Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ

Chương 387: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Mọi người tới rất đúng lúc, nhóm chúng ta đông.”

Lạc Hành Chu đóng quạt lại: “Chúng ta trà trộn vào đi!”

Vậy…” Tần Uyển Uyển nghe thấy phương án của Lạc Hành Chu, ngẫm nghĩ: “Làm sao chúng ta báo danh trở thành đoàn tạp kỹ thay thế được đây?”

“Cái này đơn giản.” Lạc Hành Chu rút một danh sách tiết mục ra: “Ta mua chuộc một quản sự lo liệu việc này cho Liễu phủ.

Ta đã nói với ông ta, ta là ông chủ đoàn tạp kỹ, muốn giành được mối này, sẽ đút cho ông ta một bao lì xì.

Ông ta nói với ta chỉ cần có thể hoàn thành những tiết mục này là có thể lên sân khấu.

Ta vốn còn lo đi đâu tập hợp đoàn tạp kỹ, đúng lúc mọi người tới đây.”

Tần Uyển Uyển nghe vậy, cầm danh sách tiết mục qua.

Nhóm Giản Hành Chi tới gần nhìn, phát hiện bên trên viết một đống tiết mục.

Gì mà:

Biểu diễn hí kịch《Võ tòng đánh hổ》

《 Ngực đập vỡ tảng đá 》

《 Nhảy vòng lửa 》

《 Rương kín cắm kiếm》

《 Tiên nữ rải hoa 》

“Mấy thứ này là gì?”

Giản Hành Chi cau mày, Lạc Hành Chu giải thích cặn kẽ cho y: “Những cái này đều là vài tiết mục biểu diễn phổ biến, có điều Liễu thị yêu cầu cao hơn.

Ví dụ như Võ tòng đánh hổ phải đánh thật kịch liệt, thật ngoạn mục; Nhảy vòng lửa thì phải nhảy qua ba mươi vòng lửa trong nháy mắt, hơn nữa còn phải nhảy thật đẹp, có tính thưởng thức; Rương kín cắm kiếm là đặt người trong gương, c*m v** một trăm thanh kiếm; Tiên nữ rải hoa là tiết mục thưởng thức, nghĩa là phải có mỹ nữ bay trên trời rắc hoa xuống.”

Lạc Hành Chu lấy một tấm bản đồ, chỉ cho Giản Hành Chi xem: “Thật ra mục tiêu chúng ta lẻn vào trong phủ là Tiên nữ rải hoa này.

Bởi vì Tiên nữ rải hoa có một đường cáp treo, sẽ mang tiên nữ từ điểm này đến điểm này.” Lạc Hành Chu vừa nói vừa chỉ vào bản đồ: “Sau đó từ chỗ đáp xuống đất đi thẳng về trước, lại đi qua một cửa nguyệt môn(*) là sẽ tới tiểu viện của Phi Sương, có điều làm sao trà trộn vào …”

(*) Cửa nguyệt môn:

Lạc Hành Chu nhíu mày, Tần Uyển Uyển tiếp lời: “Ta có thể đưa Thúy Lục vào cùng.”

“Hửm?”

Lạc Hành Chu nhìn qua: “Tức là sao?”

“Thúy Lục có thể biến thành một con chim đậu trên vai ta.

Ta đeo mặt nạ, hoàn thành tiết mục cùng với tỷ ấy.

Sau khi đáp từ trên trời xuống, chúng ta tìm cơ hội, Thúy Lục biến thành người, ta biến thành thị nữ bên cạnh, trực tiếp đi tới đó.

Ban đầu, ta mang mặt nạ, đợi sau khi Thúy Lục đáp xuống, tỷ ấy cũng mang mặt nạ, mọi người không phân biệt được.”

Tần Uyển Uyển giải thích.

Lạc Hành Chu nhíu mày: “ Nhưng thuật dịch dung rất dễ bị nhận ra.

Cô hóa hoàng thị nữ tới đó, e rằng sẽ bị người ta phát hiện.”

“Nguyên thân Thúy Lục là chim, tỷ ấy biến hóa sẽ không bị nhận ra.

Còn về thuật dịch dung ——” Tần Uyển Uyển vừa nói vừa vung tay lên trước mặt Lạc Hành Chu, nháy mắt nàng biến đổi gương mặt, cùng lúc đó hồn quang cũng biến đổi.

Lạc Hành Chu sửng sốt, Tần Uyển Uyển lại biến một khuôn mặt khác, hồn quang cũng biến theo.

Cuối cùng Tần Uyển Uyển biến về dáng vẻ của mình, cười nói: “Ta có pháp bảo trên người, có thể tùy ý biến hóa.”

“Vậy tốt quá.” Lạc Hành Chu mừng rỡ: “Thế thì ta sẽ làm ông chủ đoàn tạp kỹ, cô biểu diễn Tiên nữ đàn tỳ bà dưới trăng, Giản đạo quân và Nam Phong biểu diễn Võ Tòng đánh hổ, vòng lửa, đập tảng đá.”

“Vậy ta thì sao?”

Tạ Cô Đường tò mò.

Lạc Hành Chu gượng cười: “Sư huynh, trước đây Liễu gia chủ thường xuyên làm khách tới Thiên Kiếm Tông, rất nhiều người biết huynh và đệ, chúng ta không thể lên sân khấu.”

“Nếu như nói quen biết …” Tạ Cô Đường cau mày: “Tất cả chúng ta đều gặp qua Liễu Trung.”

“Ta có thể biến thành chim.” Thúy Lục đáp ngay.

“Ta có thể biến thành kiến.” Nam Phong cũng đáp.

“Ta có thể biến tùy ý.” Giản Hành Chi lên tiếng.

Cả nhóm lấp đầy lời nói, Tạ Cô Đường nghẹn một hồi, chỉ đành nói: “Vậy ta đợi ở ngoài phủ chờ tin tức mọi người, có bất cứ chuyện gì, ta sẽ tới giúp đỡ.”

Mọi người quyết định xong, Lạc Hành Chu sực nhớ: “Vậy thầy bói bên cạnh phải làm sao?”

“Mặc kệ hắn.” Giản Hành Chi dứt khoát nói với Lạc Hành Chu: “Ngày mai ta âm thầm đi, để hắn ở một mình đi.”

“Được rồi.” Lạc Hành Chu gật đầu, lại dặn dò: “Còn nữa, mọi người phải nhớ chúng ta chỉ là một đoàn tạp kỹ bình thường, không có linh lực, tuyệt đối đừng để lộ chuyện mình có tu vi.”

“Hiểu rồi.”

Mọi người gật đầu.

Nhóm người đi về nghỉ.

Đợi sáng hôm sau, Lạc Hành Chu tới tìm bọn họ, phân chia công cụ, giải thích đại khái quy trình xong xuôi.

Đang định dẫn họ đi, nhưng y nhìn phải nhìn trái, rốt cuộc phát hiện một vấn đề.

“Nam Phong đâu?”

Lạc Hành Chu lấy làm lạ, lúc này mọi người mới phát hiện Nam Phong vẫn chưa có mặt.

Tần Uyển Uyển cảm ứng một chút, phát hiện Nam Phong vẫn còn ngủ trong phòng, vội dẫn người chạy tới phòng Nam Phong.

Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ

Chương 387: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt