Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ

Chương 484: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

“Đi.”

Y không quay đầu, bình tĩnh lên tiếng.

Giản Hành Chi nhìn thấy người tới, cấp tốc phản ứng lại, ôm Tần Uyển Uyển hóa thành một luồng sáng, vội vã bay ra ngoài.

“Cô Đường!”

Lạc Bất Phàm chấn kinh nhìn người xuất hiện tại đó, Tạ Cô Đường quét một kiếm phá mở pháp trận, kiếm trên tay giương lên, ngăn chặn đường mà Giản Hành Chi và Tần Uyển Uyển rời đi: “Chưởng môn.”

“Con điên sao?” Lạc Bất Phàm cấp tốc nói: “Sư phụ con đang khổ sở duy trì kết giới ở Ranh giới sinh tử, y không chống đỡ được bao lâu.

Con có biết trước khi kết giới Ranh giới sinh tử hoàn toàn phá mở mà chưa g.i.ế.c Tà Thần, đám tà ma và Tà Thần liên thủ sẽ có kết quả gì không?!”

“Biết.”

Tạ Cô Đường bình tĩnh mở miệng.

Y nâng tay giơ kiếm lên, quỳ một chân xuống: “Cho nên Cô Đường tự thỉnh vào Ranh giới sinh tử, thay thế sư phụ, thành người bảo vệ đời kế tiếp của Vấn Tâm Kiếm.”

Lạc Bất Phàm ngây người, Tạ Cô Đường lãnh đạm lên tiếng: “Bản thân Cô Đường chạm đến Thiên Đạo, đạt tới kỳ Hóa Thần đại viên mãn, cận kề Độ Kiếp, bằng lòng trấn thủ Ranh giới sinh tử.

Nếu Tà Thần và Ranh giới sinh tử liên thủ, Cô Đường nguyện lấy hồn phách tu vi bổ khuyết phong ấn, đời đời kiếp kiếp không vào luân hồi, bảo vệ Tu chân giới ta vô ưu.”

“Sư huynh!”

Lạc Hành Chu nghe vậy kinh hãi: “Huynh nói cái gì?”

“Trên đời này không chỉ có một Lận Ngôn Chi…” Tạ Cô Đường ngước mắt nhìn Lạc Bất Phàm: “Xin Chưởng môn đáp ứng.”

Lạc Bất Phàm không nói nên lời.

Ông sững sờ nhìn Tạ Cô Đường, lúc này ông mới nhận ra Tạ Cô Đường đã đến kỳ Hóa Thần.

Vấn Tâm Kiếm không như tu luyện bình thường, đến kỳ Hóa Thần đã có đủ sức đánh với kỳ Độ Kiếp một trận.

Và cũng chỉ khi đến kỳ Hóa Thần, Vấn Tâm Kiếm mới có tư cách trở thành người bảo vệ Ranh giới sinh tử.

“Sư huynh …” Lạc Hành Chu nghe thấy lời của Tạ Cô Đường, lo lắng nói: “Cho dù huynh bổ khuyết mình vào kết giới, đời đời kiếp kiếp không nhập luân hồi, huynh cũng không đóng nổi Ranh giới sinh tử!”

“Ta có thể.”

“Huynh…”

“Y có thể.” Lời của Thượng Tuế truyền từ trên cao xuống.

Tất cả mọi người ngẩng đầu, chỉ thấy Thượng Tuế và Thái Hằng tiêu sái bay từ trên xuống.

Lạc Bất Phàm dẫn người quỳ gối: “Tiên quân, Giản Hành Chi…”

Thượng Tuế không nói lời nào, bà giơ tay lên, ngừng lời Lạc Bất Phàm: “Tà Thần vẫn còn.”

Tất cả ngây người, Lạc Bất Phàm lập tức quát lớn: “Bày trận!”

Chúng đệ tử tức khắc quy vị, bày trận chờ địch.

Thượng Tuế và Thái Hằng đứng trên cao nhìn chằm chằm pháp trận trung tâm.

Một luồng khí xanh chậm rãi bay lên giữa pháp trận, thiếu niên áo trắng cầm quạt xếp xuất hiện.

“Thượng Tuế, Thái Hằng…” Đối phương quan sát bọn họ một lượt, bùi ngùi: “Đã lâu không gặp, sao các người yếu dữ vậy?”

“Dù yếu, mai táng ngươi mười năm cũng không thành vấn đề.”

Thượng Tuế giơ tay lên, sấm sét ầm ầm đánh xuống người ở giữa.

Những người bên cạnh lập tức kết trận, mấy trăm thanh quang kiếm cùng nhắm về phía người trong pháp trận.

Tà Thần lạnh nhạt nhìn bốn phía, mỉm cười phe phẩy quạt: “Thân xác này mặc dù tốt, nhưng ta cũng không tham, tặng cho các người làm lễ ra mắt vậy!”

Dứt lời, sấm sét và quang trận cùng nhau đánh xuống, thân thể giữa pháp trận tan thành tro bụi, một luồng sáng xanh bay xa.

Lạc Bất Phàm dẫn đệ tử cầm kiếm đuổi theo, Thượng Tuế gọi bọn họ lại: “Đừng đuổi nữa.”

Lạc Bất Phàm dừng bước.

Thượng Tuế lạnh mắt nhìn phương hướng Tà Thần rời đi, nhắc nhở: “Đuổi theo chỉ chịu c.h.ế.t thôi.”

Vẻ mặt mọi người mang theo chút không cam lòng, nhưng cũng không dám nói nhiều.

Thượng Tuế xoay đầu nhìn Tạ Cô Đường quỳ gối dưới đất.

Cơ thể Tạ Cô Đường mang theo lớp pháp quang mà người thường không thể thấy, bà ngưng mắt quan sát Tạ Cô Đường, nhìn thấy quỹ đạo sao trên đầu y đã dịch chuyển khỏi quỹ đạo ban đầu, mở miệng khẳng định: “Cậu thăng cấp rồi.”

“Phải.”

“Tự nhìn trộm Thiên Đạo?”

“Phải.”

“Nếu không canh giữ nổi Ranh giới sinh tử, Tà Thần cũng không chết, cậu bằng lòng không vào luân hồi, lấy mạng ra đổi, bổ sung kết giới Ranh giới sinh tử?”

“Bằng lòng.”

“Cậu có biết bước thêm một bước nữa…” Thượng Tuế quan sát kỹ y: “Vấn Tâm Kiếm đại thành, cậu có thể phi thăng thượng giới, vĩnh thưởng tiên niên?”

“Ta biết.”

“Không hối hận?”

“Không hối hận.”

“Được.”

Thượng Tuế giơ tay, một pháp ấn rơi xuống trán Tạ Cô Đường: “Cậu trở về Ranh giới sinh tử thay sư phụ cậu.

Một khi xảy ra chuyện, cậu kích hoạt pháp ấn này, nó sẽ dùng thần hồn của cậu làm chất dinh dưỡng, bổ khuyết kết giới Ranh giới sinh tử.

Còn về Giản Hành Chi ——”

Tạ Cô Đường ngẩng đầu nhìn Thượng Tuế, Thượng Tuế xoay người: “Ta sẽ không truy đuổi nữa.”

“Đa tạ Tiên quân.”

Tất cả mọi người cung kính tiễn Thái Hằng và Thượng Tuế rời đi.

Bọn họ vừa đi, Lạc Hành Chu đã chạy lên, y nhìn Tạ Cô Đường, muốn nói gì đó nhưng lại nói không nên lời.

Tạ Cô Đường lẳng lặng nhìn y, thật lâu sau Tạ Cô Đường vươn tay xoa đầu Lạc Hành Chu.

Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ

Chương 484: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt