Trọng Sinh Thập Niên 70: Mỹ Nhân Mang Không Gian

Chương 283

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Trương Huệ vốn là người biết lắng nghe lời khuyên, chủ yếu vì cơ thể cô cũng không chịu được lạnh. Vì vậy, ngày hôm sau đi học, cô đã khoác thêm chiếc áo lông, cảm thấy cả người đều trở nên ấm áp.

Ngồi trong phòng học lạnh như đóng băng, tay chân cô đều rất ấm áp.

Trương Huệ nghiêm túc nghe giảng, còn có một số người lại mất tập trung, ánh mắt không ngừng đổ dồn về phía cô.

Một tuần sau khi khai giảng, Trương Huệ nghe một bạn học nữ thân thiết nói rằng, có một bạn học nam đang hỏi thăm tin tức về cô.

Trương Huệ dở khóc dở cười: “ Tôi tưởng cả lớp đều biết tôi có chồng con rồi chứ?”

Bạn học nữ cười nói: “Lần sau cậu dẫn chồng con đến lớp thì mấy bạn nam đó mới chịu tin.”

Trương Huệ: “...”

Tiết học của một vị giáo viên chuyển sang cuối tuần. Vào ngày Chủ nhật được nghỉ, Trương Huệ vẫn phải đến trường trong gió lạnh. Bé Hàm Hàm vui vẻ chào tạm biệt mẹ.

“Mẹ ơi, mẹ phải tập trung học bài nha. Buổi trưa con với cha đến đón mẹ, chúng ta sẽ đi ăn món ngon.”

“Được.”

Giọng điệu của Trương Huệ đầy bất lực, con bé này, sao lại vui vẻ trên nỗi khổ của mẹ thế không biết.

Hôm nay gió lớn, Trương Huệ bị thổi đến đau đầu. Lúc ra cửa, cô đội một chiếc mũ len, mái tóc xõa dài tết hai b.í.m buông thả trước ngực, trông trẻ hơn tuổi thật rất nhiều.

“Trương Huệ, cậu kết hôn thật rồi sao?”

Trương Huệ liếc mắt: “Trưa nay tôi sẽ cho cậu gặp các con tôi.”

“Ha ha ha, hôm nay nhìn cậu trẻ trung, trông không quá mười tám tuổi chút nào.”

“Cậu nói ngọt cũng vô ích, tôi quyết định rồi, hôm nay không cho cậu mượn vở ghi chép nữa đâu.”

“Đừng mà, tôi nghe không hiểu tiếng địa phương của giáo viên tiết này. Không có vở ghi chép của cậu thì chúng tôi biết làm sao đây?”

Những người xung quanh cũng nhao nhao ồn ào theo, Trương Huệ cười đẩy cô bạn một cái: “Đừng kiếm chuyện nữa, vào lớp thôi.”

Trương Huệ ngày nào cũng nói mình đã kết hôn sinh con, nhưng quả thật không ai nhìn thấy chút khí chất nào của phụ nữ đã có gia đình ở cô. Mấy người cố chấp không tin, cho rằng Trương Huệ nói vậy là để tránh phiền phức.

Nếu hỏi, là phụ nữ ai lại nói mình đã kết hôn sinh con để tránh rắc rối, chẳng lẽ không sợ mang tiếng xấu, sau này không thể lập gia đình được sao?

Những người này thành thật lắc đầu không biết, nhưng trong lòng họ tin chắc rằng suy đoán của mình là đúng.

Cũng có người nghĩ mình thông minh, cho rằng Trương Huệ là người địa phương, về nông thôn kết hôn, sau đó thi đại học xong sẽ ly hôn để trở về thành phố.

Ly hôn thì sao? Sinh viên Đại học Bắc Kinh, lại có vẻ ngoài xuất sắc, đừng nói là ly hôn, cho dù ly hôn mà có con thì vẫn có người theo đuổi cô.

Một tiết học, Trương Huệ thì tập trung học tập, một số người lại ngẩn ngơ nhìn bóng lưng xinh đẹp của cô.

Tan học, một bạn học thân thiết với Trương Huệ đã mượn vở ghi chép của cô.

“Ngày mai các cậu phải trả lại cho tôi đấy nhé.”

“Không thành vấn đề.”

Trương Huệ thu dọn sách vở chuẩn bị rời đi thì bất ngờ bị một bạn học nam đeo kính cao gầy gọi lại. Trương Huệ nhớ ra, đây là lớp trưởng lớp họ, tên Trần Bằng.

“Lớp trưởng gọi tôi có chuyện gì sao?”

Trần Bằng ngập ngừng nói: “ Tôi có chuyện riêng muốn nói với cậu, có thể ra ngoài nói chuyện chút không?”

Trương Huệ nhìn đồng hồ: “Hay cậu nói ở đây luôn đi. Lát nữa tôi còn có việc, phải đi gấp.”

Trần Bằng ngượng nghịu cười cười: “ Tôi có một bức thư muốn đưa cho cậu.”

Nhìn thấy phong thư, Trương Huệ vô thức rụt tay về phía sau, không dám nhận lấy.

“Ừm, lớp trưởng, có chuyện gì mà phải viết thư vậy? Nếu không tiện thì chờ khi nào tiện chúng ta nói trực tiếp cũng được, không cần phải viết thư đâu.”

Trương Huệ đứng không yên, quay người định đi.

“Nói trực tiếp cũng được.”

Trần Bằng đột nhiên nói một câu, cứ như không hiểu lời từ chối của Trương Huệ.

Trương Huệ đánh mắt ra hiệu với cô bạn nữ cùng lớp thân thiết. Cô gái mượn vở ghi chép của Trương Huệ tiến lên vài bước, đứng chắn giữa Trương Huệ và Trần Bằng. Trương Huệ nói: “Vậy để lần sau đi, tôi đi trước.”

---

Trọng Sinh Thập Niên 70: Mỹ Nhân Mang Không Gian

Chương 283