Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ

Chương 441: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Tạ Cô Đường nhìn nàng, ánh mắt mang theo nghi hoặc: “Ta không xứng chơi mạt chược với mọi người sao?”

“Là chúng ta không xứng.”

Thúy Lục tức giận vỗ linh thạch lên bàn, bưng trà ực một ngụm.

Tạ Cô Đường mỉm cười, kéo linh thạch về phía mép bàn mình, lịch sự cảm ơn: “Đa tạ.”

Thúy Lục hung dữ trừng y, nghiến răng: “Chơi lại! Ta đây không tin.”

Nói xong, mọi người lại bắt đầu xào mạt chược.

Tần Uyển Uyển vừa xào vừa tìm đề tài, quay đầu hỏi Giản Hành Chi: “Giản Hành Chi, lần này người có mục tiêu gì?”

“Mục tiêu lần này đơn giản.” Giản Hành Chi vừa xếp bài vừa thản nhiên đáp: “Giúp nàng trở thành người nổi nhất Đại hội Liên minh Tiên giới!”

Nghe nói thế, động tác của Tần Uyển Uyển khựng lại.

Thúy Lục nghe không hiểu, hỏi lần nữa: “Làm gì cơ?”

Tạ Cô Đường cũng nhìn sang, Giản Hành Chi bắt đầu sờ bài, giải thích: “Tức là trở thành người lóa mắt nhất Đại hội Liên minh Tiên giới, đó chính là mục đích lần này của ta.”

Tạ Cô Đường và Thúy Lục nhìn nhau, cả hai đều lựa chọn im lặng không hỏi.

Tần Uyển Uyển tò mò: “Vậy người định làm thế nào?”

“Ta nghĩ xong rồi.” Giản Hành Chi ngẩng đầu nhìn nàng: “Đầu tiên nàng phải có thân phận, người nổi nhất không thể là một người bình thường.”

“Không sai.” Tần Uyển Uyển gật đầu: “Cho nên người định cho ta thân phận gì?”

“Sơn chủ Tịch Sơn.” Giản Hành Chi nhìn nàng: “Nàng cảm thấy thế nào?”

“Mẫu thân có thể đánh c.h.ế.t ta.” Tần Uyển Uyển nuốt nước bọt: “Hay là bịa một cái đi.”

“Vậy thì Tông chủ Thượng Thiện Tông.” Giản Hành Chi nhìn mọi người một lượt: “Tốt xấu gì cũng phải là Chưởng môn.”

“ Đúng vậy.” Thúy Lục gật đầu: “Hơn nữa còn phải ăn mặc lộng lẫy.”

“Còn phải võ nghệ cao cường.” Tạ Cô Đường bổ sung: “Cả Tu chân giới đều là truyền thuyết về muội.”

“ Nhưng võ nghệ muội ấy không đủ mạnh…” Thúy Lục cau mày: “Vậy làm sao đây?”

“Cái này đơn giản.” Nói đến ngụy tạo thanh danh, Tần Uyển Uyển rất có kinh nghiệm, nàng nhìn Tạ Cô Đường và Thúy Lục: “Nếu hai người không để ý, chúng ta sẽ thêu dệt vài câu chuyện, tuyên bố với bên ngoài rằng ta là ẩn thế cao nhân, sau khi xuất sơn chưa từng thua trận, ngay cả hai người các người ——” Tần Uyển Uyển chỉ vào cả hai: “Ta chỉ cần một chiêu.”

“Ta…” Tạ Cô Đường liếc nhìn Thúy Lục: “Ta không để ý.”

“Ta cũng không quan trọng.” Thúy Lục ngửa tay: “Sau đó thì sao?”

“Chúng ta xuất tiền mua một trăm người, lan truyền câu chuyện này khắp thành trì tổ chức Đại hội Liên minh Tiên giới ở Vô Tương Tông.

Chúng ta lại dựng bảng hiệu của ta ở nhiều nơi, khiến hình tượng ẩn thế cao nhân vừa đẹp vừa mạnh này của ta thâm nhập vào lòng người.”

“Thế này …” Tạ Cô Đường lưỡng lự: “Khả thi không?”

“Khả thi.” Giản Hành Chi đáp một cách dứt khoát, lấy kinh nghiệm bị lừa của mình ra nói cho Tạ Cô Đường biết: “Cực kỳ khả thi.”

Y rõ ràng hơn ai hết sau khi tiếp nhận quá nhiều tin đồn là như thế nào.

“Vậy ta gọi người.” Thúy Lục gật đầu: “Vô Tương Tông muốn mở Đại hội Liên minh Tiên giới, không thể không mời ta.

Ta bảo thuộc hạ mang thư mời đến thẳng Vô Tương Tông chờ chúng ta, tiện thể làm chuyện này.”

Quỷ Thành cách Vô Tương Tông gần hơn nhiều, Tần Uyển Uyển gật đầu: “Vừa đẹp.”

Thúy Lục lấy một lá bùa truyền âm, lập tức đưa tin cho bên Quỷ Thành, thuộc hạ vâng lời đi làm ngay.

Có Thúy Lục sắp xếp, Tần Uyển Uyển yên tâm hơn nhiều.

Bốn người một kiến vừa du sơn ngoạn thủy vừa hoàn thiện câu chuyện, mười ngày sau đã thành công du ngoạn đến Vô Tương Tông.

Vô Tương Tông không có vị trí chính xác, chỉ có một khu vực quản hạt.

Bọn họ đến thành chính của Vô Tương Tông, nhìn thấy người ở đây rõ ràng đông hơn các thành thị khác.

Mọi người xếp hàng đợi binh linh kiểm tra thân phận.

Tần Uyển Uyển lướt mắt nhìn xung quanh, thấy bảng hiệu của mình đứng ở cửa, bày ra tư thế chào đón, tấm bảng viết: “Hoan nghênh Tông chủ Thượng Thiện Tông.”

Mặc dù tấm bảng này không có mỹ mạo của nàng, thậm chí không nhìn ra là nàng, nhưng Tần Uyển Uyển vẫn cảm thấy vui vẻ gấp bội.

Tần Uyển Uyển và Giản Hành Chi nhìn tấm bảng này, tràn ngập hồi tưởng.

Giản Hành Chi cảm khái: “Năm đó ta vừa lên Nam Thiên Môn, nhìn thấy tấm bảng như thế, khi đó ta nghĩ đây chắc chắn là mặt tiền của Tiên giới.”

“ Đúng vậy.” Tần Uyển Uyển thở dài: “Hôm nay, ta cũng trở thành mặt tiền của Vô Tương Tông rồi.”

“Mặt tiền cái gì.” Phía sau có người cắt lời bọn họ: “Bên kia một đống tấm bảng kiểu này, năm linh thạch một ngày, cô thích thì cô cũng bỏ tiền đi.”

Hai người vừa nghe vậy, quay đầu nhìn hướng đám người chỉ, trông thấy mười mấy tấm bảng hình người y hệt đứng bên cạnh, lần lượt là “Hoan nghênh Chưởng môn Phượng Hoàng Môn”, “Hoan nghênh Chưởng môn phái Ngô Đồng”,…

Tần Uyển Uyển ngây người, quay đầu nhìn sang Giản Hành Chi.

Giản Hành Chi lập tức nói: “Năm đó không có nhiều người như vậy.”

Tần Uyển Uyển lại quay đầu nhìn về phía Thúy Lục, Thúy Lục thấp giọng nói: “Lúc thuộc hạ báo cáo, ta cũng không biết nhiều người có sở thích như vậy.”

Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ

Chương 441: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt