Các vị phụ huynh quỷ quái vô cùng phẫn nộ, hơi thở quỷ quái trên người họ bỗng trở nên đậm đặc đến đáng sợ. Họ dường như đã mất hết lý trí, thậm chí không nghe thấy cả tiếng khóc của những đứa trẻ xung quanh.
Vào khoảnh khắc quan trọng, tôi lấy chiếc xẻng xào ra từ phía sau lưng.
Trong bộ dụng cụ nấu ăn cấp A đã được nâng cấp sau khi trải qua hai phó bản, có một kỹ năng bảo vệ tính mạng mà tôi chưa từng sử dụng: Phòng thủ tuyệt đối.
Mỗi ngày chỉ có thể dùng một lần, kéo dài hai giờ, mỗi phút tốn một trăm tệ.
Khốn kiếp! Không hổ là thứ để cứu mạng, đắt đến kinh Thiên động Địa!
Cắn răng kích hoạt, một lớp bảo vệ màu vàng kim bỗng nhiên mọc lên, bao quanh tôi. Những con quỷ quái xung quanh ngay lập tức bị đẩy lùi ba mét.
Lũ quỷ nhỏ của nhà trẻ Mùa Xuân thấy vậy, tất cả đều lao đến, xuyên qua lớp bảo vệ, đứng chắn trước mặt tôi.
“Không được làm tổn thương Hiệu trưởng!”
“Hiệu trưởng làm cơm thơm ngon cho chúng con ăn, bA mẹ lại muốn g.i.ế.c Hiệu trưởng. Hiệu trưởng là người tốt, bA mẹ là người xấu!”
“Con không muốn rời xa Hiệu trưởng, huhuhuhu.”
Lũ quỷ nhỏ căng thẳng, đôi mắt mở to, nhưng lại rớt ra những giọt nước mắt to như hạt đậu. Tôi cảm thấy một dòng nước ấm chảy qua tim, vừa dở khóc dở cười, vừa đưa tay xoa đầu bọn trẻ.
“Hiệu trưởng, con cũng muốn được xoa đầu!”
“Hiệu trưởng, con muốn ôm!”
“Hiệu trưởng, con muốn nắm tay!”
Lũ trẻ háo hức ôm lấy eo tôi, chạm vào tay tôi, chạm vào chiếc xẻng xào của tôi.
Trong tích tắc, hàng chục luồng ánh sáng trắng chói lòa đồng loạt bùng phát từ cơ thể của những con quỷ nhỏ.
Ánh sáng rọi sáng cả bầu trời của nhà trẻ Mùa Xuân, các vị phụ huynh quỷ quái nhìn nhau, trong mắt đầy vẻ không thể tin nổi.
“Đó là sự thanh tẩy! Con tôi đã được thanh tẩy!”
“Sao có thể, tôi còn tưởng thanh tẩy chỉ là một truyền thuyết đẹp đẽ!”
“Cô ta rốt cuộc là ai!”
Ánh sáng từ từ rút đi, để lộ ra những đứa trẻ khỏe mạnh, hoạt bát, lành lặn bên trong lớp bảo vệ. Vết thương đẫm m.á.u gần như cắt đôi eo của Long Bá Thiên đã biến mất. Phần đầu bị mòn đi của Phương Thiên Hựu đã hoàn toàn lành lặn. Nội tạng lòi ra từ khoang bụng của Lâm Chi Chi đã thu lại...
Tôi ngây người ôm lũ trẻ, nhận ra rằng sự thanh tẩy xảy ra có lẽ không liên quan gì đến những món ăn kia. Người thực sự có thể thanh tẩy quỷ dị, chính là tôi …
Lũ quỷ nhỏ không hiểu chuyện gì đang xảy ra, chỉ lo lắng quay đầu nhìn về phía ba mẹ chúng. Không nhìn thì không sao, vừa nhìn một cái, tất cả lại đồng loạt òa khóc.
“Huhuhu, ba không phải ba con!”
“Ba mẹ ở đâu, con sợ quá!”
“Hiệu trưởng, con không quen họ, họ không phải ba mẹ con!”
Lũ trẻ càng sợ hãi hơn, điên cuồng chui vào lòng tôi, sợ bị những con quỷ quái bên ngoài bắt đi.
Tôi nhíu mày, lúc này mới nhận ra mọi chuyện không hề đơn giản. Đúng vậy, làm gì có nhiều gia đình trong thế giới quỷ dị đến thế?
Những đứa trẻ này đã c.h.ế.t trong trận động đất cấp 7 khi nhà trẻ bị sập. Làm sao có chuyện trùng hợp đến vậy, ba mẹ chúng cũng c.h.ế.t trong trận động đất, cũng xuất hiện trong thế giới quỷ dị, rồi còn có thể đoàn tụ?
Vậy, những người tự xưng là ba của Long Bá Thiên, mẹ của Phương Thiên Hựu này, rốt cuộc là ai?
Tôi cảm thấy hơi sợ hãi, ôm lũ trẻ lùi lại vài bước, mang theo lớp bảo vệ quay vào trong nhà trẻ, cẩn thận đóng chặt cánh cổng sắt lại. Kỹ năng Phòng thủ tuyệt đối chỉ có hiệu lực hai giờ, còn cánh cổng sắt thì không thể ngăn được lũ quỷ dị này.
Phiền phức lớn rồi...
14.
Những con quỷ quái bị chặn lại bên ngoài nhà trẻ không còn giữ thế tấn công nữa. Họ chỉ nhìn những con quỷ nhỏ đang đầy vẻ đề phòng với ánh mắt hiền hòa, vừa lưu luyến vừa mãn nguyện.
Người đầu tiên đứng ra là ba của Long Bá Thiên. Con quỷ nam cao một mét tám mươi tám, đôi mắt đỏ hoe, nhìn đứa con đang đứng sau lưng tôi từ xa: “ Tôi nhặt được Bá Thiên ở trước cửa nhà. Lúc đó thằng bé còn nhỏ lắm, chẳng nhớ gì cả, vừa thấy tôi đã hỏi có phải ba nó không … Tôi cũng là lần đầu tiên làm ba. Tôi chỉ muốn chăm sóc cho Bá Thiên, cho thằng bé một mái nhà.”
Hơn mười năm trước, trong thế giới quỷ dị đột nhiên xuất hiện một nhóm quỷ nhỏ mắc chứng mất hồn. Chúng không nhớ quá khứ, không nhớ bản thân mình, cũng không nhớ ba mẹ, không có nơi để đi, không có khả năng sinh tồn.
Để nhận nuôi những đứa trẻ này, những con quỷ quái đã ngầm hiểu và bắt đầu đóng vai người thân.
Cứ thế, diễn suốt hơn mười năm.
“Ba huhuhuhu…” Long Bá Thiên nhỏ bé là một con quỷ vô cùng tình cảm. Cậu bé lau nước mắt, bước chân ngắn cũn chạy vượt qua hàng rào, ôm lấy ba.
“Huhu, mẹ …” Lâm Chi Chi đang trốn trong lòng tôi, lắc cái b.í.m tóc nhỏ xinh, cũng nhớ lại sự quan tâm chăm sóc của người mẹ đã ở bên mình bấy lâu. Cô bé lập tức như một chú chim nhỏ, lao vào vòng tay mẹ.
Chỉ một lát sau, trước cổng nhà trẻ Mùa Xuân, người lớn và trẻ con ôm nhau khóc nức nở. Những con quỷ quái đi ngang qua nhìn thấy cảnh tượng ấm áp này, cảm thấy cơ thể mình cũng có chút ấm lên.
Tôi nghĩ về lão Lê đã lâu không liên lạc ở thế giới thực, nghĩ về mẹ đã lạc lối trong thế giới quỷ dị. Có thể gặp lại người thân, chỉ đơn giản như vậy thôi, nhưng thật hạnh phúc và tốt đẹp.
“Này, các người còn muốn g.i.ế.c tôi không?”
“Nếu không thì tôi bỏ lớp bảo vệ đây nhé?” Mở một giờ đã tốn sáu ngàn tệ, tôi có chút đau lòng.