Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ

Chương 401: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Nàng ngước mắt nhìn Lạc Hành Chu: “Ngày mai Lạc công tử cứ đến đón dâu bình thường.

Đến khi động phòng hoa chúc, Bạch Vi tới, chúng ta lập tức bắt ba ba trong rọ.”

“Ta thay Hành Chu đón dâu.”

Nghe thấy sắp xếp của Tần Uyển Uyển, Tạ Cô Đường cau mày lên tiếng: “Ta không yên tâm Hành Chu đón dâu đối phó Bạch Vi.”

“Tướng mạo Tạ đạo quân và Lạc Hành Chu khác biệt quá lớn, e rằng sẽ khiến Bạch Vi nhận ra.” Mai Tuế Hàn đứng một bên cười: “Chi bằng để tại hạ dùng huyễn thuật biến thành Lạc đạo quân đón dâu.”

Lời vừa phát ra, Thúy Lục khẽ ho một tiếng, liếc nhìn Giản Hành Chi.

Thật ra ở đây không có ai thích hợp hơn Giản Hành Chi, vừa biết biến hóa, tu vi lại cao, nhưng Giản Hành Chi cúi đầu không nói một lời.

Thúy Lục lại bắt đầu ho khan nhắc nhở, Giản Hành Chi vẫn không nhúc nhích.

Tạ Cô Đường và Nam Phong không nhịn được cũng gia nhập đội ho khan, thế là tiếng ho vang lên hết đợt này tới đợt khác trong đại sảnh.

Giản Hành Chi cúi đầu giả vờ không nghe thấy.

Liễu Phi Sương tò mò nhìn mọi người: “Các người sao thế?”

“Thì…” Thúy Lục bị hỏi, hơi xấu hổ đáp: “Ngứa cổ họng .”

“Ba người các người đều ngứa cổ họng?” Liễu Phi Sương hỏi tiếp, mọi người không nói nên lời.

Tần Uyển Uyển hiểu ý họ, nhìn Giản Hành Chi, bình tĩnh nói: “Cứ để Lạc đạo quân đi, sắp đặt ổn thỏa là được.”

Tần Uyển Uyển quyết định xong, mọi người cũng không nói thêm, ai nấy đều nhìn Giản Hành Chi thương hại.

Tần Uyển Uyển và Liễu Nguyệt Hoa bàn bạc một hồi rồi đứng dậy rời đi.

***

Lòng Tần Uyển Uyển phiền muộn, không về sân viện với mọi người, ngược lại đi dạo vườn hoa giải sầu.

Giản Hành Chi nhìn phương hướng nàng rời đi, tạm biệt Tạ Cô Đường rồi đi tới.

Có điều vừa mới đi mấy bước, y phát hiện Mai Tuế Hàn cũng đi qua, y do dự chốc lát, rốt cuộc vẫn lựa chọn nhảy lên cao, để Mai Tuế Hàn đi trước.

Y đã nói không quấn lấy nàng, chỉ cần Tần Uyển Uyển an toàn, ai muốn nói chuyện với nàng có liên quan gì y?

Tần Uyển Uyển bước một mình chốc lát, lòng thư thái đôi chút, tìm tảng đá ven hồ ngồi xuống.

38 thấy nàng phiền lòng, thở dài khuyên nàng: “Haiz, hai người cần gì phải thế? Chẳng phải đi tìm y nói chuyện một chút là xong sao?”

“Ta không đi.” Tần Uyển Uyển bức bối: “Tại sao lần nào cũng đều bảo ta đi?”

“Nói cũng đúng.” 38 gật đầu, cảm thấy Tần Uyển Uyển nói có lý: “Sao có thể để con gái dỗ dành chứ? Ta đều dỗ bà xã ta đấy.”

38 vừa nói thế, Tần Uyển Uyển càng khó chịu hơn.

Ngay cả hệ thống còn biết dỗ dành người khác, hệ thống của Giản Hành Chi còn chẳng bằng!

Nàng mím môi, nhìn mình trong hồ nước không nói.

Sau lưng đột nhiên vang lên giọng thanh niên trêu chọc: “Ngồi đây tức giận à?”

Tần Uyển Uyển quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Mai Tuế Hàn ngồi bên cạnh nàng.

Tần Uyển Uyển nhích sang một bên theo bản năng, cảnh giác hỏi: “Mai công tử?”

Mai Tuế Hàn nghiêng đầu nhìn nàng, giơ tay mở lòng bàn tay, bên trong là một con bướm bị bọc trong linh lực.

Tần Uyển Uyển ngây người, nghe y dịu dàng nói: “Tặng nàng, đừng giận nữa.”

Tần Uyển Uyển sững sờ nhìn bươm bướm, hồi sau mới hoàn hồn, vội lắc đầu: “Không cần, đa tạ.”

Nói xong, nàng giơ tay phá kết giới linh lực, bươm bướm bay ra khỏi lòng bàn tay Mai Tuế Hàn.

Mai Tuế Hàn cũng không để ý, chỉ nói: “Hôm kia thấy nàng cứ nhìn chằm chằm bươm bướm trong tay Giản Hành Chi, ta còn tưởng nàng thích.”

Ngay lúc bọn họ nói chuyện, Giản Hành Chi nhảy lên trên cây, vừa mới nằm xuống đã nghe thấy câu này, động tác y khựng lại, ngước mắt nhìn hai người ven hồ.

“Mai công tử đến đây làm gì?”

Tần Uyển Uyển bình tĩnh lại, nhẹ nhàng hỏi.

Mai Tuế Hàn không hề che giấu, ngắm trời sao nói: “Thấy nàng không vui, sợ một mình nàng xảy ra chuyện nên đến đây xem thử.

“Mai công tử chu đáo, ta xin ghi nhận tấm lòng.” Tần Uyển Uyển đáp một cách hòa nhã: “Có điều ta muốn ngồi một mình, nếu công tử không có việc gì thì có thể về phòng nghỉ ngơi trước.”

“Cũng không phải không có việc gì.” Mai Tuế Hàn xoay đầu, nghiêm túc nhìn nàng: “Ta chỉ muốn hỏi nàng thật sự muốn Lạc Hành Chu làm tân lang à?”

Nghe thấy lời này, Tần Uyển Uyển ngước mắt lên.

Mai Tuế Hàn giải thích: “Ta biết nàng không tin ta, vì vậy không yên tâm ta thay thế Lạc Hành Chu.

Nhưng Bạch Vi không phải người mà Lạc Hành Chu có thể đối phó, ta đã gieo quẻ giúp nàng…” Mai Tuế Hàn giơ tay lên, không trung hiện lên một chữ “Hung” màu vàng.

Hắn quay đầu nhìn nàng, nghiêm túc nói: “Chuyến này, nếu nàng như đi cùng Lạc Hành Chu, ta không yên tâm.”

“Mai công tử.” Tần Uyển Uyển nghe vậy mỉm cười: “Ta và ngài không phải người thân cũng chẳng phải bạn cũ đúng không? Mai công tử nói không yên tâm là lấy thân phận gì để nói?”

Mai Tuế Hàn nghe vậy, suy nghĩ rồi đáp: “Ta có nói, nàng cũng không tin, cần gì phải hỏi ta chứ?”

Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ

Chương 401: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt