Trọng Sinh Thập Niên 70: Mỹ Nhân Mang Không Gian

Chương 98

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Sau một hồi bàn tán, những người nghe chợt bừng tỉnh nhận ra, à, cái bà Trang Hồng này chẳng ra gì cả! Nói trắng phớ ra là bà ta quá tự cao tự đại, cứ ngỡ mình là quan lớn, muốn quản cái gì thì quản được hết.

Cũng có người lên tiếng thay Trang Hồng: “Đã ngồi được ghế hiệu trưởng, hẳn cô ấy phải có tài cán, làm gì cũng có lý do riêng. Chẳng qua là cô ấy quản lý nghiêm khắc một chút thôi mà.”

Có người ở bộ phận hậu cần khe khẽ nói: “Đó là họ hàng của xưởng phó Viên, nghe đâu trước đây từng làm giáo viên ở nông thôn, sau đó được cất nhắc lên phó hiệu trưởng. Nhưng chưa đầy mấy ngày đã đắc tội với nhà chồng, thành ra mới được điều về đây làm hiệu trưởng để tránh thị phi.”

“Vậy sao mà được?”

Một vị phụ huynh không đồng tình: “Chỗ chúng ta dù gì cũng là trường tiểu học dành cho con em cán bộ, công nhân viên của Xưởng thép. Hiệu trưởng cũ vốn rất có năng lực, đức cao vọng trọng, phải là nhân tài như vậy mới xứng đáng làm thầy cô dạy dỗ con em chúng ta.”

“ Đúng đó, tôi cũng nghĩ thế. Cho dù không mời được người giỏi giang từ bên ngoài thì ít nhất cũng nên đề bạt người của chúng ta, người quen biết nhau, còn hiểu được tính tình của lũ trẻ.”

“Chị nói rất phải.”

“Chị cái gì mà chị, nhìn mấy nếp nhăn trên mặt anh đi, trông anh còn già hơn tôi nhiều.”

Người thanh niên này vội vàng cười trừ: “Em nói đúng.”

“Hừm.”

Chuyện này vốn là việc nội bộ của trường, nhưng giờ đã thành chuyện lớn, không còn là chuyện riêng của Trang Hồng có thể tự mình định đoạt nữa. Ban lãnh đạo Xưởng thép chắc chắn phải tổ chức một cuộc họp để bàn bạc.

Hiện tại ai cũng biết mối quan hệ họ hàng giữa Trang Hồng và Xưởng phó Viên, theo nguyên tắc thì ông ta phải né tránh tham gia cuộc họp này.

Xưởng trưởng Từ liếc nhìn mọi người: “Đừng ngồi không nữa, mau bàn bạc nghĩ ra giải pháp đi. Nếu không giải quyết ổn thỏa chuyện này, tôi e rằng không chỉ giáo viên trong trường bức xúc, mà cả công nhân trong xưởng cũng sẽ có ý kiến.”

Hầu hết các giáo viên đều là con em cán bộ, công nhân viên Xưởng thép, học sinh mà họ dạy cũng là con cháu của Xưởng thép.

Bên này còn chưa kịp bắt đầu, thư ký của Xưởng trưởng Từ đã thở hồng hộc chạy tới, thì thầm mấy câu vào tai Xưởng trưởng Từ.

Xưởng trưởng Từ hừ nhẹ một tiếng: “Cái này có gì mà phải bí mật báo cáo? Cứ nói thẳng cho mọi người nghe một chút cũng không sao. Xưởng máy móc bên cạnh muốn gặp, nói Xưởng thép chúng ta có một trường tiểu học tốt cho con em, vậy mà tự nhiên lại bị một người ngoài không biết từ đâu đến gây xáo trộn. Chuyện này mà lọt ra ngoài, e rằng chúng ta sẽ thành trò cười cho mấy đơn vị anh em khác đấy.”

“Liên quan gì đến Xưởng máy móc?”

“Người đứng đầu nhóm chuyên gia được Xưởng máy móc mời từ Nhà máy Cơ khí Thủ đô đến chính là chồng của cô giáo Trương, người đã ngất xỉu lần này.”

Thư ký ho nhẹ một tiếng: “Còn nữa, anh cả của Trương Huệ cũng đang tới, đám Tiểu Tần đang cố hết sức ngăn cản anh ấy đấy ạ.”

“Còn tin tức gì nữa cô mau nói hết đi.”

Thư ký ngẫm nghĩ một lát: “Trương Kiến Sơn hiện đang làm ở xưởng là con của Trần Lệ Phương, mẹ của anh ấy đó ạ.”

Nhắc đến Trần Lệ Phương, tất cả các vị lãnh đạo cũ ngồi đây đều có ấn tượng sâu sắc. Đó là một người phụ nữ mạnh mẽ, mỗi khi tranh cãi với người khác bà ấy đều có đủ lý lẽ, chứng cứ, khí thế mười phần, người thường quả thực chẳng tài nào cãi lại được bà ấy.

Năm đó Xưởng thép của họ mới được xây dựng, Xưởng thép ở thành phố bên cạnh tưởng Xưởng thép họ nhỏ bé dễ bắt nạt nên đã chặn nguồn quặng sắt. Khi ấy, Xưởng trưởng Từ đã dẫn người đến Xưởng thép bên kia để đòi một lời giải thích, nhưng kết quả là họ chẳng thèm để ý, để cho đoàn người phơi nắng nửa ngày trời.

Đến giờ tan làm ăn trưa rồi mà vẫn không thấy ai ra mặt, Trần Lệ Phương đi cùng đã nổi giận đùng đùng, mắng mỏ từ lãnh đạo đến thư ký của Xưởng thép bên kia. Bà không chỉ mắng trong văn phòng mà còn đứng ở chỗ đông người la hét, dọa sẽ gọi điện thoại cho tòa báo, để họ vạch trần cái lối hành xử lưu manh này.

Con gái của Trần Lệ Phương bị bắt nạt, bây giờ xem ra vẫn rất có lý lẽ.

Mọi người đều thống nhất rằng dù nguyên nhân là gì thì chuyện này cũng phải nhanh chóng giải quyết, phải làm xong trước khi Trần Lệ Phương lao ra chửi bới.

Trọng Sinh Thập Niên 70: Mỹ Nhân Mang Không Gian

Chương 98