THIÊN KIM THẬT TRỞ VỀ, TA TRẢ LẠI THÂN PHẬN, THOÁT KHỎI LỒNG SON

5

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

Thế mà Chúc Thanh Dao không hề hay biết, thậm chí còn xếp họ ngồi sát cạnh nhau.

Tiệc còn chưa bắt đầu, hai vị phu nhân đã cãi vã không ngớt.

Sau khi nhận được tin, tổ mẫu đành đích thân ra hòa giải, mới vãn hồi được một chút hòa khí.

Người cuối cùng cũng không nhịn nổi, bảo Chúc Thừa Tuyển cho gọi ta đến viện.

Khi ta đến nơi, Chúc Thanh Dao đã quỳ rạp trên đất, giọng khản đặc, đầy uất ức:

“Loại trà ấy là trà thương dùng hàng kém giả tốt, con từ nhỏ chưa từng được uống trà ngon nên không phân biệt được.”

“Mối quan hệ giữa các vị phu nhân nương tử thế nào, tỷ tỷ cũng chưa từng nói rõ với con!”

“Con mới vừa hồi phủ, làm sao biết được ai thân ai sơ?”

Tổ mẫu nghe vậy, cảm thấy nàng nói có lý, liếc nhìn ta đầy trách móc:

“Thời Vận, Thanh Dao mới trở về chưa bao lâu, những chuyện này sao con không nói rõ với nó?”

Ta đã đoán trước sẽ có màn này, liền trình quyển sổ trong tay lên:

“Tổ mẫu, quyển sổ này ghi chép đầy đủ những việc cần chú ý trong yến tiệc.”

“Sổ này có hai bản, một bản do con giữ, bản còn lại đã giao tận tay muội ấy.”

Ban đầu, khi Chúc Thanh Dao vỗ n.g.ự.c cam đoan sẽ tự tay chuẩn bị yến thọ, còn ra vẻ đạo mạo đến hỏi han ta mấy lần trước mặt phụ thân.

Ta biết gì nói nấy, đem những điều kiêng kỵ trong ăn uống của đám quyền quý trong kinh thành từng tỉ mỉ kể rõ.

Ví như phu nhân Thiếu Khanh Hồng Lô Tự không ăn được lạc, ăn vào là nổi mẩn.

Tiểu công tử phủ Quốc cữu rất thích dự tiệc, nhưng lại không ăn được món chua cay, chỉ ưa ngọt.

Chúc Thanh Dao bề ngoài tỏ vẻ chăm chú, nhưng ánh mắt lại dán chặt vào móng tay sơn đỏ của mình, tâm trí bay đi đâu mất.

Ta biết nàng tai trái vào, tai phải ra, nên cũng không trông mong gì.

Chỉ cẩn thận chép lại từng điều một, rồi giao cho nàng trước mặt phụ thân và ca ca, chỉ nghĩ rằng mai sau có chuyện, đừng hòng đổ lên đầu ta.

Tổ mẫu mở sổ ra xem, càng xem càng tức, cuối cùng giận đến mức ném thẳng vào mặt Chúc Thanh Dao:

“Thời Vận đã ghi rõ ràng từng li từng tí, rõ ràng là ngươi không đọc kỹ.”

“Giờ có chuyện lại đổ thừa cho nó?”

Chúc Thanh Dao cắn môi, đôi mắt đảo loạn, rất nhanh liền nghĩ ra lời biện hộ:

“Tổ mẫu, những điều ấy con đều nhớ cả.”

“Chỉ là… những vị phu nhân tiểu thư ấy, con chưa nhận mặt hết, mới gây ra lỗi lầm…”

Tiệc đã sắp bắt đầu, dù tổ mẫu không tin lời nàng, cũng đành nhẹ giọng:

“Thôi được, con đi chuẩn bị tiếp đi.”

“Hôm nay khách khứa đều là người có thân phận, đừng để xảy ra thêm sai sót.”

Người sợ yến thọ hôm nay không phải náo nhiệt mà thành đại họa, nghĩ rằng có Chúc Thừa Tuyển ở bên, chắc sẽ không có chuyện gì.

Nhưng người không biết rằng, Chúc Thừa Tuyển tuy nghiêm cẩn, lại cực kỳ chiều chuộng đứa muội mới trở về.

Từ khi Chúc Thanh Dao trở lại, liền cấp cho nàng một khoản lớn làm phí đi lại.

Thế là nàng ngày ngày lui tới tiệc tùng cùng các phu nhân tiểu thư quyền quý trong kinh, thân thiết không kể xiết.

Trong mắt người ngoài, phụ thân nàng là Chúc Quang Đốc, giữ chức Ngự Sử Đại Phu, lại là môn sinh của Tể Tướng.

Mà Tể Tướng đã già, chỉ trong năm tới chắc chắn sẽ lui về, ai nấy đều đoán Chúc Quang Đốc là ứng cử viên tiếp theo.

Lại thêm Chúc Thừa Tuyển đính hôn với Quận chúa Giản An, mà nàng ta khắp nơi nâng đỡ Chúc Thanh Dao, giúp nàng thể diện ngút trời.

Vì thế đám tiểu thư quyền quý ai nấy đều nịnh bợ nàng.

Nàng mỗi ngày ăn ngon mặc đẹp, xiêm y lộng lẫy hơn người.

Nhưng lại chỉ lo ăn chơi hưởng lạc, chưa từng nghiêm túc ra chợ mua đồ một lần.

Ngược lại, có tiểu đồng đến bẩm với ta:

“Không ít lần sau khi tan tiệc, Chúc Thanh Dao đuổi hết nha hoàn ra ngoài, thay đồ, lén lút đến sòng bạc.”

Con nghiện cờ b.ạ.c mà, tay ngứa là chuyện thường.

Bán hết những gì có giá trị vẫn không đủ, ăn chặn ít ngân lượng trong yến thọ cũng là chuyện dễ hiểu.

Chỉ sợ lần này, tổ mẫu phải thất vọng rồi.

Yến thọ hôm nay, ắt sẽ vô cùng náo nhiệt.

10

Những yến tiệc có quy mô lớn trong kinh thành gần đây, đều theo lệ 8 món nguội, 18 món nóng.

Trong 8 món nguội, có một nửa là hải sản quý hoặc món mặn hiếm thấy.

Dù là món chay, cũng là sơn trân hải vị không mấy phổ thông.

Nhưng Chúc Thanh Dao từng mạnh miệng, nói chỉ cần 1/3 ngân sách của ta là đủ.

Mà trong ngân sách một ngàn lượng, nàng còn tham ô hơn phân nửa.

Vì thế, thật sự nàng chỉ còn chưa tới năm trăm lượng để tổ chức.

Dưới tay nàng lo liệu, trên bàn bày đủ 8 món nguội, toàn bộ là món chay giá rẻ, rau củ quả bình dân.

Một mảng xanh lè trải dài, khiến sắc mặt khách mời cũng xanh theo.

Đặc biệt là tổ mẫu, gương mặt xanh đến dọa người.

Nhưng trước mặt đầy khách khứa, người đành nén giận, gượng cười:

“Hôm trước đại sư Lý từng nói, năm nay khổ hạ, nên ăn nhiều rau quả.”

Quận chúa Giản An cũng vội hùa theo:

“ Đúng vậy, trong cung dạo gần đây cũng ăn toàn rau quả, thái y nói rất có lợi cho sức khỏe.”

Đám tiểu thư quyền quý nghe vậy mới miễn cưỡng gắp vài miếng nếm thử.

Nhưng chưa đầy nửa khắc, món nóng được dọn lên, ánh mắt mọi người lại trở nên khó xử.

Ta từng liệt kê cá thì lựa cá thì, dù giá cao, nhưng đảm bảo tươi mới.

Còn Chúc Thanh Dao để tiết kiệm, lại đi mua cá c.h.ế.t ươn từ thương nhân.

Cá thì cần tươi, mới được hấp nguyên con.

Nàng lại sợ lộ ra cá không tươi, bắt đầu bếp nêm nếm cực nặng.

Nhưng mắt cá đục ngầu, thịt cá bở nát, đám quý nữ không cần nếm, chỉ nhìn đã hiểu có vấn đề.

Tổ yến dành riêng cho nữ khách bị nàng thay bằng lê chưng đường phèn.

Ngay cả lê cũng không tươi, lê chín mềm nhũn, chẳng có chút óng ánh trong veo nào.

Buồn cười nhất là món cua nhồi cam.

Chúc Thanh Dao tiết kiệm đến mức dùng loại cam to vỏ dày nhưng không ngọt, ruột đào rỗng, bỏ vào chút thịt cua nhỏ, nhìn mà chán nản.

Tổ mẫu xấu hổ tới mức không dám ngẩng đầu.

Chưa kể, mỗi món ăn đều rất ít, có món còn không đầy một đĩa, phải lót lá sen bên dưới cho đủ.

Mà bàn tiệc của phủ Chúc thì rất lớn, nàng lại chọn loại đĩa to, kết quả 18 món nóng, mãi chỉ lên được 8 món.

THIÊN KIM THẬT TRỞ VỀ, TA TRẢ LẠI THÂN PHẬN, THOÁT KHỎI LỒNG SON

5