TRẢ THÙ NỮ CHÍNH VÀ HỆ THỐNG CÔNG LƯỢC

Chương 6

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

Những lời anh nói lúc nãy trong phòng tiệc là cố tình để kích Tô Hòa mở miệng.

Đúng như chúng tôi dự đoán, Tô Hòa bắt đầu hoảng.

Hai chữ “cả đời” quá nặng.

Cô ta sợ công lược thất bại, lập tức loạng choạng mất đi bình tĩnh.

Cô ta chặn đường Lục Giản Chu, cố thanh minh:

“Chuyện Khương Nhĩ gặp chuyện đâu liên quan gì đến anh chứ!”

Lục Giản Chu thở dài, “rút lui để tấn công”:

“Tô Hòa, em là cô gái tốt … nhưng em không biết chuyện năm đó, không cần tự trách mình đâu.”

Tô Hòa liếc trộm về phía tôi, rồi nghiến răng:

“Sao lại không biết? Năm đó là Hứa Mục Dã bỏ thuốc Khương Nhĩ trong tiệc sinh nhật, rồi đưa cô ấy vào khách sạn. Tất cả đều do Hứa Mục Dã, anh ta là một tên cặn bã!”

Tôi siết chặt chiếc điện thoại vẫn đang để mở cuộc gọi, giấu phía sau lưng, rồi vung tay phải tát cô ta một cái thật mạnh.

“Bịa chuyện cũng nên viết bản nháp chứ nhỉ? Năm đó tôi còn chưa quen Hứa Mục Dã, cô nói xem… vì sao anh ta lại hại tôi?”

“Đừng có trút nước bẩn lên người anh ấy! Còn cái vòng cổ kim cương trên cổ cô là ai tặng? Hứa Mục Dã coi cô còn quan trọng hơn tôi, cô thì xem anh ấy như chó để sai bảo à?”

Tô Hòa ôm má định đánh trả, nhưng bị Lục Giản Chu giữ lại.

Cô ta vừa giận vừa lo:

“ Tôi nói thật mà! Hứa Mục Dã dùng thủ đoạn đó với tôi trước, chỉ là sau này người bị tráo thành Khương Nhĩ thôi!”

Cô tađã nói trúng đều tôi cần biết.

Đó chính là điều tôi và Lục Giản Chu không sao giải thích được: Vì sao người bị thay đổi lại là tôi?

Lúc này nhân vật chính cuối cùng cũng xuất hiện.

Từ khúc quanh hành lang, Hứa Mục Dã bước nhanh về phía chúng tôi, vừa cúp điện thoại.

Đôi mắt anh đỏ ngầu, ba bước thành hai, lao tới ép Tô Hòa sát vào tường, cả người run rẩy vì tức giận.

“Nếu không phải cô ép tôi … tôi có trở nên điên cuồng như vậy không?”

“Ban đầu người cô định công lược là tôi! Công lược xong thì quay lưng rời đi, tiếp tục nhiệm vụ kế tiếp… Cô từng nghĩ đến cảm giác của tôi chưa? Những gì cô dành cho tôi, đều là giả phải không?”

Tôi hít một hơi lạnh.

Lời nói liên tiếp của anh như xé toang bức màn sự thật.

Hứa Mục Dã là thanh mai trúc mã đầu tiên của Tô Hòa.

Cũng là người đầu tiên cô ta chọn để công lược.

Chỉ sau một thời gian ngắn, độ hảo cảm đã đầy, nhiệm vụ công lược hoàn tất.

Sau đó, Tô Hòa mang theo điểm thưởng, tiếp cận mục tiêu kế tiếp: Lục Giản Chu.

Tôi là người cản đường, cô ta liền dốc toàn bộ điểm thưởng đổi hai thứ:

Một: Thay đổi vị trí với tôi trong tiệc sinh nhật của Hứa Mục Dã. Cô ta là người bị hạ thuốc, nhưng đã đưa tôi vào thay.

Hai: Khi tôi bị vu khống, cô lập, chửi rủa ở trường, cô ta chặn toàn bộ tin tức đến tai Lục Giản Chu.

Có hệ thống hỗ trợ, mọi người đều không hề phát hiện điều gì bất thường.

Sợ Hứa Mục Dã quấy rối, Tô Hòa thành thật nói hết, rồi lợi dụng tình cảm anh dành cho mình để nhờ anh giữ chân tôi.

Tôi và Hứa Mục Dã bắt đầu hẹn hò từ đó.

Còn cô ta … mặc dù công lược suôn sẻ. Nhưng không thể hoàn tất.

Dù cố gắng bao nhiêu, độ hảo cảm vẫn lên xuống bấp bênh.

Có lẽ phải cưới xin, sinh con, mới đạt điều kiện thành công.

Thế nên cô ta mới mượn cớ gia đình ép Lục Giản Chu đính hôn.

Lúc đính hôn, độ hảo cảm: 85.

Cãi nhau trong bệnh viện: 70.

Vừa rồi diễn màn "tội nghiệp đáng thương": tụt còn 50.

Cô ta không biết, Lục Giản Chu ghét nhất kiểu con gái " trà xanh".

Cô ta cũng không biết, "bạch nguyệt quang" của một người không phải ai cũng có thể lôi xuống khỏi thần đàn trong tim người đó.

Tôi nhìn sang Lục Giản Chu gân tay anh giật giật, ánh mắt lạnh băng.

Tô Hòa phá hoại danh dự của tôi, phá luôn tương lai của tôi, khiến tôi và anh lạc mất nhau suốt bao năm.

Lần đầu tiên trong đời, tôi nghe thấy Lục Giản Chu chửi thề.

Độ hảo cảm dành cho Tô Hòa rớt thẳng xuống âm điểm.

Giờ thì… tôi đã xác nhận được điều mình luôn nghi ngờ:

Nếu công lược thất bại, người chơi sẽ bị hệ thống "xóa sổ".

Trong giờ phút cận kề cái chết, Tô Hòa tàn tạ như một con chó, quỳ lạy van xin Hứa Mục Dã giúp mình.

Cô ta nghĩ, đã công lược thành công Hứa Mục Dã thì anh mãi mãi là “công cụ” của mình.

Thường ngày không quan tâm, chỉ khi gặp chuyện mới khóc lóc đến tìm anh.

Nhưng cô ta đâu biết … Cô không thể xem độ hảo cảm của mục tiêu trước đó, và càng không biết … Hứa Mục Dã đã thay đổi từ lâu.

Ban đầu vì yêu, anh sẵn sàng chịu đựng.

Nhưng qua năm tháng, mỗi lần bị lợi dụng là một lần độ hảo cảm hao hụt.

Đến hôm nay, anh chính tai nghe được cô ta sỉ nhục mình …

Đã cạn sạch.

Anh gạt phắt tay cô ta ra, phủi bụi trên tay áo, ánh mắt lạnh băng, giọng nói dứt khoát:

“Cút.”

Sau khi “nữ công lược” biến mất, Hứa Mục Dã ngày càng bận rộn.

Anh có một thói quen:

Tất cả tài liệu nhân viên gửi qua WeChat, anh đều chuyển vào mục Trợ lý truyền tệp, rồi tập trung đọc vào một ngày cố định.

Tôi không nói gì, lẳng lặng tải hết về.

Trong số đó, có một bản kế hoạch thương mại dự án mới được định giá 1 tỷ.

Chỉ là bản thảo thôi, tài liệu quan trọng thật sự thì chắc chắn anh không gửi qua WeChat.

Nhưng cũng đã chứa hướng đi kinh doanh cốt lõi và danh sách cổ đông chính.

Tôi không thấy tên ba tôi xuất hiện trong đó.

Rồi ông ấy gọi đến, mắng xối xả:

Tại sao Hứa Mục Dã lại đá ông ra khỏi dự án?

Bảo tôi lập tức đi xin lỗi anh ta, hàn gắn lại tình cảm.

Chẳng bao lâu sau, tôi nhận được điện thoại từ một người quen cũ là Giang Thần.

Anh ta chính là kẻ trong nhóm chat từng nói “Cô ta chắc chắn không còn trong trắng đâu ”.

Nhưng lúc này nói chuyện lại lễ phép hơn nhiều.

Giọng vội vã:

“Chị dâu, mau đến cảng ngoài, Dã ca gặp sự cố trên du thuyền!”

TRẢ THÙ NỮ CHÍNH VÀ HỆ THỐNG CÔNG LƯỢC

Chương 6