Tin sốt dẻo ! Thiên kim giả huyền học trở hào môn !

214

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

“Thần… Thần Quái Cục?” Đường thúc Vệ gia ngơ ngác hỏi, vẻ mặt đầy vẻ hoang mang.

“ Đúng vậy, Thần Quái Cục,” Mộc Tịch Vãn nhìn ông ta, bình thản giải thích, như thể đang nói một chuyện hiển nhiên. “Nói nôm na, đó là cục chuyên quản mấy chuyện linh tinh, kỳ quái thế này đấy.”

Sắc mặt Vệ Lương Sơn lúc này đã tối sầm lại. Ông lạnh lùng liếc nhìn người đường thúc trước mặt, giọng nói trở nên nhàn nhạt nhưng đầy uy lực:

“Đường thúc, ông cứ đợi công an đến gõ cửa đi. Từ giờ trở đi, tôi sẽ không giúp gì cho nhà ông nữa. Hai nhà chúng ta coi như đoạn tuyệt, từ nay về sau sống c.h.ế.t không liên quan!”

Nghe Vệ Lương Sơn nói xong, đường thúc Vệ gia tức đến run rẩy cả người. Ông ta trợn trừng mắt, ngón tay run rẩy chỉ thẳng vào Vệ Lương Sơn, biểu hiện rõ sự phẫn nộ tột cùng trong lòng:

“Mày… Mày, Vệ Lương Sơn, lẽ nào mày vì một con bé mà tuyệt tình như vậy sao?”

Vệ Lương Sơn vẫn giữ vẻ mặt vô cảm, ánh mắt lạnh lẽo nhìn đường thúc đang tức tối đến tái mặt.

“Đây là do chính ông ép buộc. Con gái tôi vì sự ích kỷ của ông mà chịu biết bao khổ sở, ông nghĩ tôi còn có thể bỏ qua cho các người sao? Ông cứ ở nhà mà đợi giấy triệu tập của công an đi.”

“À, còn nữa,” Vệ Lương Sơn nhấn mạnh, “Nể mặt ông là đường thúc của tôi, thân thiện nhắc nhở ông một câu. Người của Thần Quái Cục đều là những người có bản lĩnh thật sự, dù ông có trốn đi đâu, tôi tin họ cũng tìm được. Khi đó, ông lại phải thêm tội danh bỏ trốn nữa đấy!”

Nói xong, Vệ Lương Sơn không thèm để ý đến phản ứng của đường thúc nữa. Ông lạnh lùng nhìn nhóm người Vệ đường thúc, rồi tiếp tục nói:

“Chúng tôi phải khóa cửa đi về rồi, xin mời các vị nhanh chóng rời đi!”

Dứt lời, Vệ Lương Sơn cùng vợ bắt đầu thu dọn những đồ vật vừa mang vào nhà, chuẩn bị khởi hành về Kinh Thành.

Vệ Đường thúc lúc này đã tức đến nghẹn lời, mặt đỏ gay. Thấy vậy, Vệ Lương Kỳ vội đỡ lấy cha mình, vừa lớn tiếng gào :

“Vệ Lương Sơn, đồ lòng lang dạ sói! Nếu cha tao mà có mệnh hệ gì, tao nhất định bắt mày đền mạng!”

Giọng Vệ Lương Kỳ đầy phẫn nộ và hăm dọa, nhưng vợ chồng Vệ Lương Sơn vẫn dửng dưng như không nghe thấy. Vệ Lương Kỳ bất lực, đành cùng vợ đỡ bố đi về nhà, phía sau là Vệ Hồng Triết vẫn còn lải nhải đòi ăn kẹo.

Sau khi đám người Vệ đường thúc rời đi, Mộc Tịch Vãn nhìn Vệ Cẩn Dư vẫn còn ngơ ngác, sau đó quay sang nói với vợ chồng Vệ Lương Sơn:

“Chú Vệ, dì Vệ, sau khi linh hồn Cẩn Dư trở về, từ giờ về sau trí lực và cảm xúc của Cẩn Dư sẽ dần phục hồi bình thường.”

“Tuy nhiên, bây giờ Cẩn Dư sẽ phải từ từ trưởng thành lại, từ việc học kiến thức cho đến cách đối nhân xử thế. Tất cả đều phải học lại từ đầu.”

Vợ chồng Vệ Lương Sơn gật đầu hiểu rõ. Đúng vậy, con gái họ đã bị trì hoãn nhiều năm như vậy, chẳng khác nào phải bắt đầu trưởng thành từ tuổi lên 4. Nhưng họ nghĩ, chỉ cần con gái có thể khỏe mạnh, con đường phía trước chắc chắn sẽ ngày càng tươi sáng.

Trở lại Kinh Thành, Mộc Tịch Vãn đưa số điện thoại của cục trưởng Thần Quái Cục, Lê Gia Danh, cho Vệ Lương Sơn, rồi cùng gia đình họ Vệ và Vệ Cẩn Dư tạm biệt.

Những ngày tiếp theo, Mộc Tịch Vãn không đi đâu cả. Cô an tĩnh ở nhà, tận hưởng khoảng thời gian yên bình hiếm có. Cô cảm thấy kỳ nghỉ hè này trôi qua quá nhanh, chớp mắt đã đến ngày khai giảng.

Sát ngày khai giảng, Mộc Tịch Vãn bắt đầu chuẩn bị đồ đạc mang đến trường. Vài ngày trước khi cô đi, Mộc Cảnh Vũ đã về nhà, ở cùng gia đình mấy ngày rồi đưa cho cô một chùm chìa khóa.

Mộc Tịch Vãn lúc này mới biết, hóa ra anh hai mình cũng từng tốt nghiệp ở Kinh Đại. Chùm chìa khóa Mộc Cảnh Vũ đưa cho cô chính là căn hộ mà anh từng ở khi còn học đại học.

Bên cạnh đó, Mộc Tịch Vãn vẫn đều đặn châm cứu cho Gia Gia và Thiên Thiên. Bệnh tình của hai đứa trẻ đã có chuyển biến rất rõ rệt. Gia Gia đã đi bệnh viện kiểm tra, bác sĩ nói khối u trong não cậu bé đang dần co lại. Điều này càng củng cố thêm niềm tin của Mộc Tịch Vãn vào phương pháp điều trị của mình.

Những ngày trước khi nhập học, Mộc Tịch Vãn đều dành ban ngày để livestream, buổi tối lại gọi video trò chuyện với Dạ Mặc Diễm. Dù chỉ có thể nhìn nhau qua màn hình điện thoại, nhưng cả hai đều cảm thấy rất vui vẻ.

Sau khi không gian được mở rộng, bên trong không chỉ có thêm những viên đá chứa linh lực nồng đậm, mà còn xuất hiện một vài cuốn công pháp, bí tịch. Mộc Tịch Vãn lật được một cuốn sách hướng dẫn cách che giấu tu vi. Theo lời chỉ dẫn, cô điều chỉnh linh khí quanh mình xuống mức Luyện Khí nhị cấp.

Dù tu vi của cô đã đạt tới Trúc Cơ, khiến nhiều người khó lòng nhìn thấu, nhưng khi cô livestream, kỹ thuật vẽ bùa trong hư không đã khiến nhiều người trong giới huyền học nhận ra cô có linh lực.

Vì thế, để tránh những nghi ngờ không cần thiết, Mộc Tịch Vãn quyết định điều chỉnh linh lực xuống nhị cấp. Tu vi không quá cao sẽ khiến kẻ đứng sau màn yên tâm, giảm bớt những phiền phức và nguy hiểm không đáng có.

Ngày khai giảng, Mộc Tịch Vãn từ chối lời đề nghị đưa đi của gia đình, một mình vác ba lô đến trường. Sân trường Kinh Đại náo nhiệt vô cùng, khắp nơi tràn ngập những tân sinh đầy phấn khởi và các anh chị khóa trên nhiệt tình.

Ở quầy tiếp tân, Mộc Tịch Vãn nhận một tấm bản đồ, rồi dựa theo chỉ dẫn đi đến khu vực báo danh dành cho tân sinh.

Sau khi hoàn tất thủ tục nhập học, Mộc Tịch Vãn nhận được những vật phẩm cần thiết và chìa khóa ký túc xá. Dù cô có ý định ở ngoài, nhưng vẫn đăng ký một phòng ký túc xá để tiện nghỉ ngơi vào buổi trưa.

Khoa Huyền Thuật khác với các khoa khác, nó nằm trong một khuôn viên nhỏ riêng biệt. Có lẽ do chuyên ngành này quá ít người học, mỗi năm tuyển sinh rất ít, nên khoa Huyền Thuật thậm chí còn có một khu ký túc xá riêng. Môi trường ở đây cũng rất tốt, mỗi phòng chỉ có hai người ở.

Khi bước vào ký túc xá, Mộc Tịch Vãn cảm thấy rất hài lòng. Căn phòng rộng rãi, sáng sủa, cách bày trí đơn giản mà tinh tế. Ồ, tốt hơn hẳn so với ký túc xá thời còn học cấp ba của cô.

Mộc Tịch Vãn nhìn quanh một lượt, phát hiện trong phòng có hai chiếc giường, chiếc gần cửa đã được trải ga giường xong xuôi. Cô không chần chừ, đi đến chiếc giường gần cửa sổ, bắt đầu trải chăn ga mới nhận được.

Khi Mộc Tịch Vãn đang bận rộn, cô nghe thấy tiếng cửa mở. Cô ngẩng đầu lên, nhìn thấy một cô gái trẻ trung, xinh đẹp đang xách một vài túi đồ bước vào.

Cô gái đó nhìn thấy Mộc Tịch Vãn trong phòng thì sững sờ một lát, ngay sau đó nở một nụ cười rạng rỡ, nhiệt tình chào hỏi:

“Cậu… Cậu là Mộc Tịch Vãn phải không? Tớ đã xem livestream của cậu! Lúc đó tớ còn nghĩ, cậu là thủ khoa kỳ thi đại học năm nay, không biết có chọn chuyên ngành Huyền Thuật của Kinh Đại không, không ngờ lại thực sự gặp được cậu, lại càng trùng hợp hơn khi hai chúng ta còn ở chung một phòng ký túc xá! Tốt quá đi! Không ngờ cậu ở ngoài đời còn xinh hơn trên TV nữa!”

“À à, tớ quên giới thiệu,” cô gái vội vàng nói, “Tớ tên là Ngô Lăng Dao, năm nay 18 tuổi, đến từ Kinh Thành!”

Mộc Tịch Vãn hơi sững sờ trước tràng lời nói liên tiếp của Ngô Lăng Dao, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, mỉm cười lịch sự đáp lại:

“Chào cậu, tớ là Mộc Tịch Vãn. Sau này mong được cậu giúp đỡ nhiều!”

Mộc Tịch Vãn nói chỉ là lời khách sáo, nhưng Ngô Lăng Dao lại coi là thật. Cô cẩn thận quan sát Mộc Tịch Vãn, rồi nhận ra cô ấy đang ở mức Luyện Khí tầng hai.

Những đứa trẻ xuất thân từ các gia tộc huyền học như họ cũng có rất nhiều người chỉ ở Luyện Khí tầng một và tầng hai. Còn cô, Ngô Lăng Dao, dù là người thừa kế trực hệ của Ngô gia, cũng chỉ vừa mới tiến vào Luyện Khí tầng ba trong năm nay.

Mộc Tịch Vãn này không có môn phái, vậy mà có thể tu luyện đến Luyện Khí tầng hai, thực sự không tồi. Chẳng trách cô ấy có thể vẽ bùa trong hư không, chắc chắn vẽ bùa chính là sở trường của cô ấy rồi.

Ngô Lăng Dao nghĩ vậy, rồi vỗ vỗ n.g.ự.c mình, hào sảng nói:

“Vãn Vãn, cậu cứ yên tâm! Sau này ở trường, có tớ che chở cho cậu!”

Mộc Tịch Vãn bật cười nhìn Ngô Lăng Dao. Người bạn mới này của cô, rất đáng yêu!

Tin sốt dẻo ! Thiên kim giả huyền học trở hào môn !

214