Tình Vấn Vương Cùng Chú Quý

Chương 10

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~3 phút

20.

Quý Lẫm vẫn mặc chiếc áo thun trắng đó.

Nhưng kích cỡ chiếc áo này hơi nhỏ, sau khi Quý Lẫm mặc vào, hình in trên áo lập tức trở nên nổi bật như hình 3D.

Tôi lẩm bẩm: "Em mặc vào còn chẳng có hiệu ứng này..."

Vừa nghe xong, sắc mặt Quý Lẫm vốn vừa dịu đi đôi chút lập tức tối sầm lại.

Anh nắm lấy vạt áo, định cởi ra, nhưng bị tôi vội vàng ngăn lại: "Em cũng sẽ mặc mà!"

Quý Lẫm dừng động tác cởi áo, nhướng mày hỏi.

"Đồng phục thống nhất cho hoạt động tập thể lớp." Tôi thở dài: "Ngay cả người nhà cũng phải mặc đồ như này".

Anh nhạy bén nắm lấy từ khóa: "Người nhà?"

"Trưởng bối chăm sóc em cũng như người nhà mà!"

Tuy hơi vô lý nhưng tôi vẫn cố cãi, vừa đối diện với ánh mắt nguy hiểm của Quý Lẫm, tôi lập tức chột dạ.

"Có trưởng bối nào lại hôn cháu mình đến mức chân mềm nhũn không?"

Tôi bị hỏi cho á khẩu, đành phải buông xuôi: "Vậy thì sao?"

"Dù giai đoạn mập mờ trước khi yêu sẽ khiến mấy cô gái nhỏ như em rung động." Quý Lẫm 'chậc' một tiếng, dịu giọng lại: " Nhưng anh không nhịn được nữa."

"Cửi khô bén lửa, cháy rồi không cứu được nữa à?"

Nhớ lại chuyện Đường Thuật từng nói Quý Lẫm vẫn còn độc thân đến tận bây giờ, tôi không nhịn được nói ra.

Anh mỉm cười: "Em nói thế cũng không sai."

"Yêu từ cái nhìn đầu tiên là một điều bí ẩn. Nhưng anh không hề nghĩ như vậy khi nhìn thấy em lúc nhỏ."

Quý Lẫm nhìn tôi từ trên xuống dưới, vừa cười vừa mắng: "Cũng không hiểu tại sao lại bị ma xui quỷ khiến như vậy nữa."

"Sao để ý đến em lại gọi là bị ma xui quỷ khiến?"

Tôi không chịu thua, ưỡn n.g.ự.c lên: "Xin lỗi nhé, em cũng được xem là đại mỹ nữ đấy!"

"Mỹ nữ thì cũng đúng, còn 'đại'..."

Quý Lẫm lười biếng dựa vào ghế sofa, nhướng mày nhìn tôi.

Tôi tức đến mức chụp lấy gối ôm ném thẳng vào người anh: "Vậy thì em vẫn còn là cỏ non đấy nhé!"

Mắt Quý Lẫm sáng rực lên: "Vậy em có đồng ý để con trâu già này gặm không?"

"Ai lại tự gọi mình là trâu già thế?"

"Trâu già cũng tốt mà, siêng năng cày cuốc."

Quý Lẫm vừa nói xong, đột nhiên xoa xoa ấn đường: "Có chuyện rồi."

"Sao cơ?"

Tôi còn chưa kịp thoát khỏi sự kinh ngạc vì sự vô liêm sỉ của Quý Lẫm thì đã bị câu nói kia dọa giật cả mình: "Có chuyện gì vậy?"

"Anh nhận ra mình không nhịn được nữa rồi."

Anh bước về phía tôi, hai tay đặt trên tay vịn ghế sofa, hormone nồng đậm đến mức khiến mặt tôi nóng bừng lên.

Nhưng ngay giây tiếp theo, chút không khí mập mờ này đã bị nhân vật hoạt hình ngay trước mắt tôi phá hỏng hoàn toàn.

Quý Lẫm nhận ra sự mất tập trung của tôi, cúi đầu nhìn theo ánh mắt của tôi rồi tối sầm mặt lại.

Anh tức đến mức bật cười: "Bây giờ anh thật sự nghi ngờ lý do em chịu đồng ý với anh."

"Vì khuôn mặt của anh à?"

Tôi mạnh dạn đoán, rồi liếc nhìn nhân vật hoạt hình trước n.g.ự.c Quý Lẫm, tặc lưỡi một cái: "Thật ra cũng là do thèm cơ thể anh."

Quý Lẫm tức giận nhéo mặt tôi, nghiến răng: "Em biết cách phá hỏng bầu không khí thật đó!"

Lúc anh nói những lời ấy, nghe cứ như anh đang kìm nén cả một nỗi bất lực không biết trút vào đâu.

"Đừng quá chú trọng vào ngoại hình." Quý Lẫm lườm tôi: "Anh biết nấu ăn, còn có thể bảo vệ em, em hãy nhìn sang mấy mặt khác nữa!"

"Con người là động vật sống bằng thị giác mà!"

Tôi không hề sợ hãi, vòng tay qua cổ Quý Lẫm, mỉm cười nói: "Vậy xin hỏi, chú Quý đã nghĩ ra cách để nói chuyện với bố cháu chưa ạ?"

Mặt Quý Lẫm đơ ra, khẽ chửi một tiếng "chết tiệt".

Tình Vấn Vương Cùng Chú Quý

Chương 10