TÔI MỞ QUÁN ĂN TRONG GAME KINH DỊ

Tôi Mở Lớp Dạy Nấu Ăn Ở Trường Mầm Non Kinh Dị - Chap 6

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

9.

Kể từ khi nhà trẻ Mùa Xuân mở lớp dạy nấu ăn, các vị phụ huynh quỷ quái phát hiện con cái mình đều trở nên kỳ lạ.

Gia đình thứ nhất. Ba của Long Bá Thiên thấy con trai về nhà chỉ ôm sách đọc, không còn nghịch phá hay tháo dỡ đồ chơi nữa.

“Bảo bối, tối nay con muốn nghe chuyện gì trước khi đi ngủ không?”

Long Bá Thiên với vẻ mặt thâm trầm, đóng cuốn sách công thức lại: “Nghe chuyện gì mà nghe, đi ngủ sớm đi, mai con còn cả đống việc ở nhà ăn nữa ạ.”

Gia đình thứ hai. Mẹ của Lâm Chi Chi thấy con gái về từ nhà trẻ cứ ủ rũ. Cô giật mình, sợ con bị bắt nạt nên vội vàng hỏi han: “Sao thế Chi Chi? Có phải có bạn nào bắt nạt con không?”

Lâm Chi Chi căng mặt, siết chặt nắm tay đ.ấ.m mạnh xuống bàn: “Trình Tiểu Khải thật là có bệnh! Không ăn hành thì phải nói sớm đi, cứ để con cho vào mì rồi mới than phiền.”

Gia đình thứ ba. Mẹ của Phương Thiên Hựu thấy con mình đột nhiên tỉnh giấc giữa đêm, cô lo lắng ôm cậu bé vào lòng vỗ về: “Sao thế bảo bối? Gặp ác mộng à? Có mẹ ở đây, đừng sợ.”

Phương Thiên Hựu lập tức bật dậy khỏi giường, chạy ra ngoài: “Chết rồi, đậu que con phơi trên sân thượng chưa cất! Ngày mai nấu bún thịt heo hầm cần dùng đến.”

Gia đình thứ tư. Trình Tiểu Khải bị cảm nhẹ, sợ thuốc đắng nên khóc lóc không chịu uống.

Ba Trình xót con, nói: “Thôi, ngày mai con xin nghỉ một ngày ở nhà trẻ nhé?”

Trình Tiểu Khải đang thoi thóp chợt giật mình ngồi dậy, run rẩy nói: “Đỡ con dậy uống thuốc, ngày mai con là bếp trưởng ở nhà ăn!”

Gia đình thứ năm. Mẹ của Tô Tiểu Vân vui vẻ chuẩn bị váy áo cho con gái đi học vào ngày mai: “Bảo bối, ngày mai mặc váy công chúa màu trắng nhé?”

Tô Tiểu Vân lắc đầu, mặt nghiêm nghị: “Dễ bẩn lắm ạ, có cả đống rau củ cần phải rửa, mặc đồ màu đen đi mẹ.”

Các vị phụ huynh quỷ quái đều thấy phong cách của con cái mình thay đổi, vô cùng hoang mang. Chuyện gì thế này? Sao con mình vào nhà trẻ xong lại kỳ lạ thế?

Thế là tất cả các vị phụ huynh quỷ quái đều quyết định, đến ngày hội mở cửa dành cho phụ huynh, họ nhất định phải đến nhà trẻ Mùa Xuân để tìm hiểu cho ra nhẽ.

10.

Ngày hội mở cửa dành cho phụ huynh, đài truyền hình thành phố đã cử phóng viên đến phỏng vấn trực tiếp.

Điều này có nghĩa là, nếu nhà trẻ Mùa Xuân thể hiện tốt, rất có khả năng sẽ được đánh giá là nhà trẻ kiểu mẫu xuất sắc cấp thành phố!

Tôi dẫn một vài con quỷ nhỏ thường ngày khá điềm tĩnh ra cổng để đón tiếp. Long Bá Thiên và Phương Thiên Hựu mỗi người cầm một đầu biểu ngữ chào mừng màu đỏ, khuôn mặt béo tròn đầy vẻ nghiêm túc.

Các vị phụ huynh quỷ quái đến nơi, khi phát hiện ra tôi là người chơi, là con người, tất cả đều biến sắc, nhìn tôi đầy cảnh giác và sát khí.

“Cô là con người, cô có âm mưu gì?”

“Cô trà trộn vào đây để làm gì con tôi?”

“ Tôi thấy cứ g.i.ế.c quách đi, cho đỡ hậu hoạn!”

“ Đúng, trước khi cô ta gây hại đến thế giới quỷ dị, hãy xử lý cô ta!”

Các vị phụ huynh quỷ dị không hề kiêng nể, bàn bạc cách g.i.ế.c tôi ngay trước mặt các con mình.

Những con quỷ nhỏ vốn ngoan ngoãn, đang được tôi nắm tay để chào đón khách, ngay lập tức ngây người, rồi sau đó bật khóc nức nở.

“Ba, nếu ba làm tổn thương Hiệu trưởng, con sẽ không nói chuyện với ba cả đời!”

“Bảo bối, ba đùa thôi mà, ha ha ha ha ha.” Ba của Long Bá Thiên cười gượng gạo, lườm tôi một cái.

“Mẹ, mẹ không được g.i.ế.c Hiệu trưởng yêu quý nhất của con, huhuhuhu.”

“Cái gì? Bảo bối, không phải mẹ mới là người con yêu quý nhất sao?” Mẹ của Phương Thiên Hựu đau lòng, liếc tôi đầy bực tức.

Thấy lũ trẻ ôm lấy chân tôi, vây chặt lấy tôi, các vị phụ huynh quỷ quái đành phải tạm thời thay đổi chiến lược.

“Khốn kiếp, con người này đã mê hoặc con tôi!”

“Đợi ngày hội kết thúc rồi lén lút giết, kẻo bọn trẻ đau lòng.”

“ Đúng vậy, ngày mai tôi sẽ chuyển trường cho con, ai biết con người này sẽ làm hại con tôi lúc nào.”

11.

Khi tôi dẫn các vị phụ huynh quỷ quái và các phóng viên đi tham quan nhà trẻ, lũ quỷ nhỏ đã chuẩn bị sẵn sàng trong bếp.

Khi các vị phụ huynh bước vào, tiếng hét đầy nội lực của Long Bá Thiên vang lên: “Chào mừng tất cả mọi người đến tham quan ngày hội ẩm thực của nhà trẻ Mùa Xuân!”

“Chào mừng mọi người!”

“Nhiệt liệt chào mừng!”

Lũ quỷ nhỏ tỏ ra lịch sự, trưởng thành và điềm đạm chào hỏi các vị quỷ lớn. Các vị phụ huynh quỷ dị vô cùng ngạc nhiên trước sự thể hiện của con mình, trong lòng vừa kiêu hãnh vừa tự hào.

Nhưng khi họ nhìn thấy những đứa con bé bỏng của mình cầm những con d.a.o làm bếp lạnh lẽo, nụ cười trên môi họ bỗng đông cứng lại.

“Bắt đầu cắt rau củ!” Long Bá Thiên đội mũ đầu bếp trắng, oai phong ra lệnh.

Lũ quỷ nhỏ cùng nhau cổ vũ, rồi vung d.a.o múa một màn trình diễn điêu luyện. Phượng hoàng bằng củ cải, hoa cúc bằng đậu phụ, hoa hồng bằng dưa chuột, lồng đèn bằng bí ngô... Tất cả đều sống động như thật.

Những vị phụ huynh quỷ quái trên khắp cả nước đang xem trực tiếp qua tivi đều sững sờ. Họ quay đầu lại nhìn đứa con đang lăn lộn trên sàn nhà, nước mũi chảy ròng ròng mà họ đang nuôi nấng, không dám tin vào mắt mình.

“Giả tạo, tất cả đều là kịch bản!”

“Tất cả chỉ là hiệu ứng diễn xuất, đừng tin!”

Các phóng viên quỷ quái phụ trách chương trình trực tiếp còn chưa hết sốc, thì chương trình biểu diễn thứ hai của lớp học lao động nhà trẻ Mùa Xuân lại bắt đầu.

“Biểu diễn hất chảo!” Long Ngạo Thiên giơ cái xẻng sắt lên, hô to.

Lũ quỷ nhỏ mở bếp, đổ nguyên liệu, hai tay nắm lấy chiếc chảo sắt nặng trĩu, bắt đầu hất mạnh.

Hất lên! Hất lên với tất cả sức lực, quên hết mọi thứ!

TÔI MỞ QUÁN ĂN TRONG GAME KINH DỊ

Tôi Mở Lớp Dạy Nấu Ăn Ở Trường Mầm Non Kinh Dị - Chap 6