Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ

Chương 418: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Tần Uyển Uyển: “…”

Giản Hành Chi đào đá xong, giơ tay biến ra một cây dù nhỏ, cắm bên cạnh chỗ chôn hạt giống, phủi tay, hài lòng đứng dậy.

“Xong rồi, như vậy cô ta sẽ không phải chịu gió táp mưa sa, nàng cũng yên tâm hơn.”

Tần Uyển Uyển nhìn dù nhỏ dở khóc dở cười.

Nàng muốn nhắc nhở Giản Hành Chi cây dù này ảnh hưởng sự quang hợp, nhưng lại sợ đả kích tính tích cực làm việc tốt của Giản Hành Chi.

Vì thế, nàng suy nghĩ, quyết định ——

Bạch Vi, cô mọc nghiêng một chút cũng không sao đâu.

Che dù cho Bạch Vi xong, Giản Hành Chi giơ tay triệu hồi.

Nam Phong còn hôn mê trong hang động bay ra, lọt vào lòng y.

Y ôm Nam Phong, quay đầu nhìn Tần Uyển Uyển, nghiêm túc nói: “Hiện giờ chỉ còn lại một chuyện quan trọng.”

Tạ Cô Đường và Tần Uyển Uyển cùng nhìn về phía y, Giản Hành Chi cau chặt mày: “Chúng ta đi đâu đây, về thẳng Liễu phủ à?”

Mọi người đồng loạt suy nghĩ.

Giản Hành Chi ôm bé bự Nam Phong giống như ôm con nít, nghiêm túc phân tích: “Lúc nãy nghe cả nửa ngày, chắc chắn hai người cũng nhận ra hiện giờ Liễu phủ rất nguy hiểm.”

“Sao người nghe ra vậy?”

Tần Uyển Uyển kinh ngạc, Giản Hành Chi nghi hoặc nhìn nàng: “Nàng ngốc à, Liễu Nguyệt Hoa nói bà ta muốn g.i.ế.c Bạch Vi cho nên dùng Thủy linh châu triệu hồi Ngọc Linh Lung, vì Thủy linh châu nên mới để Liễu Phi Sương liều c.h.ế.t thành hôn.

Hiện tại, Ngọc Linh Lung trong tay Bạch Vi, lời bà ta nói chẳng phải nói láo sao? Mâu thuẫn rõ ràng như vậy mà không nhận ra, ban nãy nàng đang làm gì?”

Nàng đang bận đau lòng…

Chỉ số IQ thua kém Giản Hành Chi đúng là đả kích to lớn, Tần Uyển Uyển lập tức điều chỉnh lại, gật đầu phân tích: “Không sai, hiện giờ có ba tình huống: Liễu Nguyệt Hoa không biết chuyện này, lầm tưởng Ngọc Linh Lung vẫn chưa hiện thế; Liễu Nguyệt Hoa biết rõ chuyện này, cố ý lừa chúng ta; Liễu Nguyệt Hoa bị người ta gạt.”

“Tình huống một và ba hình như đều là một.” Tạ Cô Đường nhắc nhở.

Tần Uyển Uyển nghẹn họng, giả vờ bình tĩnh nói tiếp: “Không sai, một hay ba đều là Liễu Nguyệt Hoa bị người ta lừa.

Vậy bất kể bà ta cố tình lừa gạt chúng ta hay là bị người khác lừa gạt thì cũng là có người muốn gây sự, Liễu phủ hiện giờ có chắc an toàn không?”

Mọi người trầm mặc suy nghĩ, Tần Uyển Uyển quyết định: “Trước tiên chúng ta liên hệ những người khác.”

Bọn họ thử liên lạc nhóm người Thúy Lục và Lạc Hành Chu, nhưng hồi lâu chẳng có ai hồi đáp, Tần Uyển Uyển hơi bất an: “Nếu bọn họ cùng rơi vào sát trận Bạch Vi bố trí giống huynh, vậy Bạch Vi đã chết, sát trận hẳn không còn, vì sao hiện giờ bọn họ không nhận được tin tức của chúng ta?”

“Có người tìm nàng.”

Vừa nói xong, Giản Hành Chi chồm người tới, tháo trâm cài trên đầu đưa cho nàng: “Cái này phát sáng.”

Đây là trâm cài tóc của Liễu Phi Sương, Tần Uyển Uyển nhìn thấy ánh sáng là biết Liễu Phi Sương đang truyền âm cho mình.

Nàng vươn tay lướt qua trâm cài, nhìn thấy khung cảnh chiếu trên không trung.

Người trong khung cảnh không phải Liễu Phi Sương mà là Liễu Phi Nhứ.

Nhưng lần này hắn không mặc quần áo nam mà lại mặc quần áo nữ, diêm dúa loè loẹt ngồi trên ghế.

Một hàng người quỳ bên cạnh hắn, Tần Uyển Uyển nhận ra nhóm người lần lượt là Thúy Lục, Lạc Hành Chu, Liễu Phi Sương, Liễu Nguyệt Hoa… Bọn họ đều bị bịt miệng trói tay, trông vô cùng đáng thương, bởi vì nhân số nên trông khá hoành tráng.

“Liễu Phi Nhứ?”

Tần Uyển Uyển nhíu mày: “Ngươi có ý gì?”

“Như các người thấy…” Liễu Phi Nhứ giơ tay chỉ bên cạnh: “Ta chỉ nói một lần.

Bây giờ, bọn chúng đều nằm trong tay ta, muốn bọn chúng sống thì bảo Giản Hành Chi cầm Ngọc Linh Lung về đổi!”

Vừa nghe thấy lời này, nhóm người bị bịt miệng lập tức ngẩng đầu “ư ư ư” ầm ĩ, hình như Liễu Nguyệt Hoa đang la: “Không được!”

Lạc Hành Chu bày vẻ mặt: “Cứu mạng!”

Thúy Lục mang theo vẻ phẫn nộ: “Không tới cứu bà, bà g.i.ế.c các người!”

Mà vẻ mặt Liễu Phi Sương cương nghị biểu đạt: “Chúng ta sống hay không không quan trọng.

Các người mau giúp bổn đại tiểu thư g.i.ế.c hắn!”

Tần Uyển Uyển không thể từ biểu cảm biết được bọn họ đang nói gì, đoán một hồi đành thôi.

Liễu Phi Nhứ quan sát vẻ mặt của nàng, cảm thấy lời dọa dẫm đã có hiệu lực, vô cùng hài lòng.

“Giản Hành Chi, trưa ngày mai, ngoại ô Hoang Thành…” Liễu Phi Nhứ hơi ngẩng đầu, kiêu hãnh nói: “Bổn tọa chờ ngươi.”

Nói xong, Liễu Phi Nhứ hết sức khí thế đơn phương cắt đứt liên lạc, sau đó “rắc” một tiếng, trâm cài trên tay Tần Uyển Uyển vỡ vụn.

Sau khi cắt đứt liên lạc, Liễu Phi Nhứ quay đầu nhìn về phía nhóm người đang quỳ: “Thế nào, bổn tọa diễn đại ác nhân được chứ?”

Tất cả mọi người trầm mặc.

Liễu Phi Nhứ cũng không hiểu bọn họ im lặng cái gì, cong môi cười: “Đừng hòng chạy thoát khỏi tay bổn tọa, vật có thể liên lạc với bên ngoài của các người đều bị ta hủy rồi, trừ Ngọc Linh Lung, chẳng có thứ gì cứu được các người!”

Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ

Chương 418: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt