[THẬP NIÊN 80] Sống lại từ bỏ nhà chồng

Chương 23

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~2 phút

Tôi ngại để anh ấy bận rộn một mình, bèn tiếp tục chuẩn bị nhân bánh chẻo.

Cả hai đều không phải người nói nhiều, chỉ lặng lẽ làm việc.

Tình cờ ngẩng đầu, ánh mắt tôi không nhịn được lại hướng về phía Giang Duật.

Anh ấy có thói quen mím môi thành một đường thẳng, nhìn hơi nghiêm nghị.

Đây là lần đầu tiên tôi chăm chú nhìn anh ấy như vậy.

Lúc này mới phát hiện, sống mũi anh cao thẳng, ngũ quan tuấn tú.

Cả người cao ráo, cân đối.

Không gầy yếu như Giang Nghiệp Bình, nhưng cũng không vạm vỡ đến mức khiến người ta sợ hãi.

Anh ấy toát ra vẻ nho nhã, lịch thiệp, nhưng lại ẩn chứa sự cô ngạo và lạnh lùng đối lập.

Khí chất độc đáo đó, vừa hấp dẫn người khác, vừa khiến người ta ngần ngại vì sự xa cách trong đáy mắt anh.

Trong đầu tôi chợt bật ra một câu:

“Chỉ nên ngắm từ xa, không thể khinh nhờn.”

Đây là câu thơ tôi từng nghe từ lũ trẻ.

Thật sự rất hợp với anh.

Khi tôi đang ngẩn người, Giang Duật bất chợt ngẩng đầu nhìn sang.

Tôi bỗng thấy chột dạ, lập tức cúi đầu xuống.

Bị bắt quả tang đang lén nhìn, mặt tôi đỏ bừng. Mơ hồ nghe thấy tiếng anh ấy bật cười nhẹ. Tôi càng thêm xấu hổ, hận không thể tìm cái lỗ nào chui vào.

Anh ấy dường như rất hiểu sự lúng túng của tôi, chủ động lên tiếng xoa dịu bầu không khí:

“Sau Tết em định thế nào, tiếp tục quay về xưởng làm công, hay khởi nghiệp?”

Tôi không chút do dự:

“Khởi nghiệp.”

Đây vốn là mục đích ban đầu khi tôi đến thành phố G.

Trước tiên làm việc ở xưởng may, chỉ vì lạ nước lạ cái, lại không có vốn.

Giờ đã quen thuộc với nơi đây, cũng tích góp được chút tiền, đương nhiên phải lên kế hoạch.

Giang Duật gật đầu tán thành:

“Vậy cũng tốt, giờ làn sóng khởi nghiệp đang thịnh hành, em thông minh thế, nhất định sẽ nắm được cơ hội.”

Tôi sững sờ, ngây ngốc nhìn anh ấy.

Đây là lần đầu tiên có người khen tôi thông minh.

Hơn nữa còn từ miệng một giáo sư đại học du học về nước.

Tôi cảm thấy như được sủng ái mà lo sợ.

Đang định nói gì đó, bên ngoài lại vang lên tiếng gõ cửa.

[THẬP NIÊN 80] Sống lại từ bỏ nhà chồng

Chương 23