Trọng Sinh Thập Niên 70: Mỹ Nhân Mang Không Gian

Chương 101

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

“ Tôi đây cũng vừa định tìm cô, là chuyện liên quan tới phòng làm việc. Cô cũng biết đấy, phòng hiệu trưởng và phòng phó hiệu trưởng có diện tích tương đương nhau. Tôi nghĩ mình sẽ không chuyển đi đâu. Chờ phòng bên cạnh dọn dẹp xong, cô dùng văn phòng đó được không?”

“Được chứ ạ.” Cô Lý cười đáp: “Chuyện của thầy đã nói xong rồi, giờ đến lượt tôi nói chuyện của mình nhé. Thầy Hạ, thầy dạy tôi cách làm phó hiệu trưởng đi.”

Hiệu trưởng Hạ phá lên cười ha hả: “Chúng ta là người quen cũ bao năm nay, cần gì phải khách sáo như thế. Nói thật nhé, lúc trước khi hiệu trưởng cũ còn đương nhiệm, thầy ấy có nói sẽ đề cử tôi làm hiệu trưởng, đến lúc đó sẽ đề cử cô làm phó hiệu trưởng. Xoay đi xoay lại, nào ngờ lại thành sự thật.”

Cô Lý, à không, Phó hiệu trưởng Lý và Hiệu trưởng Hạ nhìn nhau cười, không nói thêm gì.

“Đã được lãnh đạo tin tưởng, chúng ta nhất định phải tạo dựng được ít thành tựu. Trước tiên, hãy bàn về vấn đề quy củ nhé.”

Phó hiệu trưởng Lý gật đầu. Đây quả là vấn đề mà các giáo viên công chức quan tâm nhất lúc này, cần phải giải quyết đầu tiên.

Những giáo viên không có tiết buổi chiều, biết Trương Huệ đã về nhà, đều mang theo quà cáp đến thăm cô. Điều này khiến Trương Huệ cảm thấy khá ngượng ngùng.

Vốn dĩ cô đâu có bệnh tật gì, làm như vậy cứ như thể cô đang lấy cớ đau ốm để nhận quà của mọi người.

Thẩm Yến đặt mấy quả táo vừa mua lên bàn: “Cậu đừng khách sáo. Cứ nhận lấy đi, lần này nhờ chuyện của cậu mà lôi được Trang Hồng xuống, tất cả chúng tôi đều cảm kích cậu lắm đấy.”

Mấy nữ giáo viên trẻ vội vàng gật đầu lia lịa. Trang Hồng đã đến đây hơn một tháng, quả thực mọi người đã chịu đựng không ít rồi.

Ai nấy đều mong đợi vị hiệu trưởng mới sẽ mang đến một bầu không khí mới mẻ. Hội nghị giáo viên ngày hôm sau cũng diễn ra đúng như mọi người kỳ vọng: có một vài thay đổi nhỏ, nhưng về cơ bản đã khôi phục lại hệ thống như khi hiệu trưởng cũ còn tại nhiệm.

Khỏi phải nói, Thẩm Yến kích động đến nỗi vỗ tay đỏ cả lòng bàn tay.

Giờ tan tầm, những giáo viên không có tiết buổi chiều vội vã ra về, họ như tìm lại được niềm vui thuở nào.

Giữa trưa, Trần Lệ Phương đến trường đưa cơm. Trương Huệ vừa ăn vừa nói: “Từ nay mẹ không cần đưa cơm cho con nữa, con sẽ tự về nhà ăn.”

Trần Lệ Phương suy nghĩ một lát: “Vậy thì đưa đến nhà con vậy. Sau này có mang bụng to, leo cầu thang cũng mệt nhọc. Con cứ ăn ở nhà rồi nghỉ ngơi là được.”

“Vâng, con cảm ơn mẹ.”

Trần Lệ Phương cười hiền: “Muốn cảm ơn mẹ thì ăn nhiều một chút nhé. Phụ nữ có thai cần bồi bổ lắm đấy. Ôi, nếu con có thể ăn được ít thịt thì tốt biết mấy.”

Trương Huệ cũng thấy sầu não, chỉ khổ nỗi cô chẳng thể nuốt nổi thịt.

Buổi chiều tan làm, Hồng Minh đến phòng làm việc tìm Giang Minh Ngạn. Trương Kiến Lâm, người thường đi nhờ xe đạp về nhà, cũng đang có mặt ở đó.

“Anh hai, anh ra lán xe lấy xe trước đi, lát nữa em sẽ ra sau.”

Trương Kiến Lâm không chịu đi: “Hai người đang bàn chuyện gì giấu giếm tôi vậy?”

“Anh cứ yên tâm, không phải chuyện xấu đâu. Anh hai đi trước đi mà.”

Giang Minh Ngạn nói vậy, Trương Kiến Lâm càng không muốn rời, bèn đặt m.ô.n.g ngồi xuống: “ Tôi phải nghe một chút mới được.”

Giang Minh Ngạn và Hồng Minh nhìn nhau, Hồng Minh gãi đầu: “Cậu ấy biết cũng chẳng sao, dù sao bây giờ chuyện đó cũng không còn liên quan đến chúng ta nữa rồi.”

Trương Kiến Lâm nghe xong liền nhạy bén nhận thức được vấn đề. “Không liên quan gì tới chúng ta ” là có ý gì?

Lượng thép phế liệu ở xưởng thép có vấn đề. Lãnh đạo xưởng máy móc đã nói chuyện với bên xưởng thép. Xưởng trưởng Từ đã đích thân thành lập đội điều tra để bí mật tìm hiểu.

Chuyện này là do xưởng máy móc phát hiện đầu tiên, nên xưởng thép rất lấy làm ngại ngùng. Xưởng máy móc không tung tin ra đã là nể mặt xưởng trưởng Từ lắm rồi.

Vì vậy, xưởng trưởng Từ chắc chắn đã cân nhắc ân tình này khi xử lý chuyện của Trang Hồng.

Đầu óc Trương Kiến Lâm như chạy đua. Việc ghi chép trong sổ sách có vấn đề gì không, liệu có khả năng kê khống số liệu không, và kê khống thép phế liệu thì có lợi ích gì?

Số lượng đăng ký đúng nhưng không khớp với số thực, chỉ có một lý do: ai đó đã tuồn thép phế liệu ra ngoài.

---

Trọng Sinh Thập Niên 70: Mỹ Nhân Mang Không Gian

Chương 101