai gương mặt ra sức hợp lại, một nửa là Quân Thù, một nửa là Thẩm Tri Minh.

Hắn mở miệng, ngoẹo đầu, mập mờ gọi tên Tần Vãn: “Vãn… Vãn…”

Con ngươi Tần Uyển Uyển co lại, quang kiếm chưa đến, đối phương đã linh hoạt như quỷ, đột ngột bay đến trước mặt, chụp lấy nàng!

Cũng ngay lúc đó, màn hình trên võ đài đột nhiên biến mất.

Sắc mặt thiếu niên chim sơn ca đứng trên cao bình thản, giống như mọi chuyện đều trong dự liệu của hắn.

MC bước lên cười trấn an: “Xảy ra một vài vấn đề, trục trặc kỹ thuật! Mọi người đừng lo lắng, chúng ta đang cố gắng khắc phục!”

Nói là sự cố nhỏ, nhưng người sáng suốt đều biết rõ đây không phải sự cố nhỏ.

“Tên Tiêu Sắt Hàn đó…” Thúy Lục nhíu mày: “Là thứ gì?”

“Thúy Lục, Tạ Cô Đường.” Giản Hành Chi truyền âm đến.

Thúy Lục và Tạ Cô Đường nhìn sang, nghe thấy Giản Hành Chi bình tĩnh nói: “Cản người giúp ta, ta muốn cướp Mật cảnh.”

Khoảnh khắc tiếng nói vừa dứt, Giản Hành Chi đột ngột rút kiếm c.h.é.m vào kết giới trên võ đài, nhảy thẳng lên cao, chộp lấy trân châu màu xanh, quay đầu nhắm về phương xa!

Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ

Chương 355: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt