Tin sốt dẻo ! Thiên kim giả huyền học trở hào môn !

215

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~6 phút

Khoa Huyền pháp vốn dĩ không có nhiều sinh viên, chỉ khoảng hai ba mươi người, vì vậy mọi người đều học chung một lớp. Mộc Tịch Vãn và Ngô Lăng Dao thu dọn đồ đạc xong xuôi, vội vã đến phòng học để đăng ký.

Khi hai người bước vào, trong phòng đã có rất nhiều bạn học. Mộc Tịch Vãn và Ngô Lăng Dao tìm một chỗ trống rồi ngồi xuống.

Thần sắc Mộc Tịch Vãn bình tĩnh, lặng lẽ quan sát những người xung quanh. Hầu hết trên người họ đều có linh khí vờn quanh. Với linh khí Luyện Khí tầng hai, Mộc Tịch Vãn cũng không hề nổi bật trong lớp học này. Có một vài người không có linh khí d.a.o động, Mộc Tịch Vãn cẩn thận nhìn tướng mạo của họ, mới biết những người này đến học hoàn toàn vì thấy Huyền học thú vị.

Mộc Tịch Vãn kín đáo thu ánh mắt lại, lấy điện thoại ra, lặng lẽ chờ thầy cô. Chuyên ngành của họ khác với những chuyên ngành khác. Sinh viên các khoa khác phải trải qua huấn luyện quân sự, nhưng họ thì không. Thay vào đó, mỗi ngày họ đều có một khóa học sớm, đó là... tu luyện tọa thiền!

Khi tọa thiền, mọi người có thể dùng tâm pháp truyền thừa của gia tộc mình, hoặc dùng tâm pháp được thầy giáo truyền thụ. Hơn nữa, trong học viện của họ còn có một đài cao riêng, nơi có thể nhận nhiệm vụ. Hoàn thành nhiệm vụ sẽ nhận được điểm học phần tương ứng. Tích lũy đủ học phần là có thể nhận bằng tốt nghiệp.

Những điều này Mộc Tịch Vãn đều đọc được trong tài liệu giới thiệu chuyên ngành. Cô nghĩ, nếu ở đây có thể học được thêm nhiều kiến thức Huyền học, cô sẽ tốt nghiệp đúng hạn. Còn nếu không đáng để lãng phí thời gian, cô sẽ tích lũy đủ học phần để tốt nghiệp sớm.

Đang lúc Mộc Tịch Vãn chìm trong suy tư, một giọng nói chói tai chợt vang lên:

“Nam Cung Tinh, không ngờ cậu thật sự dám đến đây học. Tôi đã nói không cho cậu tới rồi mà? Chẳng lẽ cậu muốn nếm thử hậu quả của việc đắc tội với tôi sao?”

Mộc Tịch Vãn quay đầu lại, thấy một cô gái mặc Hán phục trắng, hơi mập mạp, đang vênh váo, dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn chằm chằm một nam sinh có vóc người gầy gò.

“Cô gái này là Bạch Duyệt Toàn, con gái duy nhất của Bạch gia. Hiện cô ta đang ở Luyện Khí tầng bốn, tu vi khá trong lớp chúng ta. Nhưng lớp này còn có một nhân vật thiên tài, ừm, chính là cậu ta!”

Ngô Lăng Dao vừa nói vừa chỉ về phía một nam sinh đang ngủ.

Mộc Tịch Vãn nhìn theo hướng tay Ngô Lăng Dao, thấy cậu nam sinh kia hoàn toàn phớt lờ sự ồn ào xung quanh, vẫn ngủ say.

“Cậu ta là Dịch Tinh Duệ, thiên tài của Dịch gia. Hiện đã là Luyện Khí tầng sáu. Cậu phải biết, gia chủ Bạch gia, cũng là bố của Bạch Duyệt Toàn, tu vi cao nhất trong các Huyền học thế gia, hiện tại cũng mới ở Luyện Khí tầng chín! Mà Dịch Tinh Duệ mới chỉ 17 tuổi, 17 tuổi đã đạt tới Luyện Khí tầng sáu, cậu ta đích thực là nhân vật cấp bậc thiên tài!”

Mộc Tịch Vãn dường như đã nghe ông bác hai nhắc đến chuyện thiên tài của Dịch gia. Cô lặng lẽ quan sát, thấy lớp linh khí màu trắng bao quanh Dịch Tinh Duệ quả thực nồng đậm hơn hẳn so với những người khác.

Mộc Tịch Vãn thu ánh mắt lại, lần nữa dồn sự chú ý về phía Bạch Duyệt Toàn.

Nam Cung Tinh đầy vẻ khó chịu nói:

“Bạch Duyệt Toàn, trường này là nhà cô mở sao? Cô nói không cho tôi đến thì tôi không được đến à? Cô lấy đâu ra cái mặt đó?”

Lúc này, bên cạnh Bạch Duyệt Toàn còn có vài cô nàng “tùy tùng”. Một trong số đó cao giọng nói:

“Nam Cung Tinh, cậu nghĩ Nam Cung gia các người còn giống như trước đây, đứng đầu các gia tộc Huyền học à? Nam Cung gia các người đừng nói là đã bị loại khỏi Tứ đại gia tộc, đến cả Dư gia chúng tôi cũng mạnh hơn các người rất nhiều! Nếu đổi lại là tôi, tôi đã chẳng còn mặt mũi để ra khỏi nhà rồi. Còn cậu thì hay thật, còn đòi đến học chung trường với chúng tôi. Cậu không sợ mất mặt à? Duyệt Toàn không cho cậu tới là vì tốt cho cậu đấy, tránh để cậu ở đây phải xấu hổ!”

Cô gái nói chuyện tên là Dư Diệp Doanh, là người của Dư gia. Dư gia trước kia chỉ đứng sau Tứ đại gia tộc Huyền học. Mấy năm gần đây, Nam Cung gia ngày càng suy yếu, đã bị loại khỏi bảng xếp hạng thế gia. Từ đó, Dư gia bắt đầu hoạt động mạnh mẽ hơn, rõ ràng nhất là quan hệ với Bạch gia ngày càng tốt.

Lúc này, Nam Cung Tinh nhìn mấy người trước mắt, hai mắt đỏ ngầu như sắp phun lửa, hai bàn tay siết chặt. Những người này thật sự quá đáng! Nhưng họ lại là con gái, hắn thật sự không có cách nào ra tay. Nam Cung Tinh đầy phẫn hận, buông nắm đấm, quay người về chỗ ngồi.

“Sao nào? Muốn động tay động chân sao? Nhưng cậu đánh thắng được tôi không? Tu vi của tôi cao hơn cậu đấy!”

Bạch Duyệt Toàn vừa nói vừa khoa tay múa chân một chút, rồi như nghĩ ra điều gì, cô ta cười nói:

“Nam Cung Tinh, hay là thế này đi. Trong trường không được đánh nhau, vậy chúng ta tỷ thí vẽ bùa đi. Nếu cậu thắng, cậu cứ ở lại trường. Còn nếu cậu thua, thì xin mời cậu cuốn xéo về Nam Cung gia, sau này đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa!”

Bạch Duyệt Toàn nói xong, lộ ra vẻ kiêu ngạo. Dù sao vẽ bùa từ trước đến nay là sở trường của cô ta, hơn nữa, hiện tại cô ta có thể tùy tay vẽ ra bùa chú trung cấp, ngay cả bố cô ta cũng phải khen ngợi.

Sở dĩ Bạch Duyệt Toàn nhắm vào Nam Cung Tinh, là do bố cô ta ám chỉ. Bạch Duyệt Toàn hiểu rõ ý đồ của bố, ông ấy lo lắng Nam Cung gia sẽ có ngày Đông Sơn tái khởi. mặc dù một thế gia đã suy bại, muốn làm lại từ đầu đâu có dễ. Nhưng có thể dẫm lên gia tộc từng áp chế mình ngày xưa khiến toàn thân Bạch Duyệt Toàn trào dâng khoái cảm.

Lời của Bạch Duyệt Toàn vừa thốt ra, các bạn học trong phòng đều có biểu cảm khác nhau. Những người quen biết cô ta, ngoài mặt không nói gì, trong lòng lại thầm khinh thường. Vẽ bùa đúng là thế mạnh của Bạch Duyệt Toàn, hơn nữa tu vi của cô ta cũng cao hơn Nam Cung Tinh một bậc, trận tỷ thí này đối với Nam Cung Tinh kết quả là đã định sẵn.

Còn những bạn học không quen biết Bạch Duyệt Toàn thì đều nhìn Nam Cung Tinh với vẻ hóng kịch, lòng đầy chờ mong câu trả lời của cậu.

Nam Cung Tinh lúc này cũng hiểu rõ, đây là một trận tỷ thí đã định trước thất bại. Nhưng hắn lại không thể từ chối. Nếu thật sự không dám ứng chiến, người ngoài chắc chắn sẽ càng coi thường Nam Cung gia hơn, thậm chí còn đồn đại rằng Nam Cung gia đến cả dũng khí tham gia tỷ thí cũng không có.

Nghĩ đến đây, Nam Cung Tinh nghiến chặt răng, vừa định mở miệng đồng ý tỷ thí. Đúng lúc này, một giọng nữ trong trẻo từ phía sau truyền đến:

“Cậu ấy ngại tỷ thí với con gái, hay là để tôi đấu với cô đi!”

Nam Cung Tinh nghe thấy giọng nói có chút xa lạ, hắn ngạc nhiên quay đầu lại. Khi nhìn thấy Mộc Tịch Vãn, hắn hơi sững người, sau đó liền đoán ra thân phận của cô.

Tin sốt dẻo ! Thiên kim giả huyền học trở hào môn !

215