TÔI MỞ QUÁN ĂN TRONG GAME KINH DỊ

Tôi Mở Lớp Dạy Nấu Ăn Ở Trường Mầm Non Kinh Dị - Chap 5

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

Thấy tôi im lặng lâu, cậu bé có vẻ lo lắng, ghé sát tai tôi nói: “Ngày động đất đó, chính Bá Thiên đã dũng cảm dẫn chúng con chạy ra ngoài, cậu ấy là anh hùng của chúng con! Tất cả chúng con đều rất thích cậu ấy, cô có thể cũng thích cậu ấy không?”

Chạy ra ngoài? Tôi không nhịn được đưa mắt nhìn Long Bá Thiên đang đá chăn trong góc. Trên eo cậu bé có một vết rách lớn, gần như cắt đôi, m.á.u chảy ròng ròng làm chăn cũng ướt đẫm.

Vết thương vẫn chưa lành, chưa được thanh tẩy.

Tôi lấy lại bình tĩnh, mỉm cười xoa đầu Thiên Hựu. Cái đầu của cậu bé ban đầu bị mất một mảng lớn giờ chỉ còn một vết lõm nhỏ, đã hồi phục được phần lớn.

Cậu bé này ăn uống rất ngoan, rất ngon, vì thế đã được thanh tẩy, chứng mất hồn giảm bớt, và nhớ lại được ký ức về trận động đất. Nhưng cậu bé vẫn chưa nhớ ra mình đã chết...

Xem ra việc chữa bệnh này, vẫn cần phải tiến hành từ từ.

“Trong lòng cô, cô cũng rất thích Bá Thiên.”

“Tuyệt vời! Cảm ơn Hiệu trưởng! Bá Thiên là anh em tốt của con, con muốn lớn lên cùng cậu ấy!” Sau khi nhận được lời hứa, Tiểu Thiên Hựu nhảy tưng tưng quay về, chu đáo kéo chăn đắp lên bụng nhỏ cho Long Bá Thiên.

Tôi lặng lẽ nhìn cảnh tượng này, khẽ cúi đầu xuống vì đau lòng. Nhưng các bé ơi, các con đã c.h.ế.t rồi...

7.

Buổi chiều, các bé quỷ nhỏ nghe nói sắp có tiết học lao động, lập tức ỉu xìu. Chúng nằm dài ra bàn, không còn chút sức sống nào, muốn giở trò lười biếng để không phải đi.

Long Bá Thiên lại chống hai tay béo múp vào hông, khuôn mặt mũm mĩm đầy vẻ nghiêm túc, quát lớn mọi người: “Xếp hàng, xem ai dám không nghe lời Hiệu trưởng, c.h.é.m ngay lập tức!”

“…” Lũ quỷ nhỏ bị đe dọa tàn nhẫn, chúng lập tức ôm lấy cổ, ngoan ngoãn xếp hàng.

Nhìn thấy cảnh này, tôi không khỏi ho khan hai tiếng, cảm thấy xấu hổ vì đã nhận một tên đại gian thần làm thân tín.

Các bé ngoan ngoãn đi theo tôi, uốn lượn qua những khúc quanh để đến nhà bếp của căng tin.

Nhà bếp có tổng cộng 10 bếp, trên đó bày đầy ắp các nguyên liệu: cải thảo, trứng gà, cá, hạt dẻ...

Nhờ có hộp nguyên liệu mà mỗi loại đều được cung cấp không giới hạn, mỗi đứa trẻ đều có thể nhận được một lượng nguyên liệu bằng nhau.

Tôi lại lấy ra đạo cụ [Biến đá thành vàng] có được từ phó bản bệnh viện, phù phép tất cả dụng cụ nấu ăn ở đây. Như vậy, mỗi đứa trẻ đều có thể có một bộ dụng cụ nấu ăn có chức năng “nấu ra món mà quỷ quái cũng có thể nếm được ”.

Lũ quỷ nhỏ ở dưới sờ vào các nguyên liệu mới mẻ, ồn ào như một cái chợ. Tôi ho hai tiếng, ra hiệu cho mọi người im lặng. Rồi tôi đi đến bục giảng phía trước để bắt đầu dụ dỗ bọn trẻ.

“Cả nước này, chỉ có nhà trẻ Mùa Xuân của chúng ta mới có lớp dạy nấu ăn cao cấp như vậy! Chỉ có những em bé xuất sắc nhất, thông minh nhất mới đủ tư cách học nấu ăn với cô!”

“Để Hiệu trưởng xem, ai là em bé xuất sắc nhất, thông minh nhất nào?”

Ngay lập tức, những con quỷ nhỏ đang ngơ ngác đồng loạt ngẩng đầu lên. Chúng cố gắng giơ tay, nhón chân lên vì sợ tôi không thấy.

“Hiệu trưởng, con con con!”

“Hiệu trưởng, con sẽ học nấu ăn với cô!”

“Hiệu trưởng, con cũng muốn học!”

Thấy bên dưới lại bắt đầu ồn ào như cái chợ, tôi nghiêm mặt vỗ bàn.

“Mắt bé!”

Lũ quỷ nhỏ dừng lại, theo bản năng gào lên trả lời, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng.

“Nhìn cô!”

Tôi tiếp tục: “Miệng bé!”

Gen di truyền của lũ quỷ nhỏ được kích hoạt, chúng hét đến đỏ cả mặt.

“Không nói!” Tôi hài lòng gật đầu, bắt đầu hướng dẫn từng bước một.

Lũ trẻ ngay lập tức hào hứng cầm dụng cụ, nghiêm túc làm theo. Nhìn cảnh tượng kỳ lạ nhưng dễ thương này, khán giả xem chương trình trực tiếp đều bật cười ngất.

[Đây chẳng phải là yêu cầu của ông chủ: 22 tuổi nhưng có 20 năm kinh nghiệm làm việc sao?]

[Có nhận đặt tiệc không? Tôi kết hôn lần hai, định nhờ nhà trẻ của cô tổ chức tiệc cưới.]

[Đề nghị áp dụng trên toàn quốc, nửa đời còn lại tôi chỉ muốn ăn bám các cháu.]

[ Tôi đã nói mà, để trẻ con nấu ăn là hợp lý nhất. 4 giờ chiều nhà trẻ tan học, sau đó các bé đi chợ nấu cơm, ba mẹ 6 giờ tan làm về nhà là có cơm ăn ngay.]

8.

Tiết học nấu ăn đầu tiên kết thúc, không ngoài dự đoán, tất cả đều thất bại.

Trứng thì cháy khét, cải thảo thì chưa chín, hạt dẻ thì nát bét, cá thì tanh tưởi. Lũ quỷ nhỏ mặt mày ủ rũ, cúi đầu không nói lời nào.

Hai phút sau, một con quỷ nhỏ bật khóc. Ngay sau đó, cả phòng học lao động đồng loạt òa khóc.

Chậc, đau đầu quá!

Tôi dùng hết mọi cách để dỗ dành, nhưng không có tác dụng. Cuối cùng, tôi đành phải liều lĩnh, lấy cuốn [Cẩm Nang Nuôi Dạy Con Cái] đã mua ra.

Bước một, tâng bốc bằng những lời hay ý đẹp.

“Lần đầu tiên lên lớp học lao động mà các con đã tuân thủ trật tự, không quấy phá, cô thật sự rất ngưỡng mộ các con. Sao mà giỏi thế, ngoan thế này chứ!”

Lũ quỷ nhỏ đang gào khóc dựng tai lên, tiếng khóc dần nhỏ lại. Thấy vậy, tôi vô cùng kinh ngạc.

Hả? Hả? Hả? Thật sự có tác dụng sao?

Bước hai, tán dương hành vi tốt.

“Hiệu trưởng rất thích bộ dạng các con nghiêm túc học nấu ăn. Các con thật giỏi, các con là niềm tự hào nhỏ bé của Hiệu trưởng!”

Một vài con quỷ nhỏ đang thút thít nhất thời quên cả khóc, ngẩng khuôn mặt nhỏ lên, háo hức lắng nghe lời khen ngợi của tôi.

Bước ba, giáo dục vượt khó.

“Thắng không kiêu, bại không nản. Kẻ mạnh không bao giờ sợ thất bại, bởi vì khi thất bại, họ sẽ đứng dậy! Để cô xem, ai là kẻ mạnh mẽ nhất của nhà trẻ Mùa Xuân!”

Lũ quỷ nhỏ lập tức lên tinh thần, vừa khóc vừa gào thét đáp lại.

“Con là mạnh nhất!”

“Con mới là mạnh nhất!”

“Con cũng là mạnh nhất!”

Bước bốn, khích lệ, hướng dẫn.

“Hiệu trưởng tin tưởng các con, tiết học lao động ngày mai chắc chắn sẽ làm tốt hơn. Nói to cho cô biết, các con có tin tưởng vào bản thân không?”

Lũ quỷ nhỏ hoàn toàn ngừng khóc, đồng loạt siết chặt nắm tay, lau nước mắt, khuôn mặt nhỏ đầy vẻ quyết tâm.

“Có ạ!” Tiếng gào thét non nớt khiến những chú chim trên cành hoảng sợ bay đi, ngay cả những con quỷ dị đi ngang qua bên ngoài nhà trẻ Mùa Xuân cũng giật mình.

TÔI MỞ QUÁN ĂN TRONG GAME KINH DỊ

Tôi Mở Lớp Dạy Nấu Ăn Ở Trường Mầm Non Kinh Dị - Chap 5